Thiếu niên có hơi đỏ mặt, cứng họng nghẹn lời.
Cậu nghĩ tôi có dáng vẻ gì? Vênh váo tự đắc, trong lòng đố kỵ giống như nhiều phu nhân nhà giàu sao, tỏ vẻ rộng lượng với cậu nhưng đằng sau là một bộ dáng cao ngạo, đúng thế không? La Tình Uyển cười yếu ớt, hỏi.
Thiếu niên lắc đầu, lại gật đầu: Thật sự là tôi cảm thấy như vậy, nhưng mà. . . . . . Nhưng mà cô xinh đẹp thế này, tại sao ngày đó cô lại muốn tôi bỏ thuốc vào trong chén của người phụ nữ kia? Có khả năng tôi đã phạm sai lầm, tôi. . . . . .
La Tình Uyển lắc đầu, cắt đứt lời của cậu ta.
Đừng nghĩ rằng tôi có mưu tính trước, nếu như tôi đã có kế hoạch thì tuyệt đối sẽ không tìm người như cậu, một tay mơ. La Tình Uyển cười duyên, châm chọc nhưng không có ác ý gì: Tôi làm như vậy, là bởi vì người phụ nữ kia là tình nhân của chồng chưa cưới của tôi, tôi muốn cắt đứt quan hệ của bọn họ vì thế mới phải hại cô ta, cậu cảm thấy tôi rất xấu phải không?
Thiếu niên cau mày suy nghĩ một chút, gật đầu cũng không đúng, lắc đầu cũng không phải. mang truyện đi xin ghi rõ nguồn: dđ lequydon
Tôi cảm thấy. . . . . . Chồng chưa cưới của cô thật sự không tốt, người phụ nữ kia vì tiền mà chung sống với chồng chưa cưới của cô sao? Vậy thì chính là đáng đời cô ấy! Nhưng nếu không phải, vậy thì cô. . . . . .
La Tình Uyển lẳng lặng nhìn cậu ta, cười yếu ớt, không nói một lời.
Tôi không phải chúa cứu thế, chỉ cần hai người đó tùy tiện ở cùng nhau là tôi phải thành toàn. Cô ta nhẹ giọng nói tiếp: Những người khác tôi không có quyền can thiệp, nhưng sao phải hy sinh bỏ rơi tôi để thành toàn cho hạnh phúc cẩu thả bọn họ, dựa vào cái gì?
Dưới ánh mặt trời, đôi mắt của cô ta lóe sáng sắc bén: Cậu nói cho tôi biết, dựa vào cái gì?
Thiếu niên hoàn toàn không còn lời nào để nói.
Vậy sau đó cô có thành công không? Đêm hôm đó. . . . . Cậu ta hỏi.
Sự bén nhọn trong mắt La Tình Uyển tản đi, thản nhiên nói: Có lẽ là. . . . . ! Tôi không biết.
Thiếu niên cau mày: Cô không biết? Cô không quan tâm đến kết quả sao? Nếu như không thành công, bị người ta nhìn thấu thì làm sao bây giờ?
Trên thế giới này có rất nhiều chuyện ngoài dự liệu của cậu, nếu không quan tâm đến hậu quả thì chỉ cần ấn theo suy nghĩ của mình mà làm, nếu kết quả tốt thì cậu thừa hưởng, kết quả không tốt cậu cũng phải thừa nhận, còn như kết quả đối với cậu không quan trọng, vậy chỉ có thể nói rõ cậu không hối hận quyết định lúc ban đầu —— cho nên, cậu phải hiểu rõ, vô luận kết quả có như thế nào, khi đó, tôi chính là muốn làm như thế, quay lại một lần nữa cũng sẽ làm như thế.
La Tình Uyển đứng đón gió lạnh một hồi, nhìn chằm chằm vào cậu ta nói: Tôi giữ mẹ của cậu, đích thực là sợ cậu sẽ tùy tiện nói lung tung, nhưng bây giờ thấy cậu cũng không phải là người như vậy, nhưng cậu nên biết, tôi với cậu không quen, tôi cũng không có lý do gì chỉ dựa vào điều này mà tin tưởng