Mới đầu, Văn Mân còn bị cái lý luận về thần kinh cảm giác kia làm cho sửng sốt, lại nghĩ rằng có lẽ hắn đang phổ cập kiến thức về các bộ phận của cơ thể, cho nên vẻ mặt cũng có vài phần nghiêm túc.
Nhưng thật không ngờ tới, cuối cùng, vì nhất thời không đề phòng lại để cho hắn thốt ra những từ đáng xấu hổ đến như vậy, vốn định coi như không nghe thấy liền cho qua, nhưng ngay sau đó hắn lại thốt ra cái từ kia thêm lần nữa. Lần này dù thế nào cũng không thể coi như không nghe thấy, cô tiến lên từng bước, lấy tay bịt lại cái miệng của hắn.
“Tiếu Đồng, anh im miệng cho tôi, anh có thể đừng mở miệng ra là nói cái từ đó hay không?”
“Ô ô ô” Tiếu Đồng giơ tay chỉ chỉ cái miệng đang bị Văn Mân bịt chặt, tỏ vẻ mình không có cách nào trả lời.
“Buông ra cũng được, sau khi buông rồi anh đừng có lại nói lung tung, biết chưa?”
Thấy Tiếu Đồng không ngừng gật đầu lia lịa, Văn Mân lúc này mới dần buông lỏng tay mình.
“Nhóc, em muốn tôi đừng nói cái từ gì? Là thần kinh cảm giác? Dây thần kinh ngoại biên? Nhột? Hay là làʍ t̠ìиɦ?”
“…Tiếu Đồng, anh đừng có mà giả ngu với tôi.”
Nếu trước đó Văn Mân còn tin tưởng lời nói của Tiếu Đồng là vô tình, nhưng hiện tại nhìn thấy hắn khi vừa nói đến chữ làʍ t̠ìиɦ hai mắt chợt lóe sáng, cô không bao giờ…tin tưởng hắn thuần khiết nữa rồi, hại cô còn tưởng hắn còn quá ngây thơ, không nghĩ đến người đàn ông này hiển nhiên cũng có cái bụng chứa đầy ý nghĩ xấu xa, kiếp trước, sao cô lại không thể nhận ra chứ?
“Nhóc, cái này có gì phải ngại, không phải sớm muộn gì em cũng phải đối mặt với chuyện này sao? Hơn nữa làʍ t̠ìиɦ cũng đặc biệt có lợi nhé, ví dụ như giúp tiêu hao năng lượng, có lợi cho giảm béo, hỗ trợ giấc ngủ, lợi ŧıểυ, hóa giải áp lực, điều hòa kinh nguyệt…..”
Văn Mân đứng trước mặt Tiếu Đồng, gắt gao bịt chặt cái miệng của hắn, dùng tốc độ nhanh hơn so với giọng điệu bình thường nói từng thứ từng thứ không được phép.
Chính là lúc này, Văn Mân vẫn một lòng một dạ tập trung cùng Tiếu Đồng ký kết quy tắc, một chút cũng không phát hiện cái miệng vốn bị mình che lại đang đắc ý dương lên.