Chu Thịnh nháo một hồi, đến khi về nhà cũng không nhắc lại chuyện này.
Bắc Bắc cùng anh ăn cơm chiều xong, rồi lên sô pha xem TV, Chu Thịnh đang xem tài liệu linh tinh, Bắc Bắc nhìn qua cũng không làm phiền anh, im lặng ngồi xem TV.
Coi coi, ngủ lúc nào không hay.
Lúc Bắc Bắc tỉnh lại, là đang cùng Chu Thịnh nằm ngủ trên giường.
Cô ngây ngốc một lúc, cũng không ngồi dậy đi sang phòng bên cạnh, dù sao cô và Chu Thịnh cũng đã ngủ với nhau rất nhiều lần rồi. Suy nghĩ một chút, Bắc Bắc chui vào trong lòng của người bên cạnh, cọ cọ, ôm lấy eo Chu Thịnh rất thõa mãn chép miệng một cái, tiếp tục nhắm mắt chuẩn bị ngủ.
Tiếng cười từ đỉnh đầu truyền đến, Chu Thịnh nhìn hành động của cô, cong môi: “Tỉnh ngủ?”
Bắc Bắc thấp giọng ừ một tiếng: “Hình như là vậy.”
Kỳ thật cũng không phải, chỉ là hơi mệt một chút.
Chu Thịnh hiểu ra, vỗ phía sau lưng cô nói: “Ngủ đi, còn lâu.”
“Mấy giờ rồi?”
Chu Thịnh nhìn đồng hồ báo thức trên tủ nói: “12 giờ, ngủ đi.”
“Ừ, ngủ ngon.”
Chu Thịnh cụp mắt nhìn người trong ngực, khóe môi cong nhẹ, nhếch lên một nụ cười nhẹ, cúi đầu hôn lên tóc cô, rồi ôm cô đi ngủ.
—
Buổi sáng, Chu Thịnh đi làm được một lúc, cô mới bắt đầu rời giường.
Cô dọn dẹp, trang điểm một chút, mang khẩu trang và mũ vào, rồi tự mình đi đến trường học.
Đơn xin nghỉ vẫn còn hạn, chẳng qua quay về vì hôm nay là ngày kỉ niệm thành lập trường, Bắc Bắc không đến lớp để thông báo, mà trực tiếp đi đến ký túc xá của bọn cô. Gặp mấy người Tiểu Ngư, nói chuyện một chút, rồi chuẩn bị đi ăn cơm.
Nhà hàng này do trợ lý của Chu Thịnh đặt bàn, sau khi Bắc Bắc nhận được tin nhắn từ Chu Thịnh, cô mới biết nhà hàng này ở đâu.
Nhà hàng này cách trường học không xa, cũng có chút danh tiếng, quan trọng là đồ ăn rất ngon, nhưng giá cả lại rất mắc. Theo như Bắc Bắc tìm hiểu, muốn ăn phải đặt trước cả tuần mới có chỗ.
Ăn ở nhà hàng đó, cô có thể dễ dàng gặp ‘người quen’, chính là những người nổi tiếng khác nhau.
Lý Mai thấy nhà hàng trước mặt, giật mình một lúc, ôm lấy Bắc Bắc đầy kích động: “A a a a a Bắc Bắc cậu mời bọn tớ ăn cơm ở đây sao?!”
Bắc Bắc bật cười, bị Lý Mai ôm không thở được, cô lấy tay Lý Mai ra, bất đắc dĩ cười nói: “Đúng vậy, ngạc nhiên sao?”
Giai Giai lo lắng nhìn cô: “Nhà hàng này muốn ăn phải đặt chỗ, Bắc Bắc cậu đã đặt chỗ rồi hả?”
“Ừ.” Bắc Bắc vỗ bả vai cô ấy: “Đừng lo lắng, không phải bây giờ tớ đã đi đóng phim sao, một bữa cơm có thể mời được.”
Tiểu Ngư nhíu mày: “Nhưng chỗ này rất mắc.”
“Không sao, vào thôi, tớ thật sự có thể mời mà.”
Đối diện với ánh mắt lo lắng của ba người, Bắc Bắc không biết nên nói như thế nào.
Ngay cả khi không có Chu Thịnh, cô vẫn có thể mời một bữa nha.
Ba người liếc nhau, đột nhiên nói: “Đi thôi, hôm nay hoang phí một hôm vậy.”
“Đúng đúng, đi ăn thôi.”
“Ăn sạch túi của Bắc Bắc.”
Bắc Bắc bật cười, cong môi nói: “Không đến mức đó.”
Bốn người đi vào nhà hàng, Bắc Bắc nói lịch hẹn của mình, lúc sau nhân viên dẫn bọn cô đến một phòng bao. Không thể không nói, nhà hàng này giá cả mắc, đều có lý do cả.
Từ trang trí bên ngoài cho đến trong này, tất cả đều bộc lộ những nét đặc trưng của nhà hàng này, Bắc Bắc rất thích những nhà hàng có trang trí đặc biệt như vậy, nhìn thôi cũng cảm thấy thích thú.
Sau khi gọi món, mọi người bắt đầu nói chuyện.
Từ chuyện ở trường cho đến giới giải trí, tất cả các cô gái đều thích nói về cách làm đẹp, dưỡng da. Bắc Bắc cũng vậy, nhâm nhi tách trà, thỉnh thoảng nói thêm vài câu.
“Tớ cảm thấy chuyện này không đúng lắm.”
“Chuyện gì?” Lý Mai đang nói chuyện hăng say, nghe vậy quay sang nhìn Bắc Bắc, chớp mắt, tò mò hỏi: “Bắc Bắc có phải cậu biết chuyện gì không?”
Bắc Bắc khựng lại, chuẩn bị nói chuyện thì vang lên tiếng gõ cửa, là tiếng của nhân viên phục vụ.
Chờ đồ ăn được mang lên hết, của được đóng lại, lúc này Bắc Bắc mới nói: “Tin này của cậu nói không đúng.”
Lý Mai tò mò nhìn cô, hai mắt phát sáng: “Vậy cậu nói đi, chính xác là như thế nào.”
Bọn cô đang nói về cuộc hôn nhân bí mật để sinh con của một người nổi tiếng. Hiện tại bên ngoài ai cũng nói về chuyện này, nhưng vì không có chứng cứ xác thực nên fans không tin lắm, còn Lý Mai, thì cô ấy đang cảm thấy nghi ngờ.
Bắc Bắc cười, “Không thể nói cho cậu được.”
Lý Mai: “….. Bắc Bắc cậu muốn tớ tức chết sao?”
Bắc Bắc bật cười, đưa cho cô ấy đôi đũa rồi nói: “Không có chuyện kết hôn sinh con, đều là mọi người tự suy đoán.”
Hai mắt Lý Mai sáng ngời, ngây ngốc nói: “Không có là tốt, vậy tớ vẫn còn cơ hội!”
Tiểu Ngư ở bên cạnh nhìn, thật sự không nhịn được đánh vỡ mộng cô ấy: “Đừng nghĩ, không chừng người ta đã sớm có bạn gái.”
Giai Giai gật đầu đồng ý: “Tiểu Ngư nói rất đúng, cậu đừng có mà theo đuổi ngôi sao.”
Lý Mai: “….Bắc Bắc cậu nói xem, tớ có hy vọng không.”
Bắc Bắc im lặng, vội vàng nói: “Ăn cơm thôi, đồ ăn ở đây rất ngon, tớ còn chưa được ăn đâu!”
“Ai ai ai, thật sự rất ngon, tớ nghe bạn học lớp bên nói qua.”
“Đúng vậy, trước kia tớ vẫn không nghĩ là đến đây ăn cơm đâu, thứ nhất là không có tiền, thứ hai là không đặt được chỗ.”
Mọi người cảm khái, trong phòng vang lên tiếng nói cười không ngừng.
—
Ăn cơm trưa xong, Bắc Bắc và mọi người trở về kí túc xá.
Ở kí túc xá nghỉ ngơi một chút, buổi tối về nhà.
Về kí túc xá một lúc, Bắc Bắc liền nhận được tin nhắn chuyển tiền Alipay, cô nhìn chằm chằm hai giây, kinh ngạc nhìn ba người còn lại.
“Các cậu chuyển tiền cho tớ làm gì?”
“Tiền cơm đó, bữa cơm đó đắt như vậy, tụi tớ không thể để cậu mời được.” Lý Mai nói.
Bắc Bắc giật mình một lúc, bất đắc dĩ nhìn ba người: “Thật sự không cần mà, để tớ chuyển lại cho các cậu, người nào chuyện lại cho tớ chúng ta không phải bạn bè.”
Cô nói thầm: “Huống hồ không phải tiền của tớ.”
Ba người đột nhìn đi đến chỗ Bắc Bắc, nhướng mày nói: “Vậy thì là ai?”
Vừa rồi…. Lúc mọi người ăn xong, Bắc Bắc đi tính tiền, cô còn chưa lấy tiền ra, nhân viên thu ngân đã nói bữa ăn này đã có người thanh toán rồi.
Bắc Bắc hỏi hai cầu, đã biết là ai.
Chắc là hôm qua Chu Thịnh đặt phòng cho cô có nói qua, cô đến không cần phải trả tiền. Cho nên lúc ấy vừa ra khỏi nhà hàng, ba người kia đã tóm cô lại hỏi ai tính tiền, lúc ấy Bắc Bắc không nói chuyện, cũng không biết nên nói chuyện Chu Thịnh cho mọi người như thế nào, chỉ có thể im lặng, cười cười cho qua.
Nói là người nhà.
Lúc này bị hỏi lại, Bắc Bắc trầm ngâm suy nghĩ rồi nói: “Lần sau sẽ cho các cậu gặp, là bạn trai tớ!”
Cô không nói là chồng, bởi vì cảm thấy chuyện mình kết hôn này sẽ đả kích bọn họ rất lớn, cho nên là vẫn từ từ nói vẫn tốt hơn, dù sao với bạn trai cũng giống nhau.
Vừa dứt lời, trong phòng im lặng mấy giây, bỗng nhiên hét lên.
Giọng hét chói tai!
Bắc Bắc che lỗ tai của mình lại, nhíu mày nhìn về phía bọn họ: “Sao vậy?”
Tiểu Ngư nhìn chằm chằm Bắc Bắc, ánh mắt khó tin: “Cậu có abjn trai khi nào?”
Bắc Bắc: “…… Không lâu trước đó.”
“A a a Bắc Bắc là người đầu tiên trong phòng thoát kiếp độc thân! Bạn trai cậu là ai??? Bọn tớ có biết không?”
Bắc Bắc câm nín, suy nghĩ một đáp án an toàn: “Các cậu thấy sẽ biết.”
Mắt Lý Mai sáng lên, vô cùng tò mò: “Cho nên Bắc Bắc cậu tính giới thiệu bạn trai cho bọn tớ sao?”
Bắc Bắc suy nghĩ: “Không biết khi nào anh ấy có thời gian.”
Chủ yếu là…. Bản thân cô cũng không có thời gian.
Giai Giai lúc này còn chưa hồi phục lại tinh thần, lúc sau mới nhìn qua Bắc Bắc thì thầm nói: “Bắc Bắc cậu giấu cũng kĩ quá đi.”
Đối diện ánh mắt đồng ý của ba người, Bắc Bắc hơi xấu hổ cười: “Hình như giấu hơi kĩ.”
Mọi người: “…….”
Tuyệt vọng.
Trải qua tra tấn của bọn họ, Bắc Bắc nói một chút về chuyện của cô và Chu Thịnh, nhưng không có nói hết. Cô nghĩ chuyện này đợi mọi người gặp nhau thì cũng sẽ biết thôi.
Cô nghĩ cứ để bọn họ gặp nhau là tốt nhất.
Chỉ là cô không nghĩ đến, còn chưa sắp xếp cho Chu Thịnh và ba người gặp nhau, chuyện tình cảm của mình và Chu Thịnh đã bị paparazzi tung ra ánh sáng, đương nhiên chuyện này là chuyện của lúc sau.
Hôm sau là ngày kỉ niệm thành lập trường, Bắc Bắc đi đến trường một mình.
Về phần Chu Thịnh, sáng sớm nói gì với Bắc Bắc rồi liền ra ngoài, lúc ấy cô còn mơ màng ngủ, không nghe rõ.
Vừa đến trường học, Bắc Bắc quen lối đi đến lớp của mình, cô ngồi cùng các bạn trong khoa diễn xuất, nghe nói bởi vì là ngày kỷ niệm thành lập trường, cho nên trong trường học có rất nhiều người nổi tiếng đến, trường học bây giờ rất náo nhiệt.
