Bạch Sầm trở về nhà, bữa tối hôm nay đã được chuẩn bị sẵn sàng. Tài xế và người giúp việc trong nhà đang bận rộn ở bàn ăn, làm một loạt món mà cả nhà yêu thích. Bạch Sầm thích đồ ngọt, món khoái khẩu nhất của cậu là sườn xào chua ngọt và cánh gà sốt coca. Hôm nay, ba mẹ cậu từ nước ngoài trở về, hiện vẫn đang là kỳ nghỉ hè, cả gia đình quây quần tại biệt thự này để dùng bữa đoàn viên. Từ thời trung học, hầu như mỗi kỳ nghỉ Bạch Sầm đều trải qua ở nơi này. Lý do ban đầu mua nhà tại đây là vì Bạch Dịch Minh và Sầm Tinh đều là tín đồ Cơ Đốc giáo, nơi đây có một nhà thờ nhỏ tiện cho việc cầu nguyện của họ. Môi trường xung quanh cũng khá trong lành, yên tĩnh thích hợp để nghỉ dưỡng. Gia đình Bạch Sầm làm kinh doanh bất động sản nên ở thành phố S có rất nhiều căn nhà. Cơ bản ba mẹ cậu quanh năm bận rộn công việc bên ngoài, chỉ có kỳ nghỉ hè và nghỉ đông mới có thể về nhà ở bên cậu. Bình thường cậu chọn ở những căn nhà gần trường học, có người giúp việc và tài xế chăm sóc cuộc sống hàng ngày.
Cậu đặt bó hoa cẩm chướng vừa mua vào vị trí nổi bật trên bàn, định lát nữa sẽ tặng cho mẹ mình. Sầm Tinh và Bạch Dịch Minh thực sự không hề đối xử tệ với cậu, từ nhỏ, tất cả những thứ tốt đẹp nhất đều được dâng lên tận tay. Chỉ có điều họ thiếu đi sự quan tâm và đồng hành dành cho cậu. Tuy nhiên Bạch Sầm không hề thiếu thốn tình yêu thương, chính cuộc sống như vậy khiến cậu từ nhỏ đã trở nên độc lập hơn. Nhìn bó hoa cẩm chướng rực rỡ trên bàn, cậu bất giác nhớ đến ánh mắt say mê mà cô nhóc bán hoa lúc nãy dành cho mình. Kiểu ánh mắt trần trụi như vậy cậu đã gặp quá nhiều từ nhỏ đến lớn nhưng cái nhìn sâu thẳm trong đôi mắt cô gái ấy không thể nào giả dối được. Hừ, cậu khẽ mỉm cười cong khóe môi, ŧıểυ hồ ly à, chúng ta sẽ sớm gặp lại nhau thôi.
"Ôi ôi, con yêu của mẹ, lại đây để mẹ ôm một cái nào." Sầm Tinh bước vào đại sảnh liền dang tay ôm chầm lấy Bạch Sầm. Dù mẹ cậu đã gần 40 tuổi nhưng nhờ biết cách chăm sóc nên vẫn phong thái yêu kiều, rực rỡ xinh đẹp. Cách ăn mặc thời thượng tiên phong, chiếc áo choàng màu xanh quân đội khoác trên người nhìn đã biết giá trị không hề rẻ. Chiếc nhẫn kim cương máu bồ câu trên tay là món quà sinh nhật ông xã đấu giá được cho bà mấy hôm trước, chuỗi ngọc trai đeo trên cổ càng là thứ xa xỉ đỉnh cao.
"Mẹ, mẹ lại thế nữa rồi, con đã lớn rồi mà còn ôm ấp mãi."
"Dù lớn thế nào thì con vẫn là cậu con trai ngoan và bé bỏng của mẹ mà?" Mẹ của Sầm Tinh những năm nay luôn được ông xã cưng chiều nên từ một nữ doanh nhân mạnh mẽ bên ngoài, về nhà bà hoàn toàn trở thành một ŧıểυ thư đỏng đảnh.
Bạch Sầm đưa bó hoa đã chuẩn bị sẵn cho mẹ, Sầm Tinh mắt sáng lên: "Ôi, cậu con trai ngoan của mẹ, nhìn xem, hoa con tặng mẹ đẹp quá đi." Vừa nói bà vừa liếc nhìn Bạch Dịch Minh: "Anh xem này, xem này, con trai còn biết điều hơn anh đấy."
Bạch Dịch Minh bất đắc dĩ gật đầu, đành chuyển chủ đề: "Thôi nào, cả nhà dùng bữa đi." Cả gia đình ngồi vào bàn ăn, Bạch Dịch Minh cắt miếng thịt bò cho vợ, đặt trước mặt bà, rồi lại ân cần cài chiếc khăn tay trước ngực cho Sầm Tinh. Sầm Tinh vui vẻ quay sang nhìn ông xã, hai người trao nhau ánh mắt đầy tình cảm, bà còn dụi đầu vào lòng chồng như đứa trẻ.
Bạch Sầm nhìn cảnh ấy chỉ thấy trẻ con, ba mẹ đã lớn tuổi rồi mà còn thể hiện tình cảm. Sầm Tinh kiêu hãnh nhìn con trai: "Sầm Sầm, con xem ba con kìa, bao nhiêu năm rồi vẫn bị mẹ mê hoặc như thế đấy." Vừa ăn, Sầm Tinh vừa sắp xếp cuộc sống cho con trai. Thực ra mấy năm nay bà rất thích sắp đặt mọi thứ cho chồng con. Bạch Dịch Minh thì ngoan ngoãn nghe lời, còn Bạch Sầm... luôn miệng đồng ý trước mặt nhưng sau lưng lại có chủ kiến riêng.