“Ngươi có biết ngươi đang nói gì không?!” Thân hình Thẩm trắc phi run mãnh liệt, đưa tay chỉ vào Mộ Dung Thư nổi giận gầm lên. Chuyện này là Thẩm Quý phi làm, thế nào bất ngờ lại kéo lên trên đầu nàng rồi! Mộ Dung Thư này đừng nói là muốn nhân cơ hội đến đối phó nàng?
Thẩm Quý phi sững sờ chốc lát, nhìn ý này của Mộ Dung Thư, là Thu Cúc không khai ra nàng sao? Không ngờ nha đầu này còn rất thức thời! Chỉ là, nàng nhíu nhíu mày, nhìn bộ dạng Mộ Dung Thư đi về phía Nhu nhi, thế này không thể được!
Mấy nha đầu trong phòng kinh hãi nhìn Mộ Dung Thư, rồi lại nhìn Thẩm trắc phi. Đặc biệt là Tú Ngọc, khuôn mặt nàng càng thêm không thể tin được, nàng một mực phục vụ trước mặt Thẩm trắc phi, bình thường Thẩm trắc phi làm gì đều là nàng đi làm, vốn chẳng biết chuyện nào như vậy, nàng khẳng định Thẩm trắc phi không có hại vương phi!
“Ngươi đang vu oan ta! Coi như ngươi là vương phi, ngươi cũng không có quyền vu oan ta. Người Nam Dương Vương phủ ai chẳng biết tính tình ta? Nếu ta hại ngươi, căn bản không thể!” Thẩm trắc phi nghĩa chính ngôn từ nói. Chưa làm qua tự nhiên ưỡn thẳng sống lưng rồi.
Mộ Dung Thư cười lạnh: “Thẩm trắc phi chớ tức giận như vậy, bổn vương phi có thể nói ra lời này, dĩ nhiên là có chứng cớ. Nếu không bằng không chứng, đừng nói Thẩm trắc phi không phục, ngay cả Vương gia, Quý phi nương nương cũng không thể dễ dàng tha cho bổn vương phi.”
Nàng vừa dứt lời, người cả phòng đều đặt ánh mắt lên trên người nàng. Có chứng cứ?
Lòng Thẩm trắc phi hơi hồi hộp một chút, nhìn về phía Thẩm Quý phi, tim đập thình thịch, lại có chút sợ hãi. Chẳng lẽ lúc Đại tỷ làm những chuyện như vậy, là dùng danh nghĩa của nàng sao?
Ánh mắt Thẩm Quý phi âm sâu nhìn chằm chằm Mộ Dung Thư, nàng biết lúc này nàng phải lên tiếng. “Xem ra mặc dù thân thể mấy ngày nay của vương phi khó chịu, nhưng cũng không nhàn rỗi nha.”
“Lời này sai rồi, ví như lúc quý phi nương nương đang mang thai thể trạng yếu ớt, lại bị người hạ độc muốn độc hại thai nhi, cũng tính toán ngài cả đời không được có mang, ngài còn có thể lạnh nhạt như thế nữa hay không? Mặc cho những tiểu nhân sau lưng tính toán sao? Quý phi nương nương khoan hồng độ lượng, tấm lòng bồ tát, có lẽ sẽ không so đo cùng những tiểu nhân hèn hạ vô sỉ này. Nhưng thiếp thân là người bảo hộ đứa bé, cũng như quý phi từng nói, bào thai trong bụng thiếp thân là vô cùng quan trọng, làm sao có thể mặc cho người độc hại?” Mộ Dung Thư cười lạnh nói.
Trong giọng nói châm chọc chửi mắng khiến hai người Thẩm Quý phi và Thẩm Trắc phi biến sắc.
Mộ Dung Thư liếc nhìn hai người một cái, tiếp tục nói: “May mà trời xanh có mắt, rất nhanh liền tra ra được người hại thiếp thân. Có điều, hiển nhiên Thẩm trắc phi cũng không nhận tội, vậy thì, bổn vương phi liền mang người cho Thẩm trắc phi nhìn một chút, không ngại đối chất.”
Thẩm trắc phi và Thẩm Quý phi sững sờ, còn chưa nghĩ biện pháp ứng phó, Mộ Dung Thư lại đã ra tay. Nếu để cho Thu Cúc khai ra Thẩm Quý phi thì nên làm thế nào cho phải? Nhưng Thẩm trắc phi cũng không muốn mang tội danh lên người, nếu không chắc chắn rơi vào kết quả rơi đầu. Thẩm Quý phi lúc này lại vô cùng tỉnh táo, thật giống như đã nghĩ được phương pháp đối phó.
“Vân Mai, dẫn Lưu chưởng quỹ Hòa Nhân Đường vào thiên phòng hỏi han.” Mộ Dung Thư từ trên giường đứng lên, Hồng Lăng thấy thế lập tức thay quần áo cho Mộ Dung Thư.
Lưu chưởng quỹ Hòa Nhân Đường? Thẩm trắc phi kinh hãi nhìn Mộ Dung Thư, lại đưa ánh mắt dừng lên trên người Tú Ngọc. Tú Ngọc quá sợ hãi, bất khả tư nghị (không thể tin nổi) nhìn về phía Vân Mai đã xoay người rời đi.
Làm sao có thể? Sắc mặt Tú Ngọc đột nhiên trắng bệch, nàng xác định chuyện nàng mua thuốc của Lưu chưởng quỹ sẽ không bị ai phát hiện! Mỗi một lần đi ra ngoài mua thuốc, bọn họ đều cực ký cẩn thận, ngày hôm nay làm sao sẽ bị vương phi phát hiện?
Lúc này Thẩm Quý phi cũng không rõ, nàng dùng ánh mắt chấn vấn Thẩm trắc phi.
Nhưng mới vừa rồi Thẩm trắc phi còn thờ ơ lạnh nhạt với hành vi của Mộ Dung Thư, diễn đàn Lê Quý Đôn thì lúc này Thẩm trắc phi đã có chút hoảng loạn rồi! Nàng biết Tú Ngọc là mua của Lưu chưởng quỹ Hòa Nhân Đường.
So sánh với các nàng lúc này đang không yên, Mộ Dung Thư lại có vẻ quá mức vân đạm phong khinh. (thờ ơ lạnh nhạt)
Chờ sau khi Mộ Dung Thư mặc quần áo chỉnh tề xong, nàng ở trước bàn trang điểm xoay người nhìn các nàng, “Quý phi nương nương, Thẩm trắc phi chúng ta đi nhìn xem một cái đi, nhìn xem thiếp thân có đang oan uổng Thẩm trắc phi không.”
Nghe vậy, thân mình Thẩm trắc phi run lên. Lúc đứng dậy thân hình như đang say vậy, lảo đảo lắc lư không đứng vững.
Mộ Dung Thư nhìn lướt qua nàng ta đang kích động. Cười nhạt nói: “Thẩm trắc phi đừng sốt ruột, có lẽ thật sự là hiểu lầm đấy, đừng nói Thẩm trắc phi nói là ngụy biện, chính là bổn vương phi cũng không tin ngươi sẽ làm chuyện này đâu.”
Thẩm trắc phi vừa ổn định thân hình lại run lên.
“Còn không biết tình hình là gì, Nam Dương Vương phi vẫn chớ nên nhận định.” Thẩm quý phi ninh mi lạnh giọng.
Mộ Dung Thư nhíu mày, khẽ cười, không nói nữa. Đi phía trước hai người, Hồng Lăng mắt tinh, lập tức ở phía trước nâng nàng.
“Thu Cúc