Chương 879: Có phải là đi ra ngoài bán thân không?
Editor: May
Thật ra cô vừa tỉnh ngủ liền định đi toilet, vừa vặn đi qua nơi này, nhìn thấy Tô Cửu Y, không có nghĩ quá nhiều đã gọi tên của cô ấy, sau đó mới sực tỉnh phát hiện còn có một người khác tồn tại.
Cắt đứt người khác nói chuyện, cũng không phải một chuyện lễ phép.
Tô Cửu Y đi tới trước mặt Thích Cảnh Nhân, lộ ra một nụ cười yên tâm với cô ấy: "Không có gì, đúng lúc tớ không muốn nói chuyện với anh ta."
"Cậu quen Thi Ngạo Tước?" Thích Cảnh Nhân tò mò hỏi.
Thi Ngạo Tước?
Mặt mũi Tô Cửu Y tràn đầy nghi hoặc nhìn về phía cô ấy: "Làm sao cậu biết tên của anh ta?"
"Anh ta là ông trùm giấu mặt của Ciaos." Thích Cảnh Nhân trả lời thành thật, "Có lúc sẽ đến bên này tuần tra công việc."
Ông chủ Ciaos?
Tô Cửu Y hơi kinh ngạc, suýt chút trơn tay ném thùng nước trên tay đi.
Nghĩ đến buổi sáng hôm đó lúc cô rời khỏi phòng của anh ta còn nói, đồng phục làm việc trên người cô không phải của anh ta, cho nên mình không có cầm một phân tiền của anh ta, hiện tại xem ra thật sự là hoang đường.
Đừng nói đồng phục, đến cả nơi dưới chân cô đứng, cũng thuộc về anh ta, còn có dụng cụ cô cầm trên tay, tiền lương liều mạng kiếm, toàn bộ đều thuộc về anh ta.
Đây thật sự quá đáng sợ rồi.
Tại sao cô phải nhấc lên liên quan với một nhân vật khét tiếng như vậy....
"Cửu Y?"
Thích Cảnh Nhân đưa tay quơ quơ ở trước mắt cô, Tô Cửu Y lập tức hồi thần, "Tớ không quen anh ta, chỉ là vừa rồi vệ sinh bất cẩn đụng vào anh ta, mới vừa xin lỗi anh ta thì cậu liền tới rồi."
Thích Cảnh Nhân không nói gì, cũng không ôm quá nhiều hứng thú với chuyện hai người có quen biết hay không, sau khi giao ca với Tô Cửu Y , liền rời khỏi Ciaos.
*
Tiệc đính hôn của Tô Man Ngưng kết thúc qua đi, các bạn bè với cô cùng ở trong phòng xem ảnh chụp tối hôm qua.
"Tống Trí Kha thật rất đẹp trai đó." Một người bạn trong đó nói, "Đẹp hơn trong hình nhiều, Man Ngưng cậu đúng thật là rất có phúc khí."
Tô Man Ngưng cười thẹn thùng một chút, cúi đầu nhìn về phía nhẫn kim cương đính hôn của mình.
Thật ra ngày hôm qua cũng là lần đầu tiên cô chính thức gặp mặt Tống Trí Kha, dùng bốn chữ ôn nhu hòa nhã để hình dung anh, quả thật rất thích hợp.
Từ đầu tới cuối tiệc đính hôn, trên mặt anh đều treo nụ cười vừa phải, khiêm tốn như ngọc.
Chỉ là, giữa cô và anh ít có trao đổi, tuy rằng có lúc anh cũng sẽ ôm cô, giả bộ một chút thân mật ở trước mặt người khác, khiến cha mẹ hai bên cao hứng một chút, nhưng trên thực tế hai bên lại vô cùng khách sáo lạnh nhạt.
Tô Man Ngưng còn nhớ lúc tối hôm qua anh tiến đến ở bên tai của cô nói: "Có lúc yêu cầu đối đãi cha mẹ không cần quá nghiêm túc, trước thuận theo, qua một thời gian ngắn, tôi sẽ tìm cơ hội hủy bỏ hôn ước này, cô không cần lo lắng."
Nếu anh không muốn tiếp tục phát triển, vậy cô cũng không cần thiết phải phí tâm tư muốn bồi dưỡng tình cảm với anh.
"Đúng rồi, tại sao ngày hôm qua không có trông thấy Tô Cửu Y?"
Tô Man Ngưng cũng rất kỳ quái, ngày hôm qua rõ ràng trên sách đánh dấu có tên Tô Cửu Y, hơn nữa cũng là nét chữ của chị ấy, nhưng từ đầu tới cuối cô đều không có nhìn thấy bóng dáng của chị ấy đâu.
"Ngày hôm qua tôi có trông thấy cô ta." Có một người bạn ra vẻ thần bí nói, "Tôi ở bên ngoài toilet trông thấy cô ta cùng một người đàn ông rất thân mật đứng bên nhau, dáng dấp người đàn ông đó cũng rất đẹp trai, hơn nữa một thân tây trang hàng hiệu. Trên tay đeo đồng hồ hơn mấy vạn đấy."
"Có đẹp trai hơn Tống Trí Kha không?"
"Ừm .... Không phải cùng một loại phong cách." Người nọ nâng cằm lên nghĩ một lát, "Khí tràng người đàn ông đó đặc biệt mạnh mẽ, nói không chừng là một nhân vật khét tiếng nào đó."
"Chỉ dựa vào Tô Cửu Y, nhân vật khét tiếng nào sẽ coi trọng cô ta? Có phải là, thật sự đi ra ngoài bán thân ...."
Mấy người nghị luận ồn ào, Tô Man Ngưng cắn môi dưới, vẻ mặt có chút hoảng hốt.