Hứa Sơ Sơ bắt nồi nước lên, cô rút kinh nghiệm từ việc bị bỏng lần trước nên cẩn thận hơn với cái bếp từ, sau khi luộc cua, cô bắt đầu đập vỏ và lấy thịt cua ra!
Quá trình có chút gian nan, cũng không biết có phải do vỏ cua quá cứng hay do Hứa Sơ Sơ đần độn mà hơn phân nửa thời gian đã bị việc bóc thịt cua chiếm hết!
Lúc cắt mực thành những khoanh Hứa Sơ Sơ cũng không cẩn thận mà cắt trúng tay, kết quả, phải chạy thêm lần nữa lấy băng dán bịt lại! Thời gian làm đồ ăn không bao nhiêu mà thời gian chạy đi lấy băng dán cá nhân lại rất nhiều, khiến Hứa Sơ Sơ suýt chửi thề.
Cô cảm thấy may mà một năm mới có sinh nhật một lần, nếu nhiều lần có lẽ cô sẽ mặc kệ Thời Cảnh Thường luôn! Đảm đang chi cho khổ!
Sau một hồi vật lộn trong căn bếp, Hứa Sơ Sơ cuối cùng cũng có thành quả, cô đem thức ăn dọn lên bàn một cách đẹp mắt, rồi mở hộp bánh kem ra, để nó ở chính giữa!
Hứa Sơ Sơ nhìn đồng hồ, đã gần 7 rưỡi rồi, đoán chắc giờ này Thời Cảnh Thường đang trên đường về, cô vội chạy lên lầu, thay một đồ khác trông xinh xắn một tí, trang điểm nhẹ nhàng, rồi chải lại tóc, sau đó xuống ngồi dưới bàn ăn, đợi Thời Cảnh Thường trở về!
--------...------------..--------------
Tại công ty PJH, 7h30 tối...
Thời Cảnh Thường tắt điện bàn làm việc, anh mang theo khoác vest rồi đi nhanh ra khỏi phòng, xuống đến xe của mình, anh ấn mở cửa rồi ngồi vào trong, nhanh tay lái xe đi!
Thời Cảnh Thường vừa đi ra khỏi bãi đỗ xe công ty PJH, điện thoại liền rung lên, vốn tưởng là Hứa Sơ Sơ gọi, anh liền cứ như vậy bắt máy, nói trước:
- Chú đang về đây, cháu.....
Thế nhưng lời chưa nói xong của anh bỗng im bặt, bên kia truyền đến giọng nói khác lạ:
- Cảnh Thường, là em!
Thời Cảnh Thường bây giờ mới cúi đầu nhìn màn hình điện thoại, sau đó anh ngước đầu lên, giọng nói lạnh nhạt như thường ngày: