Hứa Sơ Sơ lấy xe từ nhà xe của Thời Cảnh Thường, cô dùng chìa khóa trộm được từ phòng của anh đem đi, trong lòng thầm cầu nguyện anh sẽ không mắng mình.
----...---------...--------------------
Cổng bệnh viện mở ra, Hứa Sơ Sơ nhanh chân chạy đến hỏi y tá, lên tiếng hỏi vội vàng:
- Chị à, chị có thể cho em hỏi bệnh nhân Hứa Mạnh Trưởng được đưa vào đây hiện đang ở phòng cấp cứu số mấy không?
Y tá nhìn Hứa Sơ Sơ, khi nghe cô nói thì nhanh chóng quét mắt dò xét trong tập giấy trên tay, sau đó đáp:
- Hứa Mạnh Trưởng phải không? Ông ấy bị đột quỵ, đang được cấp cứu ở phòng VIP số 1!
Hứa Sơ Sơ đứng hình khi nghe y tá nói, đột quỵ ư? Ông nội cô tại sao lại bị đột quỵ chứ?
Hứa Sơ Sơ cứng nhắc cúi đầu cảm ơn, sau đó lảo đảo đi về phía tay phải của mình, đưa mắt quét qua số phòng cấp cứu
Đúng lúc này, một người đàn ông mang vest đen chạy tới, thấy Hứa Sơ Sơ, liền hô lên:
- Tiểu thư!!
Hứa Sơ Sơ ngẩng mặt lên nhìn, ngay lập tức nhân ra đó là thư ký Trần, người luôn ở bên cạnh ông nội. Cũng là người trước đây từng đi cùng Hà Như đến bắt cô về nhà họ Hứa!
Trần Bách chạy đến chỗ cô, thở dốc lên tiếng:
- Tiểu thư, cô tới rồi, lão gia đang được cấp cứu ở bên này, cô mau đi theo tôi!
Hứa Sơ Sơ vội gật đầu, đáp:
- Được, anh dẫn đường trước đi! Tôi theo anh!
Nghe vậy, Trần Bách liền nhấc chân đi trước, Hứa Sơ Sơ cũng nhanh chóng đi theo sau.
Thế nhưng, ngay lúc cô đi ngang qua một đoạn hành lang, Hứa Sơ Sơ đột ngột dừng lại, cô chớp chớp mắt, có chút ngạc nhiên như thể không tin nổi!
Trần Bách vừa đi vừa ngó Hứa Sơ Sơ, thấy cô dừng lại, anh cũng dừng lại, quay đầu nhìn cô hỏi:
Nhưng rồi, trong khoảnh khắc người đàn ông đó quay lại, Hứa Sơ Sơ gần như là hóa đá, nỗi sợ hãi tràn lan trong tâm hồn, chân cô đứng sựng lại, không thốt nổi lên tiếng, người đó.... là... là Thời Cảnh Thường!!!
Thời Cảnh Thường vừa quay đầu lấy điện thoại thì bất ngờ khi nhìn thấy Hứa Sơ Sơ, anh cũng không kịp phản ứng, chỉ lên tiếng gọi cô: