Chinh Phục Đối Thủ Đến Nghiện

Chương 50 - Chương 50

Trước Sau

break
Lục Lâm Vãn cảm thấy Lục Hoài Chuẩn càng ngày càng phóng túng hơn, thế mà lại nghĩ tới cách này.

Mặc dù Lục Lâm Vãn cảm thấy như vậy rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhưng ngẫm lại thì dẫu sao nơi này cũng là bên trong nhà hàng ăn, tuy rằng là ở trong phòng bao riêng nhưng cô vẫn sợ sẽ có người đi vào, nếu như có người đi vào và nhìn thấy thì chết chắc rồi, vì thế, Lục Lâm Vãn chống cự muốn từ chối anh: "Đừng, Lục Hoài Chuẩn, anh đừng như vậy, nơi này chính là trong nhà ăn đấy, nếu như bị người ta nhìn thấy thì toi đời."

Nhưng cái kéo của Lục Hoài Chuẩn đã nhanh chóng xuống tay, khi Lục Lâm Vãn còn chưa kịp phản ứng nói ra tiếng thì cái kéo của anh cũng đã hành động rồi, có tiếng cắt rách, tất chân bị cắt thủng.

Lục Lâm Vãn nhìn thấy cảnh này thì cảm thấy vô cùng xấu hổ, cô cúi đầu nhìn thấy huyệt nhỏ của mình hớ hênh ra ngoài.

Cô không mặc qυầи ɭóŧ bên trong, cho nên bị cắt ra thì trực tiếp nhìn thấy 'cô bé'.

Lục Lâm Vãn lập tức đỏ mặt trong nháy mắt, cũng không muốn để ý tới Lục Hoài Chuẩn.

Lục Hoài Chuẩn cắt thủng một lỗ thì đặt kéo sang một bên, sợ làm Lục Lâm Vãn bị thương nên sau đó, anh dùng tay xé rách chỗ đũng quần của cô, vốn dĩ chính là chất liệu tơ tằm, nên xé bừa một cái đã xé rách rồi.

Sau khi bị xé ra, Lục Lâm Vãn nhìn thấy tay anh sờ lên bề mặt của cô bé, cô vốn đã cảm thấy ngượng ngùng, anh còn dùng tư thế xấu hổ như vậy khiến cho Lục Lâm Vãn càng thẹn thùng hơn.

Lục Hoài Chuẩn lại cảm thấy rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ, tuy rằng đã sờ soạng huyệt nhỏ không ít lần nhưng đây vẫn là lần đầu tiên sờ huyệt thịt của cô như vậy, không xé rách toàn bộ, chỉ có một lỗ nhỏ, sờ vào rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ.

Sau khi anh sờ sờ, thì nói với Lục Lâm Vãn: "Có ngứa không? Có muốn 'làm' một lần ở đây không?"

Người muốn 'làm' ở đây là anh, phía dưới của Lục Lâm Vãn đều đã bị sờ như vậy sờ đến mức có cảm giác, không muốn là không thể nào, cho nên cô rêи ɾỉ một tiếng, nói muốn.

Lục Hoài Chuẩn banh lỗ thủng ra, Lục Lâm Vãn giống như bị 'chơi' khi mặc quần hở đũng vậy, kiểu hình ảnh này còn rất thích, anh muốn cắm vào trong qua lỗ thủng ở tất chân, cô bị anh cắm vào khi đi tất và giày cao gót.

Khi Lục Hoài Chuẩn đi vào thì đã khóa trái cửa lại, bởi vì sợ bị người khác đi vào nhìn thấy, nhưng anh lại không nói cho Lục Lâm Vãn biết, để cho cô cảm thấy bất cứ lúc nào cũng có thể có người đi vào, anh cởi quần tây xuống, bên trên mặc áo sơ-mi, khi cởi quần ra, quả thật chính là vừa trong sáng lại vừa gợi dục.

Lục Lâm Vãn cảm thấy bây giờ bản thân mình muốn bị anh 'chơi' chết đi được, cô đi qua, nắm lấy dươиɠ ѵậŧ của anh, Lục Hoài Chuẩn thấy Lục Lâm Vãn vô cùng kích động nắm lấy dươиɠ ѵậŧ của anh rồi vuốt ve, sau đó bôi một ít bánh kem lên trên gậy thịt của anh.

Bánh kem mà lúc nãy Lục Lâm Vãn ăn vẫn còn thừa lại, không ăn hết thì cũng không thể lãng phí được, cô bôi phần kem lên đỉnh dươиɠ ѵậŧ của Lục Hoài Chuẩn, lại còn hỏi anh: "Anh thích ăn đồ ngọt không?"

Lục Hoài Chuẩn lắc đầu: "Không thích."

Lục Lâm Vãn nghe thấy lời này thì cười một tiếng, sau đó từ từ há miệng ra, ngậm lấy phần đỉnh của anh, ngậm một cái rồi nói: "Em thích, siêu thích ăn đồ ngọt, trên dươиɠ ѵậŧ của anh có đồ ngọt, ăn lại càng ngon hơn."

Lục Lâm Vãn nói mấy lời gợi tình này xong thì trực tiếp há miệng, ngậm lấy, vị bánh kem, rất ngọt, làm cô cảm thấy gậy thịt của Lục Hoài Chuẩn cũng rất ngọt, quả thật là dáng vẻ ăn rất ngon lành.

Lục Lâm Vãn ăn vài ngụm, Lục Hoài Chuẩn cúi đầu nhìn chằm chằm vào dáng vẻ quyến rũ khi bú mυ"ŧ gậy thịt của anh, kem ở trên dươиɠ ѵậŧ đều bị cô liếʍ sạch sẽ, nhìn có vẻ cô rất thích ăn gậy thịt của anh.

Cô khiến cho dươиɠ ѵậŧ vừa cứng vừa dài, phần chóp đỉnh bị cô ngậm hoàn toàn vào trong, toàn là nước bọt của cô.



Lục Hoài Chuẩn túm gọn tóc cô rồi buộc lại, để cho cô từ từ ăn dươиɠ ѵậŧ, ngậm lấy gậy thịt của anh phun ra nuốt vào.

Khi Lục Lâm Vãn ăn dươиɠ ѵậŧ, tốc độ vô cùng chậm, Lục Hoài Chuẩn rất thích nhìn dáng vẻ của cô khi chậm rãi ăn gậy thịt, sắp bị mê chết đi được.

Sau khi Lục Lâm Vãn ăn xong, cô nhả hết gậy thịt của anh ra, rồi tự mình ngồi lên ghế, bởi vì phía dưới của cô ngứa quá, vừa nãy khi cô bú mυ"ŧ gậy thịt cho anh thì phía dưới đã ngứa chảy ra mật dịch rồi, phía dưới ướt đầm đìa, giống như có sâu bò vậy, cô bé ngứa vô cùng, ước gì anh có thể lập tức cắm vào.

Vì lẽ đó, lúc này, cô ngồi ở trên ghế, giạng chân ra, sau đó banh rộng phía dưới của mình ra cho anh xem, bản thân cô không nhịn được vừa tự vuốt ve phía dưới vừa nói: "Phía dưới của em ngứa quá, anh cắm vào đi trị ngứa giúp em với."

Lục Hoài Chuẩn nghe thấy lời này thì ngồi xổm xuống, quả thật phía dưới của cô rất ngứa, giống như đang có lũ lụt vậy, chảy ra cực kì nhiều nước yêu, ghế là ghế làm bằng gỗ, anh cảm thấy dâm thủy đã chảy cả ra ghế rồi.

Lục Hoài Chuẩn thấy thế, anh cầm lấy cái thìa mà vừa nãy Lục Lâm Vãn dùng để ăn bánh kem, cái thìa làm bằng inox, rất lạnh, sau khi anh lấy qua thì cọ cọ vào bướm nhỏ của cô.

Mặt sau của cái thìa lạnh đến mức khiến cô bé của Lục Lâm Vãn run lên, cơ thể cô cũng phát run, Lục Hoài Chuẩn thấy vẻ thích thú của Lục Lâm Vãn thì lại lấy thêm một ít bánh kem, trực tiếp chét lên cô bé của cô.

Lục Lâm Vãn cúi đầu nhìn thấy bề mặt của cô bé, một vùng trăng trắng, chỗ anh có thể bôi rất nhỏ, cũng chỉ có chỗ mà tất bị thủng, nhưng đều bị anh dùng thìa lấy không ít bánh kem rồi bôi bánh kem lên bề mặt bướm nhỏ của cô.

Lục Hoài Chuẩn thấy thế, trực tiếp há miệng ngậm lấy cô bé của Lục Lâm Vãn, thè lưỡi ra liếʍ láp mặt trên của huyệt nhỏ, từng chút một liếʍ láp bướm nhỏ của cô, liếʍ sạch bánh kem trên bề mặt.

Hai chân Lục Lâm Vãn ép chặt vào ghế, nhìn anh ăn bướm nhỏ của mình, chân cô mở rất rộng, để cho anh ăn thỏa thích.

