Hứa Sơ Sơ ngồi trước bàn ăn, chống tay chán nản. Thời Cảnh Thường đã đi từ sáng rồi, hôm nay là ngày đầu cô đến trường sau kì nghỉ hè, anh không cho cô tự đi xe, thế nên cô phải ngồi ở đây, đợi Mạnh Huyền Chân đến "rước đi"...
Cái vấn đề khiến cô chán nản lại không phải chỉ có cái này, mà còn một cái nữa cơ, chính là..... đi học đó!!!
Cả một kì nghỉ hè rồi, không đi làm được cái mống nào!!!! Diễn vai gì cũng không có, mà có cô cũng không đi diễn được..... trường mà kiểm tra kì thực tập hè, cô chết là cái chắc rồi....
Còn đề án vai diễn và luận chương trên trường nữa.... Sống sao cho qua nổi mùa quít đây?
Muốn đập đầu chết quá đi mà !!
Hứa Sơ Sơ đang nằm lăn lóc trên bàn ăn, chợt nghe tiếng còi xe vang lên "ting" "ting" ngoài cửa, cô phồng môi ngồi dậy, xách cặp lên, nói vọng vào trong:
- Cháu đi đây, dì Tầm nhé!!!
Nói xong, cũng không đợi bà ấy đáp lại, cô nhanh chóng chạy ra ngoài!
Mạnh Huyền Chân mở cửa xe, cẩn thận che cho cô đi vào, sau đó nắm chặt tay lái, rời đi!
Chiếc xe chạy bon bon trên đường, bên trong Mạnh Huyền Chân lên tiếng hỏi trước:
- Dạo này em thế nào? Không đi quậy phá ở đâu đó chứ?