Trong lớp Bắc Bắc có quen được một vài người, sau khi chào hỏi thì tìm chỗ của mình ngồi xuống.
“Cậu có nghe gì không, hôm nay trường mình còn mời những cựu học sinh xuất sắc về trường.”
“Biết rồi, chính là đàn anh đàn chị phía trước, đúng không.”
Bên cạnh có mấy người nói chuyện truyền tới, lúc này lễ kỷ niệm còn chưa bắt đầu, xung quanh đều là các bạn trong lớp, Bắc Bắc buồn chán nói chuyện với Triệu Manh Manh, nói về một chút chuyện cá nhân.
Người bên cạnh còn luyên thuyên, nếu chú ý, còn có thể cảm nhận được giọng nói đầy phấn khích.
“Đúng vậy, hôm nay có thể thấy không ít nghệ sĩ nổi tiếng đâu, cũng không biết có thể xin chữ ký không.”
“Ha ha, tớ nghĩ là không có hy vọng.”
“Này Bắc Bắc.” Bỗng nhiên có người gọi tên Bắc Bắc.
Bắc Bắc ngẩn ra, lập tức rời khỏi điện thoại, nhìn về phía bạn hộc: “Có chuyện gì vậy?”
“Có phải cậu rất thân với Lê ảnh đế không?”
“Không có, làm sao vậy?”
Người nọ suy nghĩ hỏi: Tính cách của anh ấy như thế nào?
Đối diện với ánh mắt tò mò của bọn họ, “Bắc Bắc cong môi nói: “Khá tốt, các cậu thích à?”
Một người trong đó nói: “Ai mà không thích Lê ảnh đế chứ, kỹ thuật diễn tốt, còn là học trưởng của trường chúng ta.”
“Thì ra là vậy.”
Mọi người đồng thanh gật đầu: “Lê ảnh đế chính là huyền thoại của khoa chúng ta.”
Bắc Bắc cười khẽ: “Những khoa khác thì sao, có huyền thoại nào không?”
“Có.” Có người kích động nói: “Cậu có biết trường chúng ta có một người ở khoa quản lý rất nổi tiếng không?”
“À?”
“Là Chu Thịnh, Chu tổng của tập đoàn Chu thị chính là huyền thoại của trường chúng ta.”
Bắc Bắc: “……..” Cô khựng một chút, nhướng mày hỏi: “Chu tổng tốt nghiệp từ trường chúng ta sao?”
Mọi người sửng sốt, nghi ngờ nhìn Bắc Bắc, vẻ mặt giật mình: “Cậu không biết?”
Bắc Bắc nghẹn họng, tại sao cô phải biết????!
“Không biết rất kỳ sao?”
Mọi người: “….. Thân là sinh viên H đại, không biết Chu tổng là sinh viên của trường, rất là kỳ lạ.”
Bắc Bắc: “……” Xấu hổ quá, cô nói: “Tớ không để ý!”
“Không để ý cũng sẽ biến.”
“Nói đến cái này, tớ còn biết một tin hot.”
“Cậu mau nói đi.”
Các nữ sinh ghé vào nhau, nói chuyện bát quái.
Bắc Bắc đỡ trán ngồi nghe, cảm thấy rất thú vị.
“Hôm nay Lê ảnh đế sẽ đến đây, đại diện cho cựu học sinh phát biểu.”
Mọi người: “Oaaaa! Thật vậy sao!”
“Cái này tớ biết, còn một tin nữa.”
“Tin gì?”
“Một cựu học sinh xuất sắc khác cũng đến tham gia kỷ niệm thành lập trường!”
“Ai!”
Người nọ chuẩn bị nói chuyện, Bắc Bắc đã nghe thấy cách đó không xa truyền đến âm thanh náo nhiệt.
“Trời ơi, Chu Thịnh!!!”
“Đúng, chính là anh ấy, hôm nay anh ấy cũng sẽ lên đài phát biểu với tư cách là một cựu học sinh.”
Bắc Bắc sửng sốt, ngước mắt nhìn theo tiếng hét bên kia, vừa nhấc mắt, cô đã đối diện ánh mắt ý vị thâm trường của Chu Thịnh.
Không hiểu sao, trái tim Bắc Bắc đập nhanh, nhanh chóng quay mặt đi.