Anh còn đang đắm chìm trong suy nghĩ làm thế nào thông qua ông cụ xác định phương hướng vị trí cụ thể của ŧıểυ Ảnh, điện thoại trong tay lại vang lên.
Cậu lại làm sao? Nam Cung Kình Hiên nhàn nhạt hỏi.
Kình Hiên, cậu mau chạy qua bên này! Giọng Lạc Phàm Vũ có chút nóng nảy: Mẹ kiếp, đám chó chết này, hôm nay ra ngoài mình không có dẫn theo người, cậu nhanh chóng tới quảng trường siêu thị Thái Dương, mình không biết nơi nào lao ra một đám người, nhìn giống như phóng viên cùng bạo dân gây chuyện ở chỗ này, người quá đông, mình sợ không che chở được Thiên Tuyết, cậu mau chạy tới đây!
Bàn tay cầm điện thoại di động của Nam Cung Kình Hiên đột nhiên căng chặt!
Gương mặt tuấn tú của anh hơi tái nhợt, lạnh lùng nói: Cậu tận lực chống đỡ, mình tới ngay lập tức.
*****
Siêu thị Thái Dương.
Lúc ra cửa, Dụ Thiên Tuyết mặc một áo khoác dài, tôn lên bóng dáng mảnh khảnh hoàn mỹ, mái tóc dài tán lạc trên bờ vai, dịu dàng động lòng người, cô vốn định đến siêu thị gần đây mua chút đồ dùng hằng ngày giúp Thiên Nhu, cũng thuận tiện mua thức ăn về nấu cơm, không nghĩ tới, bất thình lình ở nửa đường không biết từ đâu ùa ra một đám người, chen chúc dồn cô vào trong góc.
Đèn flash liều mạng chớp lóe, điên cuồng chụp ảnh cô và Thiên Nhu cùng Lạc Phàm Vũ.
Không náo loạn ầm ĩ và chen lấn giống trong quá khứ, những vấn đề mà mấy phóng viên này hỏi đều như hắt nước dơ lên người Dụ Thiên Tuyết, động tác cũng trở nên liều lĩnh, liên tục xô đẩy, thậm chí có người còn ác ý dùng micro đâm vào mặt vào trên thân thể cô.
Dụ ŧıểυ thư, xin hỏi cô chính là tình nhân trong truyền thuyết của Nam Cung thiếu gia đúng không?
Dụ ŧıểυ thư, xin hỏi cướp chồng người thì có cảm giác gì? Hạng dân đen như cô đều thích làm ŧıểυ tam như thế sao
Dụ ŧıểυ thư, cô có lòng tin gả nhập hào môn không? Rốt cuộc thì dựa vào sắc đẹp hay dựa vào con trai? Dụ ŧıểυ thư hãy trả lời một câu đi!
. . . . . .
Mặt Dụ Thiên Tuyết lúc đỏ lúc trắng, khuôn mặt nhỏ nhắn trầm tĩnh không lộ ra biểu cảm gì, đôi mắt trong suốt động lòng người, không nói một lời.
Ở bên cạnh, Thiên Nhu nghe mà mặt càng lúc càng hồng, ánh mắt vô tội quét nhìn bốn phía, cảm giác nhục nhã ùn ùn kéo đến. . . . . . Tại sao những người này có thể như vậy? Tại sao lại nói chuyện khó nghe như vậy? !
Các người đừng hỏi nữa . . . . . . Các người bỏ qua cho chị của tôi đi! Thiên Nhu cố gắng ôm Dụ Thiên Tuyết vào trong ngực, giận đến mức hướng về người chung quanh kêu gào, chính vì kinh nghiệm sống chưa nhiều, nên rất dễ dàng bị chọc giận, vì thế tâm tình mất khống chế.
Chết tiệt . . . . . . Lạc Phàm Vũ nhìn đám người ùn ùn vây kín họ ở bên trong, muốn xông ra căn bản là không thể nào, chỉ có thể dùng thân thể bảo vệ hai chị em trước thế công ác liệt của đám phóng viên.
Dụ ŧıểυ thư, sao một câu cô cũng không nói, là chột dạ à? Xin hỏi La ŧıểυ thư bị cường bạo có phải do cô bày kế hay không, đã vậy