Từ khi giáo sư đi ra khỏi phòng làm việc, tôi có cảm giác dở khóc dở cười.
Rõ ràng là đối tượng gian lận mà giáo sư hoài nghi, nhưng sau một tiếng, lại thành học trò tâm đắc của thầy, tin tức này nếu truyền tới lớp học, bạn cùng lớp sẽ nghĩ ra sao?
Kêu một người thi không qua kì thi cuối kỳ học kỳ trước làm đại biểu khoa...
Được rồi, vốn đại biểu khoa là ai? Liệu có gì không phục không? Có tìm tôi đánh lộn không?
Tâm trạng của tôi rất rối bời, nhưng trong lúc đó, miệng tôi vẫn luôn cong lên, có một loại cảm giác vui vẻ.
Làm học sinh có vấn đề hai năm rưỡi, rốt cục có một ngày, lại có thể có được sự khẳng định của thầy giáo.
Sau khi trở lại phòng ngủ, phòng ngủ có ba cô gái, thấy tôi trở về, nhao nhao hỏi: "Khương Kha, giáo sư Chu tìm cậu làm gì?" "Chẳng lẽ lại không qua à?" "Cậu có xin xỏ không? Giáo sư Chu rất tốt."...
"Tớ qua." Tôi nói: "Giáo sư lại chọn mấy bài nữa kêu tớ đọc thuộc, tớ cũng học rồi, sau đó cô ấy cho tớ về."
"Ly Tao nè, Tiêu Dao Du nè, đa͙σ Đức Kinh nè... Đọc trước mặt giáo sư, tớ có cảm giác như trở lại cấp 2 vậy." Tôi nói: "Giáo viên cấp 2 của chúng tớ mỗi tuần đều kêu chúng tớ đọc thuộc bài trước mặt họ đó!"
"Thế cậu đọc đúng hết rồi à?" Họ hỏi.
"Cả một mùa hè tớ đều học thuộc mà." Tôi nói.
"Cậu không phải đang đi làm sao?"
"Đúng vậy, phát tờ rơi đó! Phát tờ rơi cũng không phải ngày nào cũng phát, chỉ cuối tuần đi thôi." Tôi trả lời lưu loát.
Ngay sau đó, tôi xoay người lên giường, buông màn, làm bộ buồn ngủ, trên thực tế là lén gởi nhắn tin cho ông chủ Trác.
Quan hệ của tôi với anh là bí ẩn, lúc tôi gởi nhắn tin cho anh, đương nhiên cũng phải gửi lúc ở một mình.
[Anh Trác, kết quả thi lại có rồi.]
[Thế nào?]
[Giáo sư mới vừa mời em tới phòng làm việc rồi... (khóc...)]
[Không qua?]
[Qua, giáo sư hoài nghi em gian lận, kêu em đọc thuộc rất nhiều bài khoá, sau đó kêu em làm đại biểu khoa (cười như điên), có phải em rất lợi hại không (cười như điên)?]
[Chúc mừng.]
[Sao anh nói ít vậy?]
[Họp.]
[Chúc anh họp hành vui vẻ.]
Bởi vì thuận lợi vượt qua kì thi lại, các bạn cùng phòng bảo tôi mời khách để chúc mừng, tôi vui vẻ bằng lòng, mời họ đi ăn cá đậu phụ buffet.
Trưởng phòng nhắc lại chuyện xưa, lại hỏi tôi chuyện quan hệ kết giao các phòng lần nữa.
"Khương Kha, tình hình bạn trai cậu sao rồi? Học kỳ này có mấy người ở trong phòng?"
"Một người cũng không có." Tôi nói, "Ở thành phố A vẫn chỉ có mình bạn trai tớ, hơn nữa, mấy ngày hôm trước anh ấy lại ra khỏi nhà."
"Đi công tác thường xuyên thế! Mọi người bây giờ toàn xa nhau ít tụ tập, về sau kết hôn thì làm sao đây?" Trưởng phòng hỏi lại.
"Có thể kết hôn không còn chưa chắc chắn kìa!" Tôi thở dài một hơi: "Ra xã hội rồi, nhiều thứ cám dỗ lắm."
"Chẳng lẽ cậu phát hiện manh mối gì rồi sao?" Vương Hiểu Yến có vẻ nhiều chuyện.
Tôi thì ra vẻ hoài nghi nhìn cô ta: "Vương Hiểu Yến, cậu khẩn trương như vậy, phụ nữ ngoài luồng của bạn trai tớ không phải là cậu đấy chứ?"
Vương Hiểu Yến sửng sốt, nói thật nhanh: "Tớ khẩn trương hồi nào chứ? Tớ quan tâm cậu thôi!"
Tôi "ờ" một tiếng, cúi đầu ăn cá.
Những người khác nhanh chóng trao đổi ánh mắt, không nhắc lại chuyện bạn trai nữa, lại tiếp tục nói chuyện quan hệ kết bạn, thì ra, trong lớp chúng tôi, đã có 2 phòng ngủ nam đề nghị muốn xây dựng quan hệ kết bạn với chúng tôi rồi.
Mà học cùng hệ cùng năm còn có 3 phòng ngủ cũng tìm tới phòng ngủ chúng tôi.
"Đây là ảnh chụp của 5 phòng ngủ nam, mọi người nhìn xem, mọi người cảm thấy thế nào?" Trưởng phòng lấy ra một xấp ảnh chụp trong túi.