Tô Thi Thi, em dám chạy thử xem! Bùi Dịch áp suất thấp, đang nhìn đến Tô Thi Thi bước chân xuống xe muốn chạy thời điểm, triệt để bạo phát.
Anh đi nhanh tiến lên, lập tức bắt được Tô Thi Thi, án ở trên đùi liền cấp cho mông cô một cái tát, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nói: Mang thai còn dám chạy, không có đầu óc có phải hay không!
Tô Thi Thi ánh mắt lập tức liền đỏ, quát: Anh đánh phụ nữ có thai! Bùi Dịch, anh là tên chết tiệt!
Tô Thi Thi nhìn đến Tần Phong cùng Ôn Ngọc đã chạy đi xa, tức giận đến mắng to: Hai người các người là đồ không lương tâm! Mang tôi cùng chạy đi!
Tô Thi Thi! Bùi Dịch nổi giận.
Nơi xa, ngồi ở một chiếc xe khác mấy người Tống Trọng Hạo yên lặng vuốt mồ hôi lạnh.
Tôi nói có đúng không, ngàn vạn lần không nên cùng bọn họ ngồi chung một chiếc xe. Đã từng ngồi chung xe Bùi Dịch cùng Tô Thi Thi, Tống Trọng Hạo vẻ mặt may mắn nói.
Phía trước, chỉ nghe oành một tiếng, cửa xe bảo mẫu đóng lại rồi. Chú Lý trước tiên khởi động xe.
Bùi Dịch, em muốn bỏ anh! Tô Thi Thi thật sự nổi giận.
Anh vậy mà trước mặt nhiều người như vậy đánh mông cô! Thật sự quá đáng mà!
Cô hiện tại đúng là phụ nữ có thai!
Tô Thi Thi, em lặp lại lần nữa! Bùi Dịch sắc mặt khó xem tới cực điểm, thật sự tức giận.
Tô Thi Thi nhìn đến bộ dáng của anh, trực tiếp dọa khóc.
Bùi Dịch nhất thời yên, vội vàng dỗ dành nói: Đừng khóc, sẽ dọa hỏng Bảo Bảo.
Anh không dỗ không sao, dỗ một hồi, Tô Thi Thi khóc đến lợi hại hơn rồi.
Phụ nữ có thai cảm xúc, có thể dễ dỗ như vậy sao?
Bùi Dịch bất đắc dĩ cực kỳ, hối hận vô cùng, ôm cô vào trong ngực, bất đắc dĩ nói: Vừa rồi anh đánh lên chân mình, lại không đụng tới em, đau chỗ nào?
Bọn họ đều đã tưởng là em bị anh đánh rồi! Anh chính là đánh! Tô Thi Thi quát.
Cô lúc này tựa như một đứa trẻ cố tình gây sự một dạng.
Bùi Dịch yên lặng ngậm miệng, đưa cánh tay duỗi qua đi để cho cô cắn.
Lúc này, nói cái gì đều là sai. Được, để bà cô em mạnh mẽ phát tiết đi.
Tô Thi Thi cắn cánh tay một cái, một bên khóc một bên cắn. Càng về sau, không nỡ rồi.
Bùi Dịch bất đắc dĩ thở dài.
Đây là cái quái gì! Vốn là nghĩ muốn dọa cô một chút, miễn cho người phụ nữ này vô pháp vô thiên thực có can đảm trốn chạy. Ai biết phụ nữ có thai dễ dàng nổi giận như vậy.
Tô Thi Thi rất nhanh liền mệt đến mức ngủ thiếp đi. Phụ nữ có thai thích ngủ, cô trong khoảng thời gian này có thời gian rảnh rỗi đều đã đang ngủ.
Xe từ từ đi xa, bãi đỗ xe dưới đất từ từ an tĩnh lại.
Dace từ trong một cái góc khuất đi tới, lạnh lùng nhìn bóng xe Bùi Dịch bọn họ càng xa.
Bùi Dịch, món nợ này tôi nhớ kỹ! Dace lau nước trên mặt một cái, tâm tình tồi tệ tới cực điểm.
Bà ta trở thành như vậy đương nhiên không thể đi ra từ đại sảnh, cho nên lúc trước bà ta trực tiếp đến garage tầng ngầm, chuẩn bị để cho lái xe vào.
Nhưng bà ta ra khỏi thang máy liền phát hiện xe Tô Thi Thi bọn họ, cũng nghe được bọn họ vừa rồi đối thoại.
Các người là ngay cả cái xác không cũng không nghĩ muốn để lại cho tôi sao? Dace cười lạnh, ánh mắt ngoan độc lệ.
Không hề nghi ngờ, cái hệ thống phun nước kia là Tô Thi Thi bọn họ mở, chính là nghĩ muốn đem văn phòng đều đã làm hỏng!
Mike, lập tức tìm cho ra công ty mới của bọn họ. Dace nhìn ngoài cửa sổ, lạnh giọng nói, Toàn bộ thu mua!
Mike sửng sốt, lập tức rất nhanh liền gật gật đầu: Tôi biết rõ.
Dace nhìn xe Bùi Dịch bọn họ biến mất tại cửa ra, khóe miệng hiện lên một nét cười lạnh.
Một triệu tài chính, thêm những cái này đơn đặt hàng mà thôi. Bùi Dịch, cậu thật sự cho rằng có thể thắng Phi Tầm? Dace dù sao cũng không tin Bùi Dịch năng lực như thế!
Mà lúc này, còn có một chuyện khác oanh động tất cả Bắc Kinh.
Trong lúc tiến hành điều tra Hỗ gia, vậy mà tìm hiểu ra rất nhiều chuyện. Rất nhiều nhân vật trước cùng Hỗ Sĩ Minh cùng Hỗ Tấn Hoa từng có giao dịch, đều bị tra ra rất nhiều vấn đề tác phong.
Trong lúc này, người người cảm thấy bất an, sợ bị hắt nước bẩn. Một chút người vốn đang chuẩn bị bận rộn giúp đỡ, lập tức đối với Hỗ gia nhân kính nhi viễn chi (kính mà không dám đến gần).
Mà Hỗ Tấn Hoa một người gánh vác tất cả hành vi phạm tội, nỗ lực bảo vệ Hỗ Sĩ Minh.
Hỗ Minh Phỉ đi khắp nơi tìm giúp đỡ, nhưng là một người đều đã tìm không thấy, đến gặp đều đã không gặp được ông nội cùng anh trai mình. Cô ta hoàn toàn không biết bọn họ ở bên trong là cái tình huống gì, không khỏi sụp đổ.
Cô ta đi một mình trên ngã tư đường, vô thanh tự giễu.
Bắc Kinh lớn như vậy, thật sự không có chỗ cho chúng ta dung thân rồi. Anh, người có biết chúng ta tình cảnh hiện tại thế nào không? Hỗ Minh Phỉ trong lòng hoang vắng một mảnh, khuôn mặt vốn đẹp đẽ, tiều tụy không chịu nổi.
Bất tri bất giác, cô ta đi tới trước Cao ốc Hỗ thị. Từ khi Xây dựng Minh Đỉnh trở thành vật hi sinh cho Hỗ Sĩ Minh cùng Bùi Dịch đánh cờ về sau, Hỗ Sĩ Minh một mực nơi này làm việc.
Hiện tại, lại là vật còn người mất.
Đột nhiên, Hỗ Minh Phỉ thấy được xe Dace chạy đến.
Trong lòng cô ta vừa động, vội vàng chạy tới.
Bên trong xe, Dace mới vừa nghe xong điện thoại, sắc mặt lạnh lẽo như tảng băng trôi ngàn năm một dạng.
Phu nhân, cảnh sát điều tra Phi Tầm chúng ta, chỉ là trình tự mà thôi, người không cần lo lắng. Trợ lý Mike ở bên cạnh an ủi.
Ngay tại vừa rồi, Dace nhận được thông báo phối hợp điều tra. Nguyên nhân chính là bởi vì bọn họ cùng Hỗ thị hợp tác, hiện tại bị hoài nghi bọn họ cùng Hỗ Sĩ Minh thông đồng làm bậy.
Tôi biết. Dace tựa vào ở trên ghế, quay đầu nhìn tòa nhà cao tầng trước mắt này, trong mắt hiện lên quét xuống chán ghét, Đến chi nhánh của Phi Tầm. Công bố ra ngoài, Phi Tầm cùng Hỗ thị giải trừ...
Cộc cộc cộc! Một trận tiếng gõ vào thủy tinh thanh thúy vang lên ngắt lời Dace nói.
Dace vặn mi hạ xuống cửa kính xe, thấy được một khuôn xinh đẹp nhưng cực kỳ tiều tụy.
Phu nhân Dace, tôi có thể nói chuyện với bà một chút sao? Hỗ Minh Phỉ khom lưng ghé vào cửa kính xe, cung kính nhìn Dace, ôn nhu hỏi.
Cháu gái Hỗ gia? Dace nhận ra Hỗ Minh Phỉ, sắc mặt lúc này liền biến đổi, ngồi trở lại đến trên vị trí, lạnh lùng mở miệng, Lái xe!
Phu nhân Dace! Hỗ Minh Phỉ trên mặt tươi cười cứng đờ, lờ mờ, chạy theo.
Nhưng cô ta đâu nào có thể đuổi kịp xe, rất nhanh đã bị bỏ lại lẻ loi trước Cao ốc.
Nếu không phải Dace chen chân vào, Hỗ gia bọn họ cũng sẽ không biến thành giống như hiện tại thảm như vậy! Hiện tại người phụ nữ này thậm chí ngay cả nói với cô ta một câu đều đã không muốn!
Các người chờ đi! Hỗ Minh Phỉ nắm chặt quả đấm, tiếp tục dừn ở trước Cao ốc Hổ thị chờ Trạm Dẫn Lan.
Nhưng đồng dạng, Trạm Dẫn Lan ngay cả nói chuyện cũng không muốn nói với cô ta.
Hỗ Minh Phỉ thật sự tuyệt vọng. Biển người mênh mông, cô ta phát hiện, vậy mà không ai nguyện ý giúp mình.
Những cá nhân này bị kéo vào liên lụy vào tập đoàn, mọi người tình huống cũng không tốt lắm. Tập đoàn Phi Tầm bị điều tra, nhưng Dace vẫn như cũ điên cuồng đả kích công ty Bùi Dịch cùng Tô Thi Thi bọn họ, một chút cơ hội thở dốc cũng không cho.
Ngày hôm sau, người của Phi Tầm đã liền tra được công ty mới của Tô Thi Thi bọn họ, cũng rất nhanh tiến hành trả đũa.
Trong văn phòng cho thuê, chỉ có đơn giản một cái ghế nằm, đó là cho Tô Thi Thi vị phụ nữ này có thai này nằm. Ngoài ra, có một cái bàn lớn, vài cái ghế dựa cộng thêm mấy máy tính, chính là địa điểm làm việc mới của Sunshine.
Mà lúc Dace đang cho người ta thu mua công ty mới của bọn họ thời điểm, Tô Thi Thi lại nhàn nhã nằm ở trên ghế dựa. Bùi Dịch ngồi ở bên cạnh cô, giúp cô lột vỏ nho.
Bên cạnh, Ôn Ngọc ngồi ở trên ghế, đang lấy phấn che khuyết điểm thoa lên miệng vết thương lúc trước bị va chạm. Tần Phong ngồi ở bên cạnh cô, đã nhìn cô nửa giờ.
Ai, các người thật sự mặc kệ rồi hả? Công ty mới của chúng ta lập tức liền muốn bị thu mua rồi kìa! Tống Trọng Hạo thủ ở trước máy tính, quay đầu không nói gì nhìn bọn họ.
Anh cảm thấy được chính mình giống như là mụ già, lo lắng không thôi!
Hiện tại ai tới nói cho anh vài vị tổ tông này là làm sao vậy! Địch nhân đều muốn đánh đến cửa văn phòng rồi, bọn họ vậy mà lại vẫn có tâm tình ở trong này - - ân ân ái ái!