"Trời ạ! Kết quả này... thật đúng là quá ghê gớm rồi! Bảng xếp hạng của Ánh Sáng Giải Trí chúng tôi từ khi được tổ chức tới giờ chưa bao giờ xuất hiện tình huống khiến mọi người phải kinh hãi thế này cả..."
Trên sân khấu, MC kích động nói không ngừng, trong bầu không khí sôi động, người đạt giải lần lượt lên sân khấu, trước hết là cúp dành cho bảng xếp hạng nam.
Chỉ mình Ninh Tịch thôi đã giành được ba cúp rồi, không sai, chính là ba cái cúp mà Giang Mục Dã thề non hẹn biển muốn có đấy.
Dưới sân khấu, đừng nói là ba bảng, Giang Mục Dã ngay đến một cúp còn chẳng lấy được đang bắt đầu hoài nghi về cuộc đời mình.
"Con mẹ nó, ông đây muốn rút khỏi làng giải trí!!!" - Méo thể sống nổi trong cái giới này nữa rồi!
Lôi Minh khẽ ho một tiếng, đứng ra an ủi: "Khụ khụ, thật ra thì hạng hai cũng được rồi, là tốt lắm rồi!"
"Bị cái "tên khốn khiếp" đó đè thì tốt ở đâu hả? Anh nhìn trong phần bình luận xem lũ hâm kia nói gì! Ông đây mà là thụ á? Ông đây rốt cuộc thụ chỗ nào hả?" Giang Mục Dã gào ầm lên.
Còn Từ ȶᏂασ lúc này thì cười không ngậm được miệng, hoàn toàn trưng ra dáng vẻ của một fan não tàn: "A ha ha nữ vương đại nhân nhà tui trâu bò quá xá! Không ngờ Từ ȶᏂασ này cũng đến lúc chuyển vận rồi!"
...
"Ninh Tịch, chúc mừng cô đã tàn sát hết các soái ca của chúng ta, quét sạch cả ba bảng xếp hạng lớn nhất, thậm chí ngay đến bảng "ông chồng quốc dân" cũng đạt hạng hai. Không biết được xuất hiện cùng bảng xếp hạng với Lục đại thần, tâm trạng cô lúc này thế nào?" Trên sân khấu, MC thích thú hỏi.
Tuy rằng với thân phận của Lục Đình Kiêu sẽ không có chuyện anh sẽ đến lĩnh cái giải thưởng nhỏ này, nhưng vị MC hài hước này chắc chắn vẫn không chịu bỏ qua, thế nên mới cố tình nhắc tới anh một chút.
Ninh Tịch nghe vậy thì nhướng mày, ôi ~ cùng đứng chung bảng xếp hạng với Lục Đình Kiêu...
Tâm trạng này, đúng là rất khó mà dùng lời để hình dung được.
Kì diệu... nhưng mà lại có cảm giác tát thẳng vào mặt nữa... Dù sao thì trước đó không lâu cô vẫn còn đang oán thán với Lục Đình Kiêu rằng là mình có quá nhiều tình địch…
Ninh Tịch cân nhắc một chút rồi mới đáp: "Có thể để tên mình đứng ngang hàng với Lục đại thần, đó là niềm vinh hạnh của tôi."
Cô còn lời chưa nói ra là: Khi còn sống, tên của chúng tôi vẫn sẽ mãi, sẽ mãi đồng hành với nhau!
Dưới sân khấu, tuy Từ ȶᏂασ và Lôi Minh đều không biết mối quan hệ giữa Ninh Tịch và Lục Đình Kiêu, nhưng Lương Phi Tinh và Giang Mục Dã thì đều biết cả nên khi nghe tới đây lập tức đều bị thức ăn cho chó táp cho rát cả mặt.
Sau đó liền tới giải thưởng của các nữ nghệ sĩ.
Lúc này, bọn Từ ȶᏂασ vẫn luôn chú ý tới bình luận ở trên mạng, phát hiện ra có vài người không dễ chịu lắm.
[Gì thế hả? Ánh Sáng Giải Trí rốt cuộc đang làm cái quái gì vậy? Cư nhiên lại để con gái lên bảng xếp hạng nam! Đúng là bừa bãi mà!]
[Bảng nam không nói, bảng nữ cũng chẳng công bằng chút nào! "Nghệ sĩ nữ được yêu thích nhất" và "nữ thần quốc dân" có thế nào cũng phải là Tử Huyên mới đúng chứ?]
"Đúng đấy! Tử Huyên mới là nữ thần thật sự! Đám người đó mù hết rồi hả? Cái đồ nam không ra nam, nữ không ra nữ như Ninh Tịch đó rốt cuộc có cái quái gì tốt chứ?]
...
Khỏi phải nói, nhìn là biết bên Tinh Huy giở trò rồi.
Giang Mục Dã vừa rồi vẫn còn đang trách móc Ninh Tịch nhưng lúc này nhìn thấy đống bình luận vớ vẩn kia xong, anh chàng lại lập tức đứng ra che chở: "Hừ, cái đám nhân loại ngu xuẩn!"
Anh chẳng có gì mà phải tỏ ra sợ hãi cả, chút nữa thôi cái lũ người này sẽ bị tát cho rát cả mặt.
"Chương trình trao giải của chúng ta đã sắp vào hồi kết thúc rồi! Giờ đây chính là giây phút trao hai giải thưởng lớn nhất của chúng ta, đó là "nghệ sĩ nữ được yêu thích nhất" và "nữ thần quốc dân"! Vì hai giải này đều thuộc về Ảnh hậu Ninh Tịch, vậy nên chúng tôi quyết định sẽ phát giải một lần luôn, xin mời Ninh Tịch bước lên sân khấu một lần nữa!"
Sau lời nói sôi động của MC, một người từ sau khán đài từ từ bước ra...
Khi bóng hình màu trắng sáng kia từ phía sau bước ra trước ánh đèn mông lung, xuất hiện trong tầm mắt mọi người, rồi đến tận khi người ấy đứng giữa ánh đèn huỳnh quang.
Cả hội trường bỗng im bặt.
Giây phút này, vị vua cao quý làm điên đảo chúng sinh kia, đã cởi bỏ lớp nam trang, trở về với diện mạo thật của mình...