Khoảnh khắc âm thanh quen thuộc vang lên, không chỉ hai tên vệ sĩ sững lại mà ngay cả trợ lí, Doãn Ưu Ưu, biên đa͙σ Trần và nhân viên kia cùng đồng loạt nhìn về phía cánh cửa.
Tất cả đều trông thấy Ninh Tịch, hình như cô vừa tham gia một hoạt động gì đó về nên vẫn còn mặc lễ phục dạ hội.
Trông thấy cô, cô trợ lí cằm nhọn kia vốn đang phách lối lập tức hoang mang, cô ta gân cổ nói: "Người tôi nói là Tần Sương, không phải là cô Ninh!"
"Thế nào?” Ninh Tịch không nhìn cô trợ lí cằm nhọn kia mà đánh mắt hỏi Tần Sương đứng gần mình nhất.
Tần Sương vội nói nhỏ giải thích: "Không có gì đâu anh Tịch, tại bọn em đi nhầm phòng nên bên họ bảo bọn em đi thôi..."
Cô trợ lí kia thấy mình có lý, lập tức không buông tha tiếp tục chen miệng vào: "Cái gì mà đi nhầm, nói dễ nghe thế à! Rõ ràng hai người này cố tình tới tranh phòng tranh điểm! Còn la lối om sòm mà không tự nhìn xem mình là cái thá gì! Vừa mới nổi tiếng được vài ngày đã không biết bản thân là ai thế hả!"
Nghe những lời cô trợ lí kia nói, Ninh Tịch cũng không phản ứng gì, cô đi từng bước về phía Doãn Ưu Ưu.
Lúc này, Doãn Ưu Ưu trông thấy Ninh Tịch xuất hiện nên cũng đứng bật dậy.
Ninh Tịch kéo luôn cái ghế phía sau Doãn Ưu Ưu tới trước mặt mình rồi từ từ ngồi xuống, cô gác đôi chân được bao bởi chiếc váy xẻ tà cao kia lên, tay chống lên lưng ghế, chống đầu, quét mắt nhìn tất cả mọi người trong phòng, không nhanh không chậm nói: "Tôi muốn phòng trang điểm này."
Ninh Tịch vừa dứt lời, mặt Doãn Ưu Ưu bỗng sầm mặt xuống nhìn chằm chằm vào cô.
Còn cô trợ lí cằm nhọn kia vội nói: "Cô Ninh, đây là phòng trang điểm của Ưu Ưu nhà chúng tôi!"
Ninh Tịch nhíu mày: "Ồ? Phòng trang điểm của cô ta? Có viết tên cô ta không?"
Cô trợ lí không ngờ Ninh Tịch lại nói giống hệt Từ ȶᏂασ, sắc mặt bỗng khó coi vô cùng.
Cô ta có thể tùy tiện quát mắng Từ ȶᏂασ, nhưng lại không dám dùng thái độ đó với Ninh Tịch, vì thế chỉ có thể trưng ra cái mặt ấm ức, cả giận nói: "Cô Ninh, đây quả thật là phòng trang điểm của Ưu Ưu nhà chúng tôi, không tin cô có thể hỏi biên đa͙σ Trần."
"Được, để tôi hỏi." Ninh Tịch đưa mắt nhìn biên đa͙σ Trần, cô khẽ hỏi: "Biên đa͙σ Trần, xin hỏi... căn phòng này, là phòng trang điểm của ai?"
Biên đa͙σ Trần lau mồ hôi trên trán, ông ta im lặng một hồi rồi mới đáp: "Căn phòng này... căn phòng này tất nhiên là phòng trang điểm của cô Ninh rồi, là phòng chuyên dụng của cô!"
Nói xong ông liền đánh mắt ra hiệu cho trợ lí của mình.
"Cái gì?"
Cô trợ lí kia không thể tin nổi đang định bật lại, lại thấy nữ trợ lí bên cạnh biên đa͙σ Trần sau khi được ông ra hiệu, lập tức gật đầu rồi chạy đi.
Cô ấy đi rất nhanh rồi trở lại, lúc về trên tay còn có một tờ giấy cứng màu trắng.
Trên giấy được viết vài chữ màu đen in đậm: Phòng trang điểm chuyên dụng của Ninh Tịch!
Sau đó cả trợ lí và Doãn Ưu Ưu cùng những người khác cứ trơ mắt như vậy nhìn cô trợ lí treo tờ giấy vừa to vừa bắt mắt kia lên cửa.
"Nhìn thấy chưa?" Ngoài ánh mắt lạnh lùng ra thì từ đầu tới cuối Ninh Tịch không hề thay đổi thái độ.
"Các... các người..." Trợ lí cằm nhọn trơ mắt nhìn cảnh này, nhìn thái độ của biên đa͙σ, cô ta nghẹn đến tím cả mặt.
Còn Doãn Ưu Ưu thì tức phát điên lên, thiếu điều muốn tắc thở ngay tại chỗ.