- Anh nghĩ ai cũng có IQ cao như nhà họ Tô, họ Hứa các anh sao? Em phải suy nghĩ thật kĩ mới có thể đánh thắng được anh chứ!
Sở Bắc chề môi, nhún vai đáp:
- Tùy em thôi, dù sao em cũng sẽ thua, chỉ cần thực hiện đúng cá cược giữa chúng ta là được.
Tưởng Vy Vy: "..."
Mẹ kiếp nhà anh, sao anh nhớ dai quá vậy? Đầu óc khi nào cũng chỉ nghĩ đến chuyện đó thôi à?
Tưởng Vy Vy rất thích cá cược, đặc biệt thích nó từ khi gặp Sở Bắc, lúc trước anh với cô hay cá cược, điển hình lần gần đây nhất là xem ai yêu ai trước, kết quả, Sở Bắc thua, ngỏ lời yêu với cô trước, còn nôn nóng tới độ nhân lúc cô ngủ mà đem cô đi đăng kí kết hôn luôn.
Ngày hôm qua, trong lúc tức giận khi đôi co với Sở Bắc, Tưởng Vy Vy đã miệng nhanh hơn não, đòi cá cược chơi cờ tướng với anh. Nguyên nhân chỉ vì... anh chê cô chơi cờ vua không hay....
"..."
Cảm thấy lạt thật sự, chính Tưởng Vy Vy cũng không biết tại sao, anh chê là chê cô chơi dở cờ vua, vậy mà cô lại đi đem anh ra thách đấu cờ tướng, méo có tí liên quan gì cả, trong khi... cô mù hoàn toàn loại cờ này mới đau chứ!
Đầu óc cô lúc đó thật muốn mổ ra xem đang nghĩ gì, phát ngôn mạnh mẽ như ăn chắc rồi! Bây giờ thì phải ngồi co ro mà nắm tóc suy nghĩ.
Đôi lúc, không phải cứ là nhà tâm lí thì hiểu hết tâm lí con người đâu! Chính cô còn chẳng hiểu nổi cô nữa T.T
Tưởng Vy Vy nhíu mày, kháng nghị nói:
- Anh sao chưa quên cái đó đi, biết em không thắng nổi rồi mà?
Sở Bắc nhếch khóe môi, trêu chọc cô:
- Không quên được, hiếm khi có dịp em tự đưa mình tới cửa như vậy, anh làm sao có thể bỏ qua chứ? Đừng nhõng nhẽo nữa, đến lượt em đi rồi!