Mấy ngón tay của Nam Cung Ngạo run rẩy, quả thật muốn bóp chết mấy đứa nhỏ hồ đồ càn quấy này trong lòng bàn tay.
Bác trai! Cháu sai rồi! La Tình Uyển khóc nức nở, níu cánh tay của ông lại lần nữa, quỳ gối trên sàn nhà: Bác cho cháu một cơ hội đi, cháu thật sự muốn gả cho Kình Hiên, cháu yêu anh ấy. . . . . . Cháu yêu anh ấy!
Anh Nam Cung. . . . . . Tôi nghĩ chuyện này nhất định có hiểu lầm gì đó! Anh cũng biết, từ trước tới giờ Tình Uyển nhà chúng tôi không phải là loại con gái như thế, con bé rộng lượng thông minh, có tri thức hiểu lễ nghĩa, con bé . . . . . Sao con bé có thể làm ra chuyện như vậy! La Mân Thành cũng run giọng cầu khẩn.
“Phải, Tình Uyển nhà chúng tôi sẽ không làm loại chuyện đó đâu! Đây nhất định là hiểu lầm! Mặt mẹ La đầy lệ, ánh mắt nhìn con gái cũng trở thành trách cứ mà đau lòng, thật sự rất tuyệt vọng.
Nam Cung Ngạo khoát khoát tay, không để cho bọn họ tiếp tục nói nữa.
Đôi mắt già nua chăm chú nhìn La Tình Uyển, ông nói: Bác hỏi cháu một chuyện cuối cùng, cháu trả lời rõ ràng cho bác —— cháu và thằng khốn Trình Dĩ Sênh kia trộn cùng một chỗ từ lúc nào? Chuyện nó ức hiếp Thiên Tuyết, cháu có biết không? Còn chuyện ở bên Đài Bắc . . . . . . Cháu nói cho bác nghe, ngày mà hộ vệ đưa ŧıểυ Ảnh ra khỏi Lan Cư Uyển, là ai tới bắt cóc thằng bé? Chuyện này. . . . . . Rốt cuộc có phần của cháu hay không?
Mắt của Nam Cung Ngạo hơi đỏ hồng, chỉ vào mặt của La Tình Uyển, khàn giọng ép hỏi.
Cháu. . . . . . Cháu. . . . . . La Tình Uyển có cảm giác bóng tối ùn ùn kéo đến, giống như là địa ngục lạnh như băng, giống như là ác ma gọi hồn. . . . . . Cô ta rũ mắt xuống, khóe miệng lộ ra nụ cười thê lương, cười cười lại chuyển thành tiếng khóc bi thống: Cháu có phần. . . . . . Cháu có phần. . . . . . Chính cháu đã bố trí người! !
Nam Cung Ngạo kinh hãi, thân hình lung lay một cái suýt nữa ngã xuống.
Nhưng không phải cháu cố ý, La Tình Uyển ngẩng mặt lên, có chút hoảng hốt, lại cố chấp trợn to hai mắt, nói: Bác trai, cháu cũng là bị buộc, Trình Dĩ Sênh lấy quan hệ của anh ta và cháu để bức ép cháu, cháu không có cách nào, chỉ có thể nghe theo anh ta! ! . . . . . . Bác trai, bác sẽ tha thứ đúng không, bác sẽ tha thứ cho cháu. . . . . .
Nước mắt dâng tràn, hoảng hốt xẹt qua mặt, từng giọt rơi trên mặt đất.
Nam Cung Ngạo không thể tưởng tượng nổi nhìn chằm chằm La Tình Uyển, run rẩy nhìn kỹ cô gái thông tuệ khéo léo hiểu chuyện rộng lượng trong ấn tượng của ông, không nghĩ tới, dĩ nhiên đúng là cô ta phái người ở Đài Bắc làm ra chuyện tàn nhẫn điên cuồng kia, hiện tại, con trai ông bị trúng đạn đang nằm ở trong bệnh viện, cháu nội ông được người ta liều chết trong mưa đạn cứu trở về!
Làm bậy. . . . . .
Đây không phải làm bậy thì là cái gì. . . . . .
Nam Cung Ngạo khoát khoát tay, không bao giờ muốn nghe cô ta nói thêm bất cứ gì nữa, cất bước đi thẳng ra ngoài.
Qua nhiều năm như vậy, giao tình với nhà họ La thâm sâu như vậy, sâu đến mức có thể kết thông gia trên danh nghĩa, để hai đứa trẻ tình ý hợp nhau kết thành vợ chồng, sau lần đó, quan hệ của bọn họ lại tiến thêm một bước. . . . . . Nhưng không ngờ. . . . . . Thật sự là không ngờ. . . . . .
A ——! ! ! Một tiếng thét thê thảm chói tai truyền đến từ trên lầu.
Sự ồn ào ở lầu dưới cũng dừng lại, tất cả mọi người đều nhìn lên trên lầu.
Mà giờ khắc này, ở tầng hai —— Nam Cung Dạ Hi xụi lơ trên sàn nhà, sắc mặt trắng bệch, nhìn người giúp việc toàn thân đầy máu té ngã bên cạnh giá rượu ở lầu hai, thét chói tai ra tiếng.
*****
Nữ giúp việc đó bị Trình Dĩ Sênh dùng bồn hoa đập ngất xỉu, may mắn xe cấp cứu tới kịp, vì vậy