Nhà sản xuất và vài nhà đầu tư lớn của Thiên Hạ đang tụ tập với nhau.
"Tên Giang Mục Dã này đúng là không coi ai ra gì, bộ phim được đầu tư lớn như vậy mà suýt chút nữa đã bị phá hỏng trong tay cậu ta rồi!" Một ông sếp bụng bia mặt than khó chịu nói.
"Cần gì phải cho loại người này cơ hội, tôi thấy cứ đá thẳng đi cho rồi!" Một người đàn ông trung niên trông có vẻ nghiêm túc phụ họa theo.
Tổng giám đốc Tinh Huy cười cười lên tiếng xoa dịu: "Tính khí của Giang Mục Dã như vậy chúng ta đâu nói được gì, chỉ cần cậu ta chịu hối cải, cho Tử Huyên của chúng tôi một lời xin lỗi là được. Những buổi tuyên truyền sau này nếu cố gắng phối hợp cho tốt thì cũng không phải không thể không cho cậu ta một cơ hội được. Có lùm xùm bộ phim này của chúng ta mới càng được nhiều người chú ý!"
Nhà sản xuất Tần An cũng mở lời: "Tôi đã liên hệ với Lôi Minh rồi, ngày kia Giang Mục Dã buộc phải xuất hiện để công khai xin lỗi, đây là cơ hội cuối cùng, tôi tin bọn họ biết nên chọn lựa thế nào!"
Phó đa͙σ diễn Vương Lâm Hải đứng ra nâng ly nói: "Được rồi, được rồi, không nhắc tới những chuyện bực mình này nữa, chúng ta cùng kính Hàn đại mỹ nhân một ly nào, lần này để Tử Huyên phải chịu ấm ức rồi!"
"Cái tên Giang Mục Dã bội tình bạc nghĩa kia thật là quá quắt!"
"Thân là đàn ông mà chẳng ra cái thể thống gì cả!"
...
Mọi người trong phòng bắt đầu nhao nhao lên nói này nói nọ Giang Mục Dã, vẫn không quên ân cần rót rượu cho Hàn Tử Huyên. Dù sao cho tới giờ thì cô ta vẫn là vai chính trong bộ phim này, kể cả nhà đầu tư cũng phải nể mặt nể mũi cô ta vài phần.
Một nhà đầu tư đã uống say đỏ cả mặt bỗng đứng dậy, kích động và đắc ý nói: "Các vị, tôi có lòng tin, bộ phim của chúng ta có dàn diễn viên lớn mạnh thế này, tuyệt đối có thể vượt qua được kỉ lục của Cửu Tiêu năm ngoái!"
"Ha ha ha, tất nhiên rồi! Với độ nổi tiếng của Tử Huyên, muốn không nổi cũng khó đấy!"
...
Năm ngoái, Cửu Tiêu nổi đình đám, không chỉ nâng đỡ được cả một dàn diễn viên mà các nhà đầu tư cũng kiếm được bội tiền, khó trách những nhà đầu tư này lại tâm tâm niệm niệm muốn mời đa͙σ diễn Quách Khải Thắng tới làm đa͙σ diễn, muốn tạo nên kì tích một lần nữa.
Tuy lần này Thiên Hạ được đầu tư không thua gì Cửu Tiêu, lại có sức hút từ bản truyền hình làm bước đệm, còn dùng mánh lới "tình cảm" để thu hút nhưng Quách Khải Thắng lại không thấy đẹp đẽ gì ở những chuyện này cả.
Một bộ phim đầu tư lớn như vậy chắc chắn sẽ kiếm được tiền nhưng muốn nổi đình nổi đám sao? Còn muốn vượt qua cả Cửu Tiêu?
Ha ha...
Bọn họ có biết kể cả một diễn viên quần chúng trong Cửu Tiêu cũng trở nên nổi tiếng cực độ, được fan của phim viết ra bao nhiêu câu chuyện đồng nhân không?
Bọn họ có biết kể cả vai cha của nữ chính, cái vai có đất diễn ít tới đáng thương đó cũng có nguyên một đám fan não tàn trên mạng ủng hộ không?
Huống hồ hình tượng kinh điển của Vân Hoàng do Ninh Tịch đắp nặn lên đã công phá khắp mọi miền đất nước, già trẻ lớn bé ai ai cũng biết tới như vậy...
Bọn họ nghĩ muốn nổi đình nổi đám là chuyện dễ dàng như vậy sao?
Kể cả có lượng fan hùng hậu từ Thiên Hạ cũ đi chăng nữa cũng không thể dễ dàng vượt qua Cửu Tiêu được. Ông dám nói chắc rằng, người có thể đưa Thiên Hạ bản điện ảnh vượt qua được huy hoàng của Cửu Tiêu, chỉ có thể là chính Ninh Tịch và Giang Mục Dã mà thôi!
Những nhà đầu kia căn bản là không hề hiểu được hạt nhân và linh hồn của Thiên Hạ nằm ở đâu, mà ông cũng lười đàn gảy tai trâu.
Nếu các nhà đầu tư đã nhắm tới tảng mỡ béo Thiên Hạ này, kể cả không tìm ông quay thì cũng sẽ tìm tới người khác, còn đối với ông mà nói, Ninh Tịch ở ẩn rồi thì ai cũng vậy cả thôi.
Chỉ là, tới giờ ngay đến cả Giang Mục Dã cũng không thể giữ lại được nữa thì càng khiến ông cảm thấy thêm nản lòng…
Thế mà giờ bọn họ còn mong Giang Mục Dã thỏa hiệp cúi đầu xin lỗi, muốn lợi dụng và chèn ép điểm giá trị cuối cùng của ông sao?