Chiến Thần Bất Bại

Chương 636 - Kim Đường

Trước Sau

break
Cuối cùng Quang Minh Thánh Điện cũng đã xuất hiện.

Thuật pháp nam tử cao gầy đang dùng quả thật là hồn thuật, mặc dù có một chút không giống lắm nhưng rõ ràng có đặc điểm của Quang Minh Thánh Điện, Đường Thiên liếc mắt đã nhận ra.

Nam tử cao gầy là do Quang Minh Châu phái tới, không ngờ chỗ dựa của Hà Anh lại là của tổ chức này.

Đường Thiên nhớ tới Lý Tra Đức, đã mấy ngày rồi không có tin tức của hắn. Nhưng nghĩ lại thì thế cục lúc này đang rất hỗn loạn, Lý Tra Đức muốn tìm đến bọn hắn cũng không phải là việc dễ dàng.

Nhất định Hà Anh sẽ nhanh chóng hành động.

Đường Thiên cũng đang hoài nghi không biết nam tử cao gầy có nhận ra lai lịch bọn họ không? Chắc chắn Quang Minh Châu và Thánh Điện có phương thức liên lạc đặc biệt nào đó, có lẽ Quang minh châu sẽ có tin tình báo về hắn thông qua Thánh Điện.

Có điều Đường Thiên cũng không suy nghĩ nhiều, lúc này có nghi thần nghi quỷ thì cũng không có tác dụng gì, đánh tốt một trận sắp tới mới là chuyện quan trọng nhất.

Ý đồ của Quang Minh Châu không rõ ràng nhưng Hà Anh đã không còn đường lui. Một khi chính biến thất bại, hắn chỉ có đường chết.

Hà Anh không có đường lui, lẽ nào bọn hắn lại có?

Chiến ý trong người Đường Thiên dâng lên, hắn chưa từng nghĩ đến sẽ giao thủ với Quang Minh Châu sớm như vậy. Bước vào trạng thái chiến đấu, đầu óc Đường Thiên trở nên vô cùng lạnh lùng, bình tĩnh, nhạy cảm.

Rất nhanh, suy nghĩ của hắn liên tục xoay chuyển.

Đối thủ bọn hắn sắp đối diện là Binh đoàn số hai do Hà Anh chỉ huy, một binh đoàn Bạch Ngân thứ thiệt.

Tuy rằng tiểu đoàn tiên phong bị diệt, đối với Binh đoàn số hai chuyện này là một sự đả kích rất lớn, nhưng bất luận là trong binh đoàn nào, tiểu đoàn tiên phong là vũ khí lợi hại nhưng tuyệt đối không phải bộ phận nòng cốt.

Nếu như binh đoàn Vũ Yến và Khô Lâu đoàn giao chiến với Binh đoàn số hai ở chỗ trống trải thì tuyệt đối không có cơ hội thủ thắng. Đừng tưởng Khô Lâu đoàn mới đánh thắng một trận giòn dã mà hiểu lầm, lý do là bởi Đường Sửu mới nắm Binh đoàn Vũ Yến và Khô Lâu đoàn trong thời gian quá ngắn.

Nếu đổi lại là trước kia, Hà Anh rất vui mừng khi bọn họ rời đi. Nhưng mà hiện tại, Hà Anh tuyệt đối sẽ không buông tha để mặc bọn hắn đi như vậy, song phương đã lâm vào thế ngươi sống thì ta chết.

May mắn một điều là binh đoàn số ba, binh đoàn số bốn không ở đây, bằng không mà nói, tình thế của bọn hắn càng thêm nghiêm trọng.

Tin tức về binh đoàn số một hoàn toàn không có, đâykhông phải là chuyện tốt. Đường Thiênchợt nhớ lại,lầnĐại Công Tử đến nhà gặp mặt,là do đề nghị của Tác Bỉ, nói như vậy,hẳn Tác Bỉ đã sớm nhận ra cái gì.

Nếu chạy trốn,thì chỉ cho binh đoàn số hai có cơ hội tiêu diệt bọn hắn. Chỉ có phòng thủ mới có thể có một tia hy vọng để vãn hồi trận chiến này.

"Đại nhân, nếu chọn phòng thủ thì nơi đây thực sự không thích hợp." Đường Sửu nói thẳng.Tuy hắn không để binh đoàn Bạch ngân binh đoàn vào mắt nhưng hiện tại thì khoảng cách giữa hai bên là có thực, nếu cho hắn thêm thời gian, hắn tin tưởng tuyệt đối có thể làm hai chi binh đoàn tiến cấp thành Bạch Ngân binh đoàn.

Tuy rằng hắn vừa hạ lệnh bố trí phòng thủ, nhưng sau khi nghĩ lại,hắn sắp phải đối mặt với một chi binh đoàn Bạch Ngân, hắn lập tức có một số điều chỉnh.

"Chúng ta đi Kim đường."Nghĩ hồi lâu bỗng Đường Thiên nhanh trí nghĩ ra điều này. Binh không có bên cạnh, Đường Sửu lại không hiểu rõ thành phố Bạch Sa,đây là lúc hắn cần đứng ra lãnh đạo.

"Kim đường?" Đường Sửu không biết đây là nơi nào,mặt Đại Công Tử và Lăng Hạ lộ vẻ ngạc nhiên.

"Kim đường có nhiều cao ốc, điều kiện môi trường càng phức tạp, đối với chúng ta càng có lợi."Bước vào trạng thái chiến đấu, Đường Thiên như biến thành một người khác, ý chí chiến đấu trở nên nhạy bén làm hắn nhận ra nhiều chi tiết có lợi mà bình thường hắn không chú ý đến.

Hắn nói tiếp: "Hơn nữa, những cửa hàng kia vì để bảo vệ,đề phòng trộm cướp, lực phòng ngự cũng không tệ,nên chỉ cần cải tạo qua loa,thì có thể biến thành trận địa phòng thủ rất tốt."

"Nếu nói như vậy, đấy là một nơi thích hợp để phòng thủ." Đường Sửu gật đầu.

"Nhưng mà những cửa hàng kia đều là nơi có chủ..." Lăng Hạ có chút do dự.

Ngoài dự đoán mọi người, người lên tiếng lại là Đại Công Tử: "Đến thời điểm này,cần gì phải để ý nhiều chuyện như vậy."



Sắc mặt hắn hiện lên vẻ quả quyết,hôm nay phát sinh rất nhiều chuyện khiến hắn hoàn toàn hiểu rõ tình cảnh của mình. Nếu như không có Đường Thiên che chở thì lúc này hắn đã bị Hà Anh giết chết đến hài cốt cũng không còn.

"Vậy những người này?" Lăng Hạ nhìn thoáng qua những nữ nhân của Nguyệt chi trang viên.

Nghe được câu này, Tần Ngữ Nhiên liền bước đến, lo lắng nói: "Mãnh đại ca, ngươi nhất định phải cứu bọn họ!"

Đường Thiên suy nghĩ một chút, nói: "Lăng Hạ, ngươi đi gọi mọi người, nếu nguyện ý theo chúng ta thì cùng đi, còn không ngược lại thì tùy các nàng. Cho quyết định trong thời gian một phút."

Lăng Hạ không do dự nữa, tuy vì những nữ quyến này mà bị chút liên lụy,nhưng Lăng Hạ hiểu rất rõ giá trị của các nàng. Nếu như lúc này không cứu các nàng, không hề nghi ngờ đây chính là việc đẩy các nàng về phía Hà Anh, cái này cũng có nghĩa là đẩy gia tộc phía sau các nàng cho Hà Anh.

"Ta và ngươi cùng đi." Tần Ngữ Nhiên dứt khoát nói.

Rất nhanh,tất cả nữ quyến đều theo đi ra,sắc mặtTần Ngữ Nhiên lộ vẻ tỉnh táo trấn định, khiến mọi người rất tín nhiệm,nhưng nguyên nhân quan trọng là không có người nào dám ở lại đây.Cục diện nơi này đang rất hỗn loạn, nếu rời khỏi đại đội thì chỉ còn đường chết. Dùnhững gia tộc kia có một lòng vì Hà Anh thì lúc này cũng không dám ở lại. Trước khi Hà Anh tới,rất có thể những tên côn đồ nhân lúc cháy nhà mà hôi của sẽ tìm ra các nàng.

"Nói cho các nàng biết phải bám sát đội ngũ, ai tụt lại phía sau, chết ráng chịu.

Lời của Đường Thiên lạnh như băng khiến Tần Ngữ Nhiên cũng phải run lên, Mãnh đại ca trước mắt có chút xa lạ, có lẽ phải như vậy thì mới giống với biệt hiệu Mãnh đại ca.

Nàng biết rõ Mãnh đại ca không phải đang hù dọa, nàng bay lẫn vào trong đám nữ quyến, nhắc nhở,động viên mọi người, thỉnh thoảng ra tay giúp đỡ.

Đường Thiên có chút kinh ngạc, biểu hiện Tần Ngữ Nhiên xuất sắc hơn rất nhiều nam nhân. Nhưng mà hắn rất nhanh chuyển đi sự chú ý đến trận chiến sắp tới.

Hắn tận dụng từng phút một để khôi phục thể lực, vừa mới rồi nếu không phải thể lực của hắn đều bị Thanh Châu phách kỵ hút cạn gần như không còn, Hà Anh cũng trốn không thoát. Kế tiếp chiến đấu, chỉ sợ càng thêm thảm thiết.

Một đám người trùng trùng điệp điệp, đám thổ phỉ tuy nhân lúc cháy nhà mà đuổi theo nhưng cũng không dám lỗ mãng, tự thân biết khó mà rút lui.

Nhưng mà bọn họ không thể tàng hình, tin tưởng một lúc sau bọn Hà Anh sẽ tìm đến.

Kim Đường phồn hoa, lúc này trống không, tiêu điều quạnh quẽ, thỉnh thoảng nhìn thấy mấy cái kẻ có chủ ý xấu nhưng khi nhìn thấy một đoàn người như thế, tức thì sợ mất mật, quay đầu bỏ chạy.

Cửa hàng phòng ngự rất mạnh, nhưng mà nhân viên của cửa hàng đã sớm chạy trốn, không có người điều khiển, đối phó với bọn trộm gà trộm chó thì còn được, nhưng mà để đối phó với binh đoàn thì quá không thực tế rồi.

Bọn họ cường thế phá cửa từng cửa hàng một.

Bỗng nhiên, cửa của cửa hàng Từ Ký mở ra, lộ ra Từ Tấn, hắn vội vàng ngoắc tay với Đường Thiên: "Bên này!"

Đường Thiên nhìn thấy Từ Tấn, chợt vui vẻ, vội vàng chạy tới.

Từ Tấn làm bộ làm tịch ho nhẹ một tiếng: "Các ngươi thế nào lại có thể phá cửa mà vào? Chúng ta Từ Ký chính là thương gia nghiêm chỉnh? Mấy thứ này có thể cho các ngươi trưng dụng, nhưng mà các ngươi cần phải bảo vệ nhân viên của cửa hàng chúng ta an toàn, các ngươi tranh đấu cùng Từ Ký chúng ta không có bất cứ quan hệ gì."

Đường Thiên ngạc nhiên đến nghệt mặt ra, cửa này không phải rất tốt sao? Liền cái khe nứt cũng không có...

Đại công tử phản ứng nhanh nhất, vội vàng cười ha ha: "Nhất định nhất định! Đây là ân oán của chúng ta với Hà Anh, chúng ta cũng là mượn tạm của hàng Từ Ký dùng một lát. Cùng Từ Ký lập trường không quan hệ."

Từ Tấn bình thản cười, hạ giọng nói với Đường Thiên: "Các ngươi tới vừa đúng lúc, trong thương khố còn có một nhóm hàng, chưa kịp vận chuyển ra ngoài, có không ít đồ vật tốt. Đúng rồi, chiến hạm của ngươi cũng nằm trong đó luôn."

Trên mặt Đường Thiên hiện và vẻ mừng như điên: "Chiến hạm!"

"Hàng hóa của khách hàng, sao chúng ta có thể tùy tiện động vào?" Từ Tấn làm bộ làm tịch buông một câu, tiếp theo bình thản nói: "Đã cải tạo hết rồi."

Hắn tiếp theo hạ giọng: "Sát vách cửa hàng của nhà họ Tôn, đối diện với Vinh Ký, đều có không ít đồ tốt. Đồ vật trên quầy hàng khẳng định đều được chuyển đi rồi, nhưng mỗi nhà nhất định đều có nhà kho, chắc hẳn là không kịp di dời, có lẽ bên trong có không ít đồ tốt a. Các ngươi tay chân phải nhanh."

Đường Sửu nhìn thoáng qua Aya, Aya hiểu ý, chạy vội mà đi.

Loại này trộm cướp, đây đúng là sở trường của Khô Lâu đoàn. Aya kích động vô cùng, có thể đánh cướp một cách quang minh chính đại, đúng là lần đầu tiên gặp được chuyện tốt như thế.



Đường Sửu thì mang theo Tạ Vũ An, đi tới nhà kho của Từ Ký, bọn họ muốn xem một chút, có cái gì có thể hữu ích hay không.

Khi nhà kho của Từ Ký mở ra, làm cho mọi người hoa cả mắt, vũ khí chồng chất như núi chớp động sáng bóng,.

Mọi người trợn mắt há mồm.

Đường Sửu ánh mắt rồi đột nhiên sáng lên như đèn pha, nhiều như vậy chủng loại đa dạng vũ khí, có thể đem toàn bộ Kim đường, biến thành một cái cái pháo đài!

Mà ánh mắt của Đường Thiên lại dính ở trên chiếc chiến hạm đang nằm ở góc nhà kia.

Nhu phu nhân bình tĩnh mà uống trà.

"Ta nghi ngờ, bọn chúng đến từ Thiên lộ." Cao gầy nam tử trầm giọng nói.

Nhu phu nhân chỉ là lắng nghe, cũng không nói chuyện.

"Ta muốn người của ngươi toàn bộ xuất phát." Cao gầy nam tử thần sắc lạnh lùng nghiêm nghị: "Nếu như bọn hắn thật sự đến từ Thiên lộ, vậy bọn họ mới là uy hiếp chân chính!"

"Ngươi không có quyền hạn." Thanh âm của Như phu nhân mền mại đáng yêu : "Hơn nữa, đó cũng chỉ là suy đoán của ngươi."

Cao gầy nam tử bị kiềm hãm.

"Nhiệm vụ của ta là đoạt lấy Bạch Sa, khơi dậy Nam vực nội loạn." Nhu phu nhân nhẹ giọng nói: "Thực sự bọn hắn đến từ Thiên lộ, cùng ta có quan hệ gì chứ?"

"Ngươi!" Cao gầy nam tử giận dữ.

"Ngươi cũng quá sốt ruột." Nhu phu nhân vân đạm phong khinh, tuyệt mỹ khuôn mặt, đoan trang ôn nhu, nàng khẽ nhấp một ngụm thanh trà: "Bọn họ đến từ Thiên lộ có sao đâu, một khi binh sĩ đã qua sông thì cũng là cô nhi mà thôi. Phân hóa Nam vực là đại thế, đại thế tại tay, cô nhi cũng chỉ là con kiến hôi. Những cô nhi năm đó , nay còn đâu?"

Cao gầy nam tử trong lòng chấn động nhẹ, hắn biết rõ lòng mình chính là đang rối loạn, còn không hiểu thế cục bằng một nữ nhân.

Hắn hít sâu một hơi: "Ngươi nói rất đúng. Nhưng mà Hà Anh quan hệ đến thành bại của ngươi, nếu như hắn thua, vậy ngươi tất nhiên là thất bại rồi."

"Cái này ngươi nói không sai." Nhu phu nhân cười khẽ, bỏ xuống chén trà: "Vì vậy, người của ta đã đi rồi."

Cao gầy nam tử thở phào nhẹ nhõm: "Ngươi nói sớm một chút có phải tốt không?."

Nhu phu nhân thản nhiên nói: "Ta chỉ là đang nhắc nhở ngươi, đừng quên nhiệm vụ của chính ngươi. Mấy gia tộc kia mới là mối họa lớn của chúng ta."

Cao gầy nam tử gật đầu: "Ta tất nhiên hiểu rõ bên nào nặng bên nào nhẹ ."

"Ngươi có bao giời nghĩ, nếu thực sự Hà Anh bại, thì ngươi làm như thế nào bây giờ ?" Nhu phu nhân bỗng nhiên hỏi.

"Hà Anh thất bại? Hắn làm sao có thể thất bại?" Cao gầy nam tử kinh ngạc, đầy mặt vẻ không tin, bọn họ tuy rằng vừa rồi mới rơi vào hạ phong, nhưng mà Hà Anh có được ba chi bạch ngân binh đoàn, đã chiếm ưu thế tuyệt đối.

Thế nào có khả năng thất bại?

"Ta là nói nếu như." Nhu phu nhân cười cười, mềm mại đáng yêu thấu xương, thanh âm cũng ngọt như đường: "Nếu như hắn thua, vậy thì dẫn hải tặc vào châu."

Cao gầy nam tử trong lòng giật mình, đầy mặt hoảng sợ.

"Không chiếm được Bạch Sa châu, vậy đem nó biến thành một mảnh loạn chiến cũng được." Nhu phu nhân ôn nhu cười: "Loạn chiến dấy lên phân tranh, tuy không tính là thượng sách, nhưng cũng không tính là hạ sách."

Nhìn trước mắt ôn nhu giai nhân, cao gầy nam tử chỉ cảm thấy cả người phát lạnh.
break
(Cao H) Ngon ngọt nước
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Ước Hẹn Với Hai Người Đàn Ông (H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Nữ Cường
Cậu Thật Hư Hỏng
Ngôn tình Sắc, Sủng, Hào Môn
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc