Một bệnh viện quân khu nào đó ở Tây Nam.
"Chà! Đội trưởng Tần đúng là sung mãn thật, lại làm vợ mình nhập viện rồi sao?"
"Hai người họ cưới nhau cũng hơn hai năm rồi nhỉ? Không phải mới cưới mà trên giường vẫn hăng như vậy à? Ba năm hai đứa thế này đúng là làm người ta ghen tị chết đi được!"
"Cô ta lẳng lơ như hồ ly thế kia, ai mà tin là do bị anh Tần giày vò phải vào viện chứ. Rõ ràng là anh Tần vắng nhà nên cô ta ra ngoài tìm trai, ai ngờ giữa đường gặp chuyện, đập đầu vào đâu đó nên mới bị đưa vào bệnh viện thôi."
"Nhưng vừa nãy trưởng khoa khám rồi mà, nói là cô ta lại có thai... Không lẽ không phải của đội trưởng Tần sao?"
"Con hoang của ai chỉ mình cô ta biết!"
Rít...
Có thai?
Ai có thai?
Đầu đau quá... Ai đang nói chuyện bên tai cô thế này?
Âm thanh lạ lẫm và ồn ào như thủy triều tràn vào đầu Giang Niệm làm cô choáng váng không thôi.
Cô nằm đó, gương mặt tái nhợt dưới tấm chăn trắng, lông mày mảnh khẽ nhíu lại vì đau đớn.
Miếng băng trắng quấn trên trán thấm một vệt máu đỏ thẫm.
Cả người thê thảm tội nghiệp.
Giang Niệm gắng gượng chịu đựng cơn đau để lấy lại ý thức, run rẩy mở mắt ra.
Đập vào mắt cô là bức tường trắng của bệnh viện cùng những khẩu hiệu màu đỏ sơn trên tường.
Năm 1977! Nắm lấy cách mạng, thúc đẩy sản xuất!
Phục vụ nhân dân, cống hiến vô tư!
Giang Niệm nhìn hàng chữ đó, đồng tử lập tức giãn rộng.
Cô xuyên sách rồi.
Mà lại xui xẻo xuyên vào một cuốn tiểu thuyết thập niên do chính bạn cùng phòng đại học của mình viết ra chỉ để nguyền rủa và hành hạ cô!
Tên cuốn sách là Cuộc Sống Ngọt Ngào Của Đối Tượng Bị So Sánh Ở Thập Niên 70, nữ chính là bạn cùng phòng của cô, Diệp Lan Lan.
Còn Giang Niệm chính là nữ phụ độc ác trùng tên trùng họ, đóng vai đối tượng bị đem ra so sánh trong truyện.
Trong nguyên tác, Diệp Lan Lan là kiểu con gái dịu dàng, thanh thuần, tốt bụng.
Cô ấy là con gái của liệt sĩ đáng thương, sau này được một gia đình quân nhân nhận nuôi, tính cách chăm chỉ thật thà, cần cù chịu khó.
Cuối cùng thi đỗ đại học với thành tích đứng đầu, được đặc cách nhận vào đại học Thủ Đô.
Trở thành hình mẫu con nhà người ta mà ai trong khu tập thể cũng ngưỡng mộ.
So với Diệp Lan Lan, Giang Niệm xuất thân ưu tú có cha mẹ đều là quân nhân, sở hữu nhan sắc nổi bật, khuôn mặt sắc sảo lẳng lơ nhưng đầu óc rỗng tuếch, chỉ là một phản diện chuyên gây chuyện.
Cô ghen tị với thành tích học tập của Diệp Lan Lan, ganh ghét Diệp Lan Lan được người lớn quan tâm hơn vì thân phận mồ côi, tị nạnh vì hào quang công chúa khu tập thể của mình bị Diệp Lan Lan chiếm mất.
Giang Niệm trong truyện hay gây chuyện, sử dụng nhiều thủ đoạn hèn hạ độc ác nhưng đều bị nữ chính Diệp Lan Lan với hào quang nữ chính vạch trần và phản công.
Cuối cùng Giang Niệm bị chính những việc mình làm hủy hoại thanh danh, trở thành kẻ độc ác bị mọi người khinh miệt.
Về sau, nhờ vào mối quan hệ của cha mẹ mà cô miễn cưỡng được nhận vào một trường trung cấp y.
Mà tất cả những điều này mới chỉ là món khai vị cho chuỗi bi kịch cuộc đời cô.
Hai năm trước khu tập thể tổ chức một buổi giao lưu.
Giang Niệm và Diệp Lan Lan đều được mời tham dự, trong buổi giao lưu đó đã gặp hai người đàn ông.
Một người tên là Lâm Minh Huy, người kia là Tần Tam Dã.