Lục Lâm Vãn thấy dáng vẻ ăn lấy ăn để như vậy của Lục Hoài Chuẩn thì hỏi anh: "Không phải anh không thích ăn đồ ngọt à?"

Lục Hoài Chuẩn vừa ăn vừa nói: "Không giống nhau, chỉ có bánh kem thì anh sẽ không ăn, nhưng hiện tại có thêm mùi vị bướm nhỏ của em, còn có mùi vị của dâm thủy, thì ăn rất ngon, anh lại thích ăn."

Lục Lâm Vãn thấy anh nói như vậy thì bị chọc cười, túm lấy tóc anh để cho anh ăn càng gần hơn, cơ thể cô còn vô thức rướn về phía trước, để cho anh ăn càng gần hơn một chút.

Lục Lâm Vãn sướиɠ tới mức ngửa đầu rêи ɾỉ vài tiếng, nước đã ướt lắm rồi, ghế đều là mật dịch của cô, sau khi Lục Hoài Chuẩn làm ướt sũng ghế thì nói với Lục Lâm Vãn: "Đứng dậy, anh dùng dươиɠ ѵậŧ 'chơi' em."

Lục Lâm Vãn nghe thấy lời này thì mềm cả chân, vừa rồi được liếʍ láp rất thoải mái, chân cũng run lên.

Lục Lâm Vãn đứng lên, không biết anh muốn dùng tư thế nào để 'chơi' mình, cô ngoan ngoãn đứng lên, khi đứng dậy, cô đột nhiên bị Lục Hoài Chuẩn bế lên.

Khi Lục Hoài Chuẩn nhìn thấy mâm xoay trên bàn ăn thì mới đột nhiên nghĩ đến tư thế làʍ t̠ìиɦ này, chắc chắn rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ, rất sướиɠ, cho nên anh ôm Lục Lâm Vãn đặt lên trên mâm xoay của bàn ăn, nói với cô: "Em nằm bò xuống, chổng mông lên, anh cắm vào em từ phía sau."

Lục Lâm Vãn nghe không hiểu đây là tư thế gì, đây là ở trên mặt bàn ăn, không thể xuống dưới, cô đành nghe lời Lục Hoài Chuẩn, ngoan ngoãn nằm bò xuống, vểnh mông đối diện với anh.

Lục Hoài Chuẩn có vóc người cao lớn chính là có một mặt tốt như vậy đấy, hiện tại anh đứng ở bên cạnh bàn, dươиɠ ѵậŧ vừa vặn có thể cắm vào huyệt nhỏ của Lục Lâm Vãn.

Lục Lâm Vãn nằm bò ở trên mâm xoay, anh quay mâm xoay, sau đó bóp mông cô, tách cánh mông của cô ra, chĩa vào huyệt nhỏ, cắm vào trong.



Sau khi cắm vào, Lục Lâm Vãn thoải mái kêu lên một tiếng phóng túng, vốn cho rằng Lục Hoài Chuẩn sẽ liên tục thọc vào rút ra trong bướm nhỏ của cô, nhưng Lục Hoài Chuẩn lại không làm vậy, sau khi Lục Hoài Chuẩn bắt được mông cô đâm chọc vài cái thì buông cô ra, sau đó tiếp tục quay mâm xoay, muốn để cho mâm xoay này quay hết một vòng rồi anh mới có thể 'chọt' cô.

Lục Lâm Vãn vốn đã ngứa rồi, anh còn không giải quyết cho cô, mà lại dùng cách này.

Mỗi lần Lục Lâm Vãn cho rằng gậy thịt của Lục Hoài Chuẩn sắp cắm vào xoa dịu cô thì Lục Hoài Chuẩn lại chỉ chọc chọc mấy cái rồi đẩy mâm xoay, quay cô đi.

Tiếp tục lặp đi lặp lại như vậy rất nhiều lần, Lục Lâm Vãn lập tức muốn đánh người, còn chưa được thoải mái đã bị anh đẩy đi. Ngược lại, mật dịch phía dưới đã tưới ướt đẫm mâm xoay bởi vì quá đói khát.

Vì thế ép cho Lục Lâm Vãn phải nóng nảy, cô giận dữ nói với Lục Hoài Chuẩn: "Lục Hoài Chuẩn, rốt cuộc anh có cắm vào không hả, nếu như anh còn tiếp tục hành hạ em như vậy, thì anh cũng đừng cắm vào nữa."

Lục Hoài Chuẩn nhìn thấy dáng vẻ tức giận như vậy của Lục Lâm Vãn thì cũng không ý định trêu cô nữa, mà bế cô xuống dưới.

Váy của Lục Lâm Vãn bị vén lên tận thắt lưng, sau khi Lục Hoài Chuẩn ôm cô xuóng thì trực tiếp để cho cô nằm trên bàn ăn, cắm dươиɠ ѵậŧ của mình vào.

Lần này là thật sự đút vào chứ không trêu cô nữa, sau đi nhét vào, anh nói với cô: "Thoái mái không?"

Vừa rồi Lục Lâm Vãn thật sự rất ngứa, hiện tại sau khi được anh nhét đầy như vậy thì đã khá hơn nhiều rồi, cô nắm lấy bàn ăn nói thoải mái.

Tay Lục Hoài Chuẩn sờ soạng bề mặt trên tất chân của cô, có lẽ là bởi vì chưa từng nhìn thấy điều gì gợi cảm hơn nên anh sờ rất thích chí, vẫn luôn vuốt ve tất chân của cô, anh thích nghe tiếng quần tất của cô bị xé rách, kéo rách một chút, âm thânh vô cùng êm tai.

Lục Lâm Vãn còn đang đi giày cao gót, mỗi một thứ đều là cám dỗ trí mạng, Lục Hoài Chuẩn thích sự hấp dẫn này, anh giữ chặt cô ra sức đè lên trên bàn rồi cắm vào rút ra.

Âm thanh đâm chọc vào rất to, thọc vào rút ra từng cái từng cái một, tiếng cơ thể vỗ vào nhau vô cùng to.

Lúc này, Lục Lâm Vãn chỉ sợ có người bên ngoài đi vào, tình hình hiện tại của hai người bọn họ như vậy, nếu như có người đi vào thì có thể nghe rõ ràng rành mạch, cô sợ bị người nghe thấy hai người phóng túng như vậy, lại bắt đầu 'chơi đùa' ngay trong phòng ăn.

Hiện tại Lục Lâm Vãn mới phản ứng lại, chắc hẳn là chưa đóng cửa, nếu như có người phục vụ bước vào, nếu như bây giờ đẩy cửa đi vào thì sẽ thấy dáng vẻ phóng túng như này của hai người, Lục Lâm Vãn tự mình dọa mình sợ tới mức cơ thể càng nhạy cảm hơn, phía dưới kẹp chặt lấy dươиɠ ѵậŧ của Lục Hoài Chuẩn.

Lục Hoài Chuẩn cũng không biết cô đang nghĩ điều gì, đột nhiên lại kẹp chặt lấy dươиɠ ѵậŧ của anh, kẹp cho anh không chịu nổi mà vỗ một cái vào mông cô, nói: "Thả lỏng một chút, đừng kẹp chặt như vậy, nếu như em kẹp chặt như vậy, làm gãy dươиɠ ѵậŧ của anh thì sau này anh phải 'làm' em như thế nào chứ?"

Lục Lâm Vãn nghe thấy lời này thì mới định thả lỏng, nhưng lại bị Lục Hoài Chuẩn gấp gáp giữ chặt đâm chọc vào huyệt thịt.

Lục Lâm Vãn tựa vào trên bàn, bị anh cắm nhanh đến mức đạt cao trào, nhỏ nước đầy đất.

Lục Lâm Vãn thở hổn hển, sướиɠ quá, phục vụ thấy bọn họ đã quá lâu chưa ra ngoài nên muốn biết có chuyện gì, vì thế gõ cửa hỏi vào lúc bọn họ vừa kết thúc.

Sau khi Lục Hoài Chuẩn sửa sang qua loa cho mình và Lục Lâm Vãn xong thì mới đi trả tiền, quần tất của Lục Lâm Vãn đã không thể mặc nổi nữa, bởi vì bị Lục Hoài Chuẩn xé rách rồi, hơn nữa còn có dâm thủy và tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Lục Hoài Chuẩn, toàn bộ đều chảy xuống quần tất của cô, cho nên cô cởi quần tất ra, định lát nữa sẽ vứt đi.

Cô không mặc qυầи ɭóŧ bên trong, vì thế, sau khi cởi ra thì chỉ còn lại mỗi váy, bên trong là cô bé vẫn còn đang ướt nhèm nhẹp.
break
Hẹn Tình Với Người Nổi Tiếng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trò Chơi Ái Tình
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Bà Chủ Trọ Muốn Được Yêu
Ngôn tình Sắc, Đô Thị
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc