Tôi nhìn vào lưng anh ta, âm thanh càng nghẹn ngào hơn.
Mặc dù tôi và Lãnh Mạch quen biết chưa lâu, cũng coi như mới quen biết, ấn tượng đầu tiên với anh ta cũng không tốt, anh ta chính là một con ma lưu manh, lúc nào cũng mắng tôi ngốc, còn coi tôi là mồi nhử, luôn mặt lạnh và đối xử không tốt với tôi, cũng không thân thiết chứ nói gì đến việc dịu dàng và ân cần, nhưng tôi không biết sự tự tin này đến từ đâu mà lại nói ra câu này.
Anh nhất định sẽ đến cứu tôi Tôi luôn tin tưởng như vậy.
Một sự tin tưởng không thể giải thích được.
Bây giờ, anh ta thực sự đã đến và đứng trước mặt tôi, bờ vai rộng lớn đứng chăn trước mặt tôi, khoảnh khắc tôi nhìn thấy băng của anh ta, cả người tôi đều cảm thấy nhẹ nhõm.
Tôi biết răng anh ta đã đến.
“Đồ ngốc” Anh ta không ngoảnh đầu lại, vẫn mắng tôi một cách không thân thiện.
Nhưng tôi lại cười và nụ cười mang theo cả giọt nước mắt: “Anh đừng mắng tôi nữa, đúng rồi! Đây chính là nơi đặt bài vị của con ma nhỏ! Chúng ta đều đã bị nó lừa! Anh nói rất đúng, cô ta rất biết cách mê hoặc lòng người, tôi quá ngây thơ quá ấu trĩ rồi, nếu như tôi không do dự, có lẽ bây giờ đã có thể đập vỡ bia mộ đó rì “Cũng may mà em do dự” Lãnh Mạch nói, ánh mắt không hề rời khỏi con ma nhỏ mà cứ nhìn chăm chăm vào nó.
Tôi ngây ra: “Á?”
“Nếu như em đập vỡ bia mộ, em sẽ bị rơi vào vòng xoáy do cô ta tạo ra, đến lúc đó ngay cả tôi cũng không cứu nổi em” Lãnh Mạch nheo mắt lại, sau khi giải thích xong cho tôi liền quay sang nói với con ma nhỏ: “Vòng xoáy này gọi là địa ngục vô tận, là cấm thuật của Minh giới, một con ma nhỏ bé như cô, nói đi, cô đã làm thế nào mà có được cấm thuật này”
Cấm thuật của Minh giới? Nghe có vẻ rất nguy hiểm, tôi không hiểu lắm, liền quay ra nhìn con ma nhỏ với Lãnh Mạch Sắc mặt của cô ta cực kỳ không tốt: “Tôi thực sự đã đánh giá thấp anh rồi, nhanh như vậy mà đã tìm ra mắt trận trong trận pháp của tôi, nhưng đến nay anh vẫn không thể giết chết được tôi, trước khi bia mộ bị phá hủy, ít nhất tôi vẫn có thể giết chết người ký khế ước đứng sau lưng anh, chỉ cần chị ta chết đi thì anh…”
Chỉ cần tôi chết thì điều gì sẽ xảy ra với Lãnh Mạch?
Điều quan trọng nhất cô ta lại không nói ra, cô ta xoay người gỡ tấm bài vị của mình xuống và nuốt nó vào bụng trước mặt tôi và Lãnh Mạch, cũng đồng nghĩa với việc bây giờ chúng tôi phải mổ bụng của cô ta ra, mới có thể phá hủy tấm bài vị đó “Đến đây! Tôi xem các người ứng phó thế nào!” Con ma nhỏ hét lớn.
Ánh mắt Lãnh Mạch bình thản sau đó cười lạnh: “Ban đầu theo quy định của Minh giới, tôi không thể giết chết cô, nhưng bây giờ, cô lại tự ý sử dụng cấm thuật của Minh giới, cô đã vi phạm quy định của Minh giới, dùng đồ của Minh giới để làm xáo trộn trật tự của thế giới loài người, căn cứ theo điều khoản pháp luật của Minh giới, bắt đầu từ bây giờ, sự sống chết của cô nằm trong tay tôi”
Sau khi Lãnh Mạch nói xong, sắc mặt của con ma nhỏ thay đổi ngay lập tức và nó không còn bình tĩnh như trước nữa, nó bắt đầu cảm thấy hoang mang: “Không thể nào! Tôi không phải ma cũng không phải oan hồn, Minh giới các người không thể đối phó với tôi! Nếu như anh dám giết tôi, anh sẽ bị trục xuất khỏi Minh giới Trục xuất? Nghiêm trọng vậy sao?
Tôi lo lắng nhìn sang Lãnh Mạch, còn anh ta thì vẫn dáng vẻ lạnh lùng như lúc đầu, anh ta bình thản nói với con ma nhỏ: “Dường như cô đã nhầm lẫn một chuyện”
Con ma nhỏ sững sờ: “Chuyện, chuyện gì?”
“Xử lý ma và oan hồn là việc của Ma giới.
Còn việc mà Minh giới làm, là duy trì sự cân bằng và trật tự của ba giới, một khi thế giới loài người xuất hiện loạn thần và sức mạnh kỳ lạ thì đều thuộc sự quản lý của Minh giới, nếu như có người làm loạn trật tự, Minh giới sẽ có quyền giết người, huống chỉ một tiểu tà tiên như cô”
Lần này con ma nhỏ không thể nói ra bất cứ lời phản bác nào, cô ta hoảng loạn liên tục lùi về phía sau, băng của Lãnh Mạch bao phủ xung quanh anh ta, một khi anh ta nghiêm túc, thì mọi thứ xung quanh anh ta sẽ đáng sợ đến nỗi khiến người ta chùn bước.
Ngay cả tôi cũng không thể chịu đựng được nữa, liền lùi về phía sau, cố gắng tránh anh ta càng xa càng tốt.
Sở dĩ con ma nhỏ luôn không cảm thấy sợ là vì Lãnh Mạch không thể giết cô ta, còn năng lực của tôi thì quá yếu nên cô ta có hy vọng thoát thân. Nhưng bây giờ Lãnh Mạch đã có thể giết chết cô ta, mặc dù tôi không biết ở.
Minh giới năng lực của anh ta mạnh đến mức nào, nhưng con ma nhỏ kia cũng nói rồi, Lãnh Mạch là vua của Minh giới, không biết chừng chính là Minh vương! Năng lực này, chắc chắn con ma nhỏ kia không thể bì kịp.
Trong lòng cô ta biết rất rõ điều này, cho nên cô ta bắt đầu cầu xin: “Lãnh Mạch đại nhân, tôi cầu xin anh hãy tha cho tôi, không phải anh muốn biết lý do tại sao tôi lại học được cấm thuật của Minh giới sao? Chỉ cần anh tha cho tôi, tôi nhất định sẽ nói cho anh biết ai là người dạy cho tôi cấm thuật này! Anh thấy thế nào?”
Lãnh Mạch khẽ nheo mắt, dường như đang cân nhắc, có lẽ khoảng hai ba giây sau anh ta nói: “Nói cho tôi biết người đó là ai, tôi sẽ tha cho cô lần này”
*Á?” Không phải anh cũng bị cô ta mê hoặc đấy chứ!” Tôi không nhịn được liền chen vào: “Anh đừng để cô ta mê hoặc đấy nhé!
Người cô ta nói là thật hay giả đều không chắc chắn, nếu như thả cô ta đi, sau này sẽ gây ra họa lớn!”
Lãnh Mạch không để ý đến tôi, mà chỉ nhìn con ma nhỏ, sau đó lặp lại một lần nữa: “Nói cho tôi biết người đã dạy cấm thuật cho cô.
Tôi thấy trong đáy mắt cô ta lộ ra vẻ đắc ý, tôi tức đến nghiến răng nghiến lợi, Lãnh Mạch sẽ không thực sự có ý định thả cô ta đi đấy chứ!
“Được, tôi nói cho anh biết” Con ma nhỏ thử lùi lại gần Lãnh Mạch, Lãnh Mạch không cử động, dường như thực sự muốn tha cho cô †a, có lẽ là cho rằng Lãnh Mạch không phải loại người thích nói dối, nên cô ta cũng nhẹ nhõm đi phần nào: “Người dạy tôi cấm thuật là…Aaal”
Sự việc lại một lần nữa xảy ra sự thay đổi lớn.
Trước mặt tôi và Lãnh Mạch đột nhiên xuất hiện một luồng khí đen lớn, che khuất toàn bộ tâm nhìn của tôi và Lãnh Mạch, tôi nấp sau tường băng, thông qua lớp băng trong suốt, tôi nhìn thấy một người đàn ông xuất hiện giữa chúng tôi, anh ta đứng trước con ma nhỏ há lớn miệng, vẻ mặt của con ma nhỏ vô cùng sợ hãi, sau đó đột nhiên bị người đàn ông kia hút vào miệng!
Một người đàn ông đột nhiên xuất hiện rồi nuốt chửng con ma nhỏ! Là nuốt hẳn một con mat Con ma nhỏ mà tôi khổ sở muốn giết cứ như vậy bị một người đàn ông ăn thịt!
Không gian đột nhiên trở nên vô cùng u tối.
Người đàn ông quay lưng lại với tôi và Lãnh Mạch mặc một chiếc áo khoác màu đen tương tự như Lãnh Mạch, hắn ta nửa ngồi xổm, cúi đầu xuống, dường như đang tiêu hóa con ma nhỏ mà anh ta vừa nuốt.
Tôi nuốt nước bọt một cách khó nhọc, không biết người này rốt cuộc là ai? Là kẻ thù hay là người có mục đích khác?
Nhiệt độ đang giảm với tốc độ nhanh chóng, tôi biết đây chính là dấu hiệu cho thấy cảm xúc của Lãnh Mạch đang bắt đầu tăng lên, sau khi người này xuất hiện, ý định giết người và sự thù địch của Lãnh Mạch đã tăng lên rất nhiều, ngay cả tôi còn cảm nhận rõ điều này.
Đợi đất Ý định giết người, sự thù địch, cảm xúc của Lãnh Mạch tăng lên, loại cảm giác này sao lại giống….
Lúc này, người đàn ông đang ngồi kia bắt đầu cử động rồi chậm rãi đứng dậy, tôi lo lắng thắt chặt đôi đồng tử, hai tay siết chặt, lòng bàn tay đã chảy rất nhiều mồ hôi, nhưng không gian vừa lạnh vừa khô đã đóng thành băng, tôi chỉ có thể không ngừng gạt băng ra khỏi tay mình, nhưng lúc này, tôi vẫn không dám rời mắt khỏi người đàn ông kia.
Anh ta nhàn nhã vươn vai, sau đó quay người lại một cách từ tốn, quay sang nhìn tôi và Lãnh Mạch.