Hứa Sơ Sơ chạy vội ra khỏi xe cảnh sát, cô trèo lên xe riêng mình chuẩn bị gần đó, phóng nhanh rời đi.
Suốt đoạn đường, trong đầu toàn hiện lên hình ảnh ông nội và ba cô, khiến Hứa Sơ Sơ vô cùng lo lắng.
Cô bật tai phone bên tai, lên tiếng nói:
- Cậu, Hà Như bây giờ rất có thể đang ở Hứa gia, cậu có thể giúp con tăng cường thêm người bảo vệ bên đó không?
Sở Bắc nhíu mày, anh nhìn liếc qua người bên cạnh, rồi đáp:
- Để cậu liên lạc, Sơ Sơ con đang ở đâu vậy?
Hứa Sơ Sơ không nghe lời Sở Bắc nói, cô chuyển tai phone sang bộ đàm chung, nói:
- Tất cả tiếp tục lục soát, không được bỏ qua bất cứ chi tiết nào. Không trừ khả năng đoạn băng trên camera là do Hà Như sắp xếp, hoặc cố tình để tôi thấy, vì vậy, không một ai được rời vị trí đã giao trước đó, thông tin này tôi sẽ trực tiếp đi xác nhận.
Nói rồi, cô tắt bộ đàm, càng phóng ga chạy nhanh hơn.
-------...------------....------------------
Sở Bắc nhìn điện thoại trong tay, anh nhíu chặt mày, quay sang hỏi người bên cạnh:
- Bên Hứa gia có động tĩnh gì hay không?
Người đàn ông nghĩ vài giây rồi đáp:
- Không ạ, các vệ sĩ bên đó không có báo cáo gì, mọi việc vẫn đang nằm trong tầm kiểm soát.
Ánh mắt Sở Bắc hơi biến đổi, lên tiếng:
- Có gì đó không ổn, Sơ Sơ đang ở đâu? Mở định vị của con bé tìm nhanh cho tôi!