Chương 868: Tôi là tới đưa rượu, để xuống liền đi ....
Editor: May
"Đi ra ngoài."
Người nọ đột nhiên mở miệng, trầm giọng mà khàn khàn, anh thở hào hển, lưng theo hành động của anh rung động từng đợt, như là đang muốn ẩn nhẫn cái gì đó, ngay cả giọng nói cũng có chút không chịu nổi.
"Tôi là tới đưa rượu, để xuống liền đi ...."
Tầm mắt Tô Cửu Y trở nên có chút mơ hồ, cô lắc lắc đầu, dùng lý trí còn sót lại để cái khay xuống.
"Đi ra ngoài!"
Người đàn ông kia mở miệng nhấn mạnh lần nữa, giọng nói trở nên lạnh như băng.
Anh nắm chặt ga giường trên giường, dùng sức đến mức đầu ngón tay trở nên hơi trắng bệch.
Tô Cửu Y cảm giác cơn say bị giọng nói này tưới tắt ba phần, nhưng trong lòng không ngừng dâng lên dục vọng nào đó, làm cô sinh ra một ý niệm đáng sợ trong đầu.
Hương khí gay mũi này, chẳng lẽ là ....
Cô không dám nghĩ!
Chỉ trong nháy mắt, cô bắt đầu cảm thấy trên người giống như có vô số con kiến bò.
Thân thể, dường như hóa thành một vũng nước, không có chút sức lực nào, trở nên mềm nhũn.
Trước mắt như là có một động tối đen vô tận đang cắn nuốt cô, trong lồng ngực cất giấu một ngọn lửa, có thể bị thiêu đốt bất cứ lúc nào.
Bước chân của cô có chút không vững, vừa đi vài bước, liền xụi lơ ở cạnh giường.
Dựa vào trên mép giường, cảm giác thiêu đốt trong thân thể khó có thể đè nén, rất khó chịu ....
Cô muốn đi, lại đứng lên không nổi, chỉ có thể nằm sấp trên mép giường khó chịu thở dốc.
Âm thanh đó giống như kích thích, khiến người đàn ông vốn hết sức khắc chế rốt cuộc không áp chế nổi, anh xoay người kéo Tô Cửu Y từ bên cạnh giường lên giường.
Tô Cửu Y còn chưa kịp phản ứng, một cổ mùi vị hơi thở đàn ông xen lẫn mùi thuốc lá liền đập vào mặt.
Mềm mại oi bức cánh môi kề sát ở môi cô, cố gắng cạy hàm răng của cô.
Người đàn ông hôn rất bá đạo, đầu lưỡi rất nhanh mà cường ngạnh chui vào trong miệng của cô, kịch liệt mỗi một tấc mềm mại trong miệng của cô.
Trong nháy mắt lý trí Tô Cửu Y còn sót lại trong đầu óc liền bị tước đoạt, cô thử mở mắt ra, nhưng trước mắt vẫn là một mảnh mơ hồ không rõ.
Lực thuốc rất lớn, cô bị hôn đến choáng váng, hoàn toàn đánh mất năng lực suy nghĩ.
Hai tay, lại bất giác leo lên bả vai người đàn ông, ngượng ngập đáp lại anh.
Theo nụ hôn môi kịch liệt của hai người, cả căn phòng phủ kín mờ ám tình điệu.
Tô Cửu Y như bắt được cọng cỏ cứu mạng, ôm chặt lấy cổ đàn ông.
Tiếng thở dốc vội vàng vang lên bên tai anh, và than nhẹ nhỏ vụn không kiềm chế được.
Thân thể hai người dán sát một chỗ, không có chút khe hở.
Người đàn ông hôn một đường xuống phía dưới, gặm cắn xương đòn vai tinh tế của anh, cảm xúc môi của anh rất đặc biệt, vừa lành lạnh lại nóng rực, như một đám lửa đốt dục vọng trong cơ thể cô.
Hương khí trong phòng càng ngày càng đậm, cảm xúc mãnh liệt của hai người hoàn toàn bị nhen nhóm.
Nhưng vào lúc này, nước mắt Tô Cửu Y lại như là chuỗi ngọc bị đứt, chảy không ngừng.
Cô muốn đi, muốn đẩy anh ra, nhưng không biết tại sao, vừa đụng đến anh liền xụi lơ không có sức lực, mất đi toàn bộ lý trí.
Hai người hung hăng quấn vào nhau, tan ra hợp làm một thể.
Một đêm mờ ám qua đi, ánh sáng nhạt theo khe hở rèm cửa sổ chiếu vào trong.
Tô Cửu Y có chút khó khăn mở mắt ra, đầu vẫn đang đau ê ẩm.
Ánh mặt trời thông qua khe hở bức màn loáng thoáng lờ mờ chiếu vào trong phòng, một mảnh sáng mờ.
Cảm thấy có chút chói mắt, Tô Cửu Y từ từ giơ tay lên che khuất ánh sáng, một hồi lâu sau mới có thích ứng được.
Cô vuốt vuốt huyệt thái dương đau đớn, muốn động thân thể một chút, lại phát giác trên người đau đớn như bị nghiền ép qua, không thể động đậy.
Cô nhớ lại chuyện phát sinh vào tối hôm qua.