Chiếm Hữu Thụ Không Phải Là Gay

Chương 12: Ngăn cản con rời đi

Trước Sau

break

Thời gian cứ như vậy chớp mắt đã trôi qua 10 năm, cậu lúc nào cũng như vậy, luôn trở thành một sủng vật ở bên cạnh của anh, thậm chí để anh chơi đùa sau đó là vứt bỏ cậu, hơn hết là mang đến cho cậu những đau đớn, có khi cậu còn phải nhận lại sự biến thái từ anh nữa, nhưng cậu có thể làm được gì chứ, để có thể thoát khỏi tình cảnh này?

 

Bởi vì đó chính là số phận mà cậu được sắp đặt, nên cậu chỉ có thể ngoan ngoãn hoàn thành nhiệm vụ của mình, như một chú mèo con làm theo yêu cầu của chủ mà thôi...

 

Ngày hôm đó như mọi ngày, anh đã đưa cậu đến chỗ cha mẹ của mình, mà lên tiếng nói với bọn họ rằng: “Này Kể từ bây giờ, tôi không muốn ở lại căn nhà này, cùng với mấy người nữa, vậy nên tôi sẽ đưa em ấy ra khỏi đây, để em ấy sống chung với