Tôi kìm nén nối lòng, một lát sau mới nói: “Cho dù ông có lý do gì muốn quay về quá khứ thời hôn độn khai thiên, nhưng chuyện quá khứ đã qua, sử dụng thuật khống chế không gian cưỡng ép xoay thời gian không gian, trở lại quá khứ ảnh hưởng mà nói, chúng tôi ở hiện tại sẽ chịu ảnh hưởng. Nói không chừng vì ông ảnh hưởng tới quá khứ, bây giờ chúng tôi sẽ không còn tôn tại nữa! Đây là cách làm nguy hiểm, cũng là cách làm nghịch thiên, không khác gì người chết sống lại, tôi sẽ không giúp ông.”
“Nói hiên ngang lâm liệt như vậy! Chẳng lẽ cô không muốn trở lại quá khứ thay đổi chuyện gì sao?
Sau khi biết mình có năng lực có thể quay trở lại quá khứ thay đổi, cô không động lòng chút nào sao? Cô là Mary Sue à?”
Đây là lần đầu tiên tôi thấy cảm xúc của Thao Thiết kích động, ấn tượng mà ông ta cho chúng tôi, vân luôn là không có việc gì, nhàn nhã trác táng.
“Đương nhiên là tôi muốn trở lại rôi” Nói một cách tương đối, tuy mới đầu hơi kinh hãi năng lực này còn có thể sử dụng như vậy, nhưng rất nhanh, tôi bình tĩnh lại: “Tôi sinh ra không tốt, hoàn cảnh cuộc sống cũng không tốt, cha mẹ cũng đã chết, nếu có thể trở lại quá khứ, tôi muốn trở lại lúc sinh ra, nói cho Tống Tử Thanh anh trai tôi biết tất cả âm mưu của Tống Lăng Phong, cứu cha mẹ tôi. Nếu như có thể trở lại quá khứ, tôi sẽ bảo vệ Cẩu Đản bạn của tôi trước tiên, như vậy anh ấy sẽ không phải chết. Nếu như còn có thể trở lại quá khứ, lúc Tống Lăng Phong giết Tống Mộc Âm tôi còn có thể ngăn cản. Nếu có thể trở lại quá khứ, có lẽ… Tôi cũng có thể cứu Viêm Đế Chuyên Húc”
Nếu như có thể trở lại quá khứ…
Trở lại quá khứ có thể thay đổi được rất nhiều chuyện h ›c không kịp, có thể cứu được tính mạng của rất nhiều người quan trọng, cũng có thể hoàn toàn thay đổi nhân sinh của mình.
Nhưng mà…
Làm gì có nhiều chuyện hối hận như vậy, chưa kịp cứu người, thiếu hụt thường xuyên trong nhân sinh, mới khiến chúng ta học được quý trọng, học được cảm ơn, học được lý giải, học được thành thục, học được trưởng thành.
Nếu trở lại quá khứ thay đổi nhân sinh, như vậy tôi hiện giờ, sẽ không còn là tôi nữa.
Thậm chí thật sự sẽ biến mất.
Quá khứ đã không còn cách nào có thể thay đổi, nhưng quá khứ mà chúng ta đã đi qua khiến chúng ta quý trọng hiện tại, tin tưởng tương lai như thế nào.
“Ồ, tôi không quan tâm những chuyện này!” Thao.
Thiết không nghe lọt, rống to: “Hôm nay cô nguyện ý đưa tôi về quá khứ cũng được, không muốn cũng được, tôi đều bắt cô đưa về quá khứ! Nếu không tôi giết chết con cô! Còn có những người cô quý trọng nữa!”
Thao Thiết phân nộ vô cùng khủng bố, không quan †âm gì cả tiến hành tấn công tôi.
Trái lại tôi muốn sử dụng thuật khống chế không gian tới chống đỡ không gian của ông ta, bất đắc dĩ chính là, thuật khống chế không gian này tôi thực sự không sử dụng được.
Chỉ có thể đổi thành Mộ Tu khống chế cơ thể.
Nhưng lần này Thao Thiết quá mạnh, trực tiếp đánh Mộ Tu không bò nổi, trong cơ thể tôi bị tổn hại xong chữa trị nhiều lần. Lúc trước Thao Thiết nói chỉ dùng năm phân thực lực đánh với chúng tôi, bây giờ phân nộ như vậy, chắc chắn sẽ nuốt lời.
Muốn khôi phục nội tạng cần hao phí nội lực, Mộ Tu nói Thao Thiết không tiêu hao được chúng tôi, cuối cùng là chúng tôi bị Thao Thiết tiêu hao gần chết, lần cuối bị ông ta đánh ngã xuống đất xong, chỉ còn sức lực thở dốc.
Thao Thiết xuất hiện ở phía trên tôi: “Hỏi cô lân cuối, có đưa tôi về quá khứ hay không?”
Quyên chủ đạo đổi thành tôi, Mộ Tu tiến vào thế giới tỉnh thần trong cơ thể tôi khôi phục nội lực.
Tôi nhìn Thao Thiết: “Cho dù ông không giết tôi, tôi cũng sẽ không đưa ông về quá khứ, nhưng nếu ông giết tôi, thuật khống chế không gian sẽ thất truyên lần nữa, ông lại phải tìm kiếm trăm năm, thậm chí chục nghìn năm”
“Cô đang uy hiếp tôi?”
“Sao tôi có thể uy hiếp ông được, là ông đang uy hiếp tôi” Tôi không sợ hãi nói.
“Được, được lắm, cô nhóc cô có cốt khí, đợi tôi giết cục cưng và đồng bạn cô yêu thương, hi vọng cô còn có cốt khí nói chuyện với tôi như thế” Thao Thiết tức không nhịn được, một cái tát vung tới. . Bạn đang đọc truyện tại [ trumtru yen. o rg ]
Tôi nhăm mắt lại.
Lần này xem như hoàn toàn xong đời, Thao Thiết tức giận, cho dù là Mộ Tu cũng không chống đỡ được, tôi cũng không sử dụng được thuật khống chế không gian.
“Thao Thiết!” Bông nhiên một tiếng rống to vang lên trên đỉnh đầu chúng tôi.
Thao Thiết dừng động tác, tôi cũng mở to mắt.
Kết giới đã bị phá!
Một con cự long màu xanh lượn vòng trên đỉnh đầu chúng tôi, tiếng gào thét truyền từ miệng anh ta ra.