Thanh Đồng Cơ Giới Đà Điểu: tọa kỵ hình dáng Đà Điểu loại đồng xanh. Thanh Đồng là loại bét zem, mọi thứ vẫn còn thô thiển, đòi hỏi cảm ngộ sâu nhất.
"Rách nát hả?" Dụ Bảo ngây người, bất chợt cười to: "Tiên sinh, ngài thật biết nói đùa! Bổn điếm làm sao có thể có đồ bỏ đi? Những vật này đúng là được khai quật từ trong di chỉ vương triều Romance thưở xưa đó. . ."
Binh chặn họng hắn, lạnh lùng nói: "Lão Tào thực ngu xuẩn, sao lại biến cổ vật trong di chỉ vương triều Romance thành đồ rác rưởi mà bán cho ngươi."
Dụ Bảo trợn mắt há mồm nhìn Binh, thằng này, chẳng lẽ không phải hồn tướng sao? Dụ Bảo dám khẳng định, hắn chưa từng gặp qua vị thiếu gia cùng hai vị hồn tướng này.
Chẳng lẽ nó có thuật đọc tâm?
Binh bất luận từ góc độ nào mà nhìn, đều là hồn tướng chính cống, nhưng mà, hồn tướng có linh trí cao như thế, phẩm giai phải cao đếnđâu? Những hồn tướng nàyluôn có một ít năng lực kỳ quái, Dụ Bảo không chỉ nghe nói một lần, những… hồn tướng cao cấp sao mà đáng sợ, năng lực chúng cường đại mà thần bí, có thể đem nhân loại đùa bỡn trong lòng bàn tay đó, đồng dạng cũng có thể làm cho người ta sống không bằng chết.
Gương mặt Binh trống trơn, ở Dụ Bảo trong mắt trở nên quỷ dị mà nguy hiểm.
Hắn nở nụ cười cực kỳ miễn cưỡng: "Ai nha, nguyên lai là người quen a...! Quen biết với lão Tào, vậy chúng ta chính là người nhà. Đống đồ này, năm đó tệ điếm mất cho lão Tào năm khối hồn hạch cấp bốnmua về đấy, thiếu gia, người xem cấp cho ít tiền công, kiếm chút cơm ăn."
Binh hỏi Đường Thiên,lấy ra mười khối hồn hạch, tiện tay ném cho Dụ Bảo,sau đó liền quay người, hướng đống rách nát kia đi đến. Binh ngay khi vào cửa, những gì hai tiểu nhị bên đường nói chuyện, hắn nghe thấyrõ ràng.
Dụ Bảo hai mắt tỏa sáng, hai tay quơ lấy, Yến Tử Tam Sao Thủy, một khối hồn hạch cũng không bỏ sót.
"Oa, rất lợi hại a...!" Vẻ mặt Đường Thiên lộ rõ sự tán thưởng, thủ pháp bắt ám khí ấy của Dụ Bảo, vô cùng xuất sắc.
Dụ Bảo vẻ mặt cung kính đáp lễ: "Tạ thiếu gia ban thưởng!" Trong lòng hắn mừng thầm, hắn vừa mới thử đùa bỡn ra giá một chút, cái đống bỏ đi này, hắn mua lại của lão Tào,chỉ mất một khối hồn hạch, hiện tại được mười khối, lợi nhuận gấp mười, hắn đã tương đối thỏa mãn. Hơn nữa hồn hạch vừa vào tay, hắn liền nhận ra ngay, trong tay là Lục Đàn Tí Viên -Mộc hồn hạch, tương đối hiếm thấy.
Lục Đàn Tí Viên ngoại trừ hồn hạch, những thứ khác không có giá trị, hơn nữa loại này da dày thịt thô, lực lượng vô cùng lớn, rất khó đối phó. Thực lực yếu không đối phó được, thực lực mạnh thì đi săn hồn hạch cấp năm rồi, cũng không ai muốn phí sức cả.
Hồn hạch Lục Đàn Tí Viên là nguyên liệu tốt nhất dùng để chế tạo thẻ hồn tướng quyền pháp cấp bốn, so với hồn hạch cấp bốn bình thường đáng giá hơn nhiều.
Đã kiếm lời rồi!
Đường Thiên chuyển sự chú ý,Binh đanglục lọi trong đống rách nát. Đường Thiên chạy lại, lúc này hắn mới thấy rõ, cái này đúng là một đống đồng nát sắt vụn, mỗi một thứ đều hình dạng cổ quái, nhìn qua giống nhưmột ít linh kiện máy móc. Theo màu sắc mà đoán, hẳn là đồng xanh. Khó trách Dụ Bảo nói là cổ vật chính mình cũng không có chút lòng tin, những vật làm bằngđồng xanhnày mặc dù cũ nát, nhưng lại không có màu xanh của đồng, nhìn qua nhiều nhất cũng chỉ mười hai năm.
"Binh đại thúc, trong này có vật gì tốt sao?" Đường Thiên không nhịn được liền hỏi.
"Ngươi lại đây sẽ biết rõ." Binh cũng không ngẩng đầu lên, hai tay thoăn thoắt, Đường Thiên có thể nhìn ra được, hắn tựa hồ đang chắp vá lại cái gì đó.
Nhìn thấy Binh còn muốn bận rộn một hồi, Đường Thiên lại không hiểu, liền đứng lên đi dạo. Dụ Bảo biết thiếu gia trước mắt, cũng không dễ lừa gạt như vậy, cho nên cũng dứt khoát không làm loạn, ngược lại thành thành thật thật mà nói rõ lai lịch.
Bỗng nhiên, Hạc Thân trong cơ thể Đường Thiên khẽ động, bên trên khay chứa đồ đối diện, có một cỗ chấn động rất nhỏ.
Đường Thiên có chút kinh ngạc, hắn đi đến trước khay chứa đồ, tìm được nơicỗ chấn động kia phát ra.
Một conThanh Đồng Hạclớn chừng bàn tay hài nhi, yên tĩnh đứng trên quầy hàng. Đường Thiên cầm lấy Thanh Đồng Hạc, thổi bay bụi bặm bám đầybên ngoài đi. Thanh Đồng Tiểu Hạc trơn bóng như mới, nó do từng mảnh lông vũ rất nhỏ bằng Thanh Đồng ghépchồng lên nhautạo thành, thập phần tinh tế. Đỉnh đầu Tiểu Hạc có một cái lỗ nhỏ, hẳn là dùng dây nhỏ để đeo vào đấy, Đường Thiên đoán chừng đây là một kiện trang sức.
(Thanh Đồng Hạc: con hạc làm bằng đồng xanh)
"Đây là Thanh Đồng Tiểu Hạc, mua về từmấy năm trước, không đáng giá bao nhiêu tiền. Cũng không biết do vị nghệ nhân nào làm nên, rất đẹp mắt. Thiếu gia nếu như yêu thích, sẽ miễn phí cho thiếu gia!" Dụ Bảo vẻ mặt hào phóng. Thứ này hắn không tốn một phân tiền, hơn nữa hắn biết rõ đối phương không dễ lừa gạt, nhưng ra tay xa xỉ, căn bản không thèm để ý món tiền nhỏ này. Thanh Đồng Tiểu Hạc này chế tác không mất bao lâu, không đáng giá bao nhiêu tiền, chỉ có thể dùng để trang trí.
Quả nhiên, Đường Thiên cũng lấy ra mười khối hồn hạch, ném cho Dụ Bảo: "Thứ này ta muốn."
Dụ Bảo mặt mày hớn hở, đúng là con nhà giàu, cả người hưng phấn: "Tạ thiếu gia ban thưởng!"
Đường Thiên vuốt vuốt Thanh Đồng Tiểu Hạc, hắn cảm giác, Thanh Đồng Tiểu Hạc chỉ sợ cùng Hạc phái có quan hệ, bằng không cũng sẽ không cùng với Hạc Thân của mìnhcó cảm ứng. Thanh Đồng Tiểu Hạc vào tay, ngoại trừ chấn động càng thêm rõ ràng, cũng không có phản ứng gì khác. Đường Thiên thuận tay để nó vàotrong Thủy Bình Vũ Quỹ.
"Nơi đây có chỗ nào bán thẻ hồn tướng không?" Đường Thiên thuận miệng hỏi.
Dụ Bảo vội vàng nói: "Không biết thiếu gia muốn mua thẻ cấp mấy? Nếu như về lợi ích thực tế lời mà nói.., Lâm Ký tạp điếm không tệ, chủng loại đầy đủ, giá tiền cũng không đắt. Chẳng quanơi đó thẻ Bạch Ngân chiếm đa số, nếu như thiếu gia muốn mua thẻ Hoàng Kim.., hay là đến Bảo Tạp Trai* liếc qua, nơi đó chuyên bán những thẻ hồn tướng hiếm có, chỉ là giá cả, không phải là những người bình thường như chúng ta có thể chấp nhận. Đương nhiên, đối với thiếu gia mà nói, cái kia tự nhiên không phải vấn đề gì."
*Bảo Tạp Trai: Tên riêng, là nơi chuyên mua bán Thẻ hồn tướng.
"Thẻ hồn tướng cấp bốn có bán ở đó không?" Đường Thiên hỏi.
"Cấp bốn. . ." Dụ Bảo sững sờ, có thể tiến vào thành Tam Hồn, thực lực tối thiểu đều từ cấp bốn trở lên, ai còn đi mua thẻ cấp bốn nữa? Hơn nữa, hiện tại nhìn hắn, giống như người của...đại thế gia, làm sao lại thiếu thẻ hồn tướng? Chẳng qua, còn nhớ chính mình trước đó gặp phải những... kẻnhà giàu cóđam mê quái dị, Dụ Bảo lại cảm thấy, điều này cũng không có gì bất bình thường.
"Thiếu gia muốn mua thẻ hồn tướng cấp bốn a...!" Dụ Bảo bày ra bộ dáng vì Đường Thiên mà vắt óc suy nghĩ: "Ta nghĩ, thành đông có một nhà, gọi Tái Lôi tạp điếm, nhà hắn chuyên môn sưu tập các loại tạp phiến kỳ quái, cả thẻ vũ kỹ cơ sở Hoàng Kim cũng có."
"Thẻ vũ kỹ cơ sở Hoàng Kim!" Đường Thiên nghe được ngẩn ngơ. Đường Thiên lần đầu tiên nghe nói, vẫn còn có thẻ vũ kỹ cơ sở Hoàng Kim.
Dụ Bảo vẻ mặt lý giải: "Trên đời này, luôn có một ít người sởthích không giống người thường."
Hắn bất động thanh sắc vỗ mông ngựa Đường Thiên một cái, trong mắt hắn, vị thiếu gia này đoán chừng cũng có cùng ham mê. Bằng không mà nói, mua thẻ hồn tướng cấp bốn làm gì? Tự dưng lại chạy đến thành Tam Hồn mua thẻ hồn tướng cấp bốn, nếu đổi là người người khác, Dụ Bảo không chừng đem đối phương mắng đến đổ máu chó lên đầu, tuyệt đối não có vấn đề.
"Tốt rồi." Âm thanh của Binh bỗng nhiên từ phía sau truyền đến.
Đường Thiên cùng Dụ Bảo nghe vậy vội vàng quay người, Dụ Bảo ngơ ngác nhìn một con Thanh Đồng Đà Điểutrước mặt Binh, mà Đường Thiên cũng kinh hô vọt tới: "Binh đại thúc, đây là cái gì?"
Thanh Đồng Đà Điểu so với Đường Thiên thì cao hơn cái đầu, rất giống đà điểu thật, linh kiện toàn thân đều chế tạo bằng đồng xanh, hai chân vô cùng tráng kiện, làm cho người ta cảm thấy thập phần trầm trọng. Trên lưng đà điểu có một cái yên giống như yên ngựa, dùng để cưỡi.
"Thanh Đồng Cơ Giới Đà Điểu, tọa kỵ cấp sáu, là tiêu chuẩn trong trại tân binh Nam Thập Tự binh đoàn." Binh thản nhiên nói.
Đường Thiên không nói hai lời, liền nhấc mình ngồi lên.
"Nhét một viên Tinh Thần thạch vào đây." Binh vạch ra phần gáy trên cổ chim, bên trong có một lỗ khảm, có thể nhét vừa một viên Tinh Thần Thạch. Đường Thiên không nói hai lời, liền đút một viên Tinh Thần thạch vào.
'Rầm Ào Ào'.
Thanh Đồng Cơ Giới Đà Điểu mí mắt thoáng chốc mở ra, con mắt Thanh Đồng bên trong chậm rãi chuyển động.
"Lưu lại ấn ký vũ hồn của ngươi vào chỗ này." Binh chỉ vào cái ót đà điểu.
Đường Thiên vội vàng làm theo, quả nhiên một tia liên hệ rất yếu, làm hắn và đà điểu tương liên, Đường Thiên tâm niệm vừa động.
Rầm rập!
Thanh Đồng Cơ Giới Đà Điểu mở rộng bước chân, liền chạy trong sân. Mặc dù nhìn qua thập phần cồng kềnh, nhưng khi chạy tốc độ rất nhanh, lúc đầu, không giữ được cân bằng, khi chạy còn có chút cảm giác đất rung núi chuyển, về sau Đường Thiên đã tìm được bí quyết, rất nhanh, Thanh Đồng Cơ Giới Đà Điểu bộ pháp liền trở nên nhẹ nhàng.
"Thanh Đồng Cơ Giới Đà Điểu tốc độ cũng không tính là nhanh, ước chừng tương đương với tốc độ trung bình của khinh công cấp năm. Nhưng nó chỗ tốt ở chỗ, không cần tiêu hao chân lực cùng thể lực, thích hợp với cự ly dài. Trại tân binh Nam Thập Tự binh đoàn, năm đó cũng bị gọi là Đà Điểu doanh."
Binh thuộc như lòng bàn tay, khiến cho Dụ Bảo bội phục sát đất.
Dụ Bảo tại đây mở tiệm cũng đã mấy năm, đủ loại nhân vật, thấy cũng nhiều. Rất nhiều nhân vật mặc dù rất lợi hại, nhưng xưa nay không ai có thể dùng một đống đồ bỏ đi ráp lại một cái Cơ Giới Đà Điểu nguyên ven. Thanh Đồng Cơ Giới Đà Điểu của Nam Thập Tự binh đoàn, Dụ Bảo tự nhiên đã nghe nói qua. Nhưng hắn chưa từng nghĩ tới, trên đời này, thậm chí có người có thể phục hồi nguyên vẹn như cũ Cơ Giới Đà Điểu chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết này.
Hắn càng khẳng định lai lịch Đường Thiên, hiển nhiên tương đối bất phàm.
Hồn tướng học thức uyên bác như thế, chỉ có những...gia tộc có lịch sử lâu dài mới có thể xuất hiện. Hơn nữa, Nam Thập Tự Binh Đoàn a..., đây chính là một trong tam đại binh đoàn thời Thiên Hạt Vương Triều a...! Đoạn lịch sử này đã rất xa xưa, người trẻ tuổi bây giờ có thể biết rõ đều rất ít.
Dụ Bảo có thể tưởng tượng, lúc Thanh Đồng Cơ Giới Đà Điểu này xuất hiện trên đường, toàn bộ thành Tam Hồn trở nên oanh động cỡ nào.
Dụ Bảo rất thông minh, hắn lập tức nghĩ đến một điểm bán hàng tuyệt diệu, ngôn từ quảng cáo cũng đều nghĩ ra rồi.
"Từ đồ bỏ đi bên trong tạo ra Thanh Đồng Cơ Giới Đà Điểu, kiệt tác thời Tam đại binh đoàn, không gì so sánh nổi!"
"Chỉ cần ngươi có đầy đủ nhãn lực, ngươi liền có thể từ cát sỏi bên trong tìm thấy chân kim!"
"Tới thử vận may xem, Dụ Ký chuyên mua bán Giám Định Vật Phẩm, có hai thứ để trông vào là may mắn và am hiểu!"
Dụ Ký chuyên mua bán Giám Định Vật Phẩm, ha ha, cái tên tiệm này thật sự quá tuyệt vời!
Có Thanh Đồng Cơ Giới Đà Điểu làm quảng cáo, mình hoàn toàn có thể chuyên bán phế liệu. Chỉ cần bán giá không cao, tự nhiên có người nguyện ý tới thử vận may. Chính mình có thể quang minh chính đại dùng đồ bỏ đi làm ăn! Chậc chậc, mình tại sao lại nghĩ ra chủ ý tuyệt diệu như vậy!
Dụ Bảo phảng phất thấy một con đường hoàng kim hiện ra trước mắt.
Đường Thiên lao đi rất nhanh, Thanh Đồng Cơ Giới Đà Điểu dùng võ hồn khống chế, vô cùng dễ điều khiển, nó chạy tựa như gió.
Một đoàn người đi ngang qua cửa điếm, một nữ tử trong đó khóe mắt vô ý thức mà hướng trong tiệm liếc qua, nàng liền giật mình ngay tại chỗ, một lát sau, lúc này như ở trong mộng mới tỉnh, thất thanh la lên: "Thanh Đồng Cơ Giới Đà Điểu!"
Mấy người khác bị tiếng kinh hô của nàng gọi lại, ngay ngắn hướng hướng trong tiệm nhìn tới.
"Đúng là Thanh Đồng Cơ Giới Đà Điểu!"
"Oa! Tọa kỵ của Nam Thập Tự Binh Đoàn thời cổ đại...!"
"Quá phong cách rồi!"
Vài tên thiếu nam thiếu nữ, mỗi người vẻ mặt hưng phấn, hai mắt tỏa sáng, không nói hai lời mà gọi nhau vọt vào trong tiệm.
Dụ Bảo nhìn thấy mấy tên này, sắc mặt không khỏi khẽ biến.