Hội nghị đầu tiên của công trình thôn Thành Trung, là tổ chức họp ở Xây dựng Tiệp Khắc. Với tư cách là vì cái công trình này phụ trách phần trách nhiệm quan trọng nhất, ở trong này mời dự họp thích hợp hơn hết.
To như vậy trong phòng hội nghị, ngồi đầy người.
Xây dựng Minh Đỉnh do Hỗ Sĩ Minh tự mình tham dự, công ty Phi Tầm do Trạm Dẫn Lan làm đại biểu, đại diện Sunshine đến đây là Tô Thi Thi cùng Tống Trọng Hạo, Xây dựng Tiệp Khắc do Bùi Dịch đích thân chủ trì.
Ngoài ra, Tần Phong cũng đến đây, còn có các công ty khác trong giới nổi danh về kiến trúc cùng trang hoàng cũng đến đây, phàm là công ty tham dự công trình lần này, đều đã phái tới đại biểu đến họp.
Tống Trọng Hạo ngồi ở bên cạnh Tô Thi Thi, hai con mắt chăm chú nhìn bốn phía, ghé sát vào bên tai Tô Thi Thi, nhỏ giọng nói: Anh nhìn thấy Tần tổng tâm tình giống như không tốt lắm nha?
Tô Thi Thi nhíu mày: Không có đi, anh ta một mực cười...
Tô Thi Thi lúc trước cũng không có quá chú ý Tần Phong, lúc này đặc biệt nhìn thoáng qua, mày không thể nhận ra hơi nhíu một phen: Hình như là không quá đúng lắm.
Cô nhớ tới hôm nay lúc ở công ty hỏi Ôn Ngọc muốn đến tham dự cuộc họp này hay không, Ôn Ngọc giống như cảm xúc cũng không tốt lắm.
Tô Thi Thi cùng Tống Trọng Hạo đối mặt nhìn thoáng qua: Cãi nhau rồi hả?
Anh thấy như đúng rồi đó. Tống Trọng Hạo thận trọng gật đầu, Ngọc tuy nhát gan, nhưng trái tim càng nhỏ, anh thấy bây giờ hai người này giống như thật sự có phần không thích hợp.
Sư huynh, có ai như anh nói bạn bè như thế à? Tô Thi Thi bị một câu trái tim càng nhỏ của anh làm cho dở khóc dở cười.
Anh chẳng qua là so sánh một... Tống Trọng Hạo nói đến một nửa, bỗng nhiên thân thể cứng đờ, vừa quay đầu lại, nhìn đến Bùi Dịch chính đang mặt không chút thay đổi nhìn anh.
Má ơi! Anh lập tức ngồi nghiêm chỉnh, cũng không dám ghé sát vào Tô Thi Thi quá gần rồi.
Bùi tiên sinh từ đầu chính là cái bình dấm chua!
Tô Thi Thi chú ý tới ánh mắt của sư huynh, nghi hoặc quay đầu, mạnh chống lại ánh mắt Bùi Dịch.
Anh là chủ nhà, đương nhiên sẽ là người sau cùng lên sân khấu, trước đều là thư ký của anh xử lý.
Lúc này, anh đi tuốt ở đàng trước, đằng sau theo một đống người. Quân tử Như Ngọc, cao ngất có hình, giống như là nam thầb từ trong tranh bước ra vậy.
Tô Thi Thi lập tức thành mắt lấp lánh, hận không thể nhào đi lên cắn một cái.
Bùi Dịch vốn dĩ mặt có chút đen lại, đang nhìn đến vẻ mă mặt Tô Thi Thi nhìn mình, trong khoảnh khắc liền nhu hòa rồi.
Khiến anh không tự giác đỏ ửng lên từ cổ đến lỗ tai, anh khẩn trương dời ánh mắt, trong lòng có chút hơi cáu.
Cô gái ngốc này! Cô không biết nhìn anh như vậy sẽ làm cho anh khống không được sao?
Sư muội, nước miếng muốn chảy ra rồi kìa. Tống Trọng Hạo vẻ mặt giật giật nhìn Tô Thi Thi.
Trong phút chốc, mãn trận yên tĩnh.
Ặc! Tô Thi Thi đỏ bừng cả khuôn mặt, hận không thể bóp chết Tống Trọng Hạo.
Sao lại nói lớn tiếng như vậy!
Khụ khụ... Tất cả mọi người cúi đầu trộm cười, hâm mộ cảm tình vợ chồng bọn họ.
Tô Thi Thi hận không thể vùi đầu vào trong đất đi.
Nơi xa, một tia mắt ôn hoà rơi vào trên người Tô Thi Thi. Vừa rồi phát sinh một màn kia, cô ta thấy rõ ràng.
Trạm Dẫn Lan tay để ở dưới bàn không tự giác xiết chặt, trong lòng đều là không cam lòng.
Bùi Dịch, Tô Thi Thi, các người làm sao có thể yên tâm thoải mái như thế! Trạm Dẫn Lan nhớ tới chính mình năm đó chịu qua những cái khổ cực kia, lại nghĩ tới Bùi Dịch bây giờ đối chính mình coi thường, cô ta thật sự không cam lòng.
Toàn bộ, lần nữa bắt đầu đi. Trạm Dẫn Lan ở trong lòng yên lặng nói.
Cô ta đã biết đến muốn làm như thế nào.
Hội nghị bắt đầu. thư ký Vương được Bùi Dịch cho phép, bắt đầu chủ trì hội nghị.
Trong phòng hội nghị lập tức an tĩnh lại.
Nửa trước Đoàn cực kỳ bình thường, chỉ là giảng giải một phen trước mắt công việc cùng tiến độ và kế hoạch.
Sau đó, đề cập Sunshine tiếp nhận công việc trang hoàng.
Lần này công trình trang hoàng hành lang để cho công ty Sunshine nhận thầu, tôi đại biểu Xây dựng Tiệp Khắc cảm tạ Tô tiểu thư cùng Tống tiên sinh tương trợ đắc lực. thư kýVương cười nói.
Trong phòng hội nghị bộc phát ra một trận nhiệt liệt vỗ tay.
Hỗ Sĩ Minh ngồi ở trên chỗ, nhàn nhạt đưa mắt nhìn ngồi ở hắn đối diện Trạm Dẫn Lan.
Sắp thiếu kiên nhẫn rồi? Hắn thầm nghĩ.
Quả nhiên, tiếng vỗ tay qua đi, trợ lý Trạm Dẫn Lan liền đặt câu hỏi.
Tôi có một vấn đề, không biết bây giờ tiêu chuẩn chọn công ty trang hoàng gì?
Thư ký Vương sửng sốt, nhưng rất nhanh liền phản ứng lại. Anh không có đi xem Bùi Dịch, cũng không có nhìn Tô Thi Thi, trong lòng sớm đã có chuẩn bị.
Lựa chọn công ty trang hoàn chỉ có một tiêu chuẩn: Có thể đảm nhiệm là được.
Vậy anh như thế nào khẳng định, một cái công ty thành lập chưa tới nửa năm, nhân viên không tới ba mươi người, danh tiếng không có làm sao có thể đảm nhiệm? Vị trợ lý kia không khách khí nói.
Lời này vừa nói ra, trong phòng hội nghị không khí lập tức ngưng trọng lên.
Tô Thi Thi nhíu mày, nhàn nhạt đưa mắt nhìn vị trợ lý kia, sau đó đem ánh mắt rơi vào trên người Trạm Dẫn Lan đang ngồi bên cạnh hắn.
Thư ký Vương theo Bùi Dịch nhiều năm như vậy, cái khác không học được, phương diện này tuyệt đối hun đúc vài phần chân truyền.
Anh mặt không đổi sắc, thậm chí mang theo vài phần mỉm cười, hỏi: Không biết các vị có phải còn chuyện chưa rõ ràng? Bùi tổng chúng tôi ghét nhất bị người ta hỏi lại.
Trợ lý khóe miệng gợi lên quét xuống cười, chỉ là ngồi ở bên cạnh hắn Trạm Dẫn Lan vẫn như cũ mặt không chút thay đổi.
Trợ lý nói: Nếu như vậy, tôi cũng không sợ đắc tội với người. Tôi nghĩ các vị ở đây hẳn là cũng có cùng nghĩ cách với tôi, tôi liền hỏi một câu, Xây dựng Tiệp Khắc dựa vào cái gì đem hạng mục trang hoàng hành lang cho Sunshine.
Hắn nói xong ánh mắt ở trên người Tô Thi Thi cùng Bùi Dịch đánh giá một phen: Hay vẫn là nói, quan hệ thân thuộc có thể phá toàn bộ nguyên tắc?
Người này thật nghĩ là mình có ô đủ lớn che đầu mà. thư ký Vương nhíu mày, vẫn như cũ không nhanh không chậm nói, Vậy anh lại là dựa vào cái gì nói Sunshine không thể đảm nhiệm?
Tôi vừa rồi nói qua, bọn họ thành lập chưa tới nửa năm, công nhân cũng không tới 30...
Bên cạnh Trạm Dẫn Lan nghe đến đó, mạnh nhíu hạ mi, nhưng muốn ngăn cản đã không còn kịp rồi, có người đã đoạt lấy câu chuyện.
Mắt chó nhìn người thấp thật đúng là nơi nơi có thể thấy được ha! Trong văn phòng vang lên một giọng nói cà lơ phất phơ.
Tần Phong nhìn vị trợ lý này của công ty Phi Tầm, giữa lông mày đều là khinh thường: Công ty Phi Tầm của các người là không từng trải việc đời sao? Vậy mà nói ra những câu buồn cười như thế. Năng lực của một cái công ty, là dùng thành lập bao lâu, công nhân có bao nhiêu để cân nhắc? Vậy lúc Bill Gates gây dựng sự nghiệp, có phải hay không vĩnh viễn không có ngày nổi danh rồi hả?
Vẫn lại là nói, công ty Phi Tầm của các người, ngay từ đầu liền có mấy ngàn nhân viên? A..., tôi đã quên, vị phu nhân kia của các người ngay từ đầu cũng sẽ không quản lý công ty.
Không chút khách khí mà nói, phảng phất muốn đem hỏa dược châm ngòi bùng nổ. Tần Phong lời này nói ra quá không khách khí rồi.
Anh... Anh...
Tần tổng, phiền toái anh tôn trọng một chút. Trạm Dẫn Lan thấy trợ lý bị nói làm cho nghẹn họng nói không ra lời, không thể không đứng ra nói.
Tần Phong liếc cô ta một cái, không mặn không nhạt nói: Liền cho phép Trạm tiểu thư vũ nhục người khác, không được người khác phản kích à? A..., tôi đã quên, công ty Phi Tầm của các vị thích nhất lật lọng, nhân phẩm loại này gì gì đó, với các người vô duyên.
Anh... Trạm Dẫn Lan trừng lớn mắt, không thể tin được lỗ tai chính mình.
Người điên này sao cái gì cũng dám nói?
Tần Phong ngay từ đầu đã nhằm thẳng vào vị phu nhân quý tộc kia chỉ là tựa vào di sản thừa kế mà không ngừng huênh hoang, bây giờ lại châm chọc bọn họ nhân phẩm có vấn đề!
Nhưng mà chuyện này quả thật là bọn họ đuối lý. Lúc đầu Bùi Dịch vốn tìm Phi Tầm hỗ trợ, đã nói rõ Phi Tầm sẽ không nhúng tay vào chuyện công trình trong thôn Thành Trung, nhưng về sau hợp đồng sửa đổi, Phi Tầm có một phần quyền quyết sách.
Tần Phong phỏng chừng sớm đã có ý kiến, lúc này bạo phát ra.
Chỉ có Tô Thi Thi cùng Tống Trọng Hạo lòng hiểu rất rõ.
Tần Phong tâm tình xem ra là thật không tốt. Tô Thi Thi nhìn thoáng qua Bùi Dịch, Không biết chuyện này là anh an bài hay là vẫn lại là Tần Phong chính mình tự ra chủ ý.
Đúng lúc này, Tần Phong bỗng nhiên đem đề tài xả đến chỗ trên người Tô Thi Thi.
Tô tổng, người ta đều đem công ty các vị xem thường rồi, cô còn không nói ra suy nghĩ của mình?
Gì chứ, không ngờ anh là kẻ bịp bợm đến vậy! Cô hôm nay không phải tới cãi nhau nha! ^_^
Mọi người ngủ ngon.
Đặt tên chương muốn loạn, còn cái nội dung chương càng khó nh ằng hơn. Riết rồi ko biết mình đang làm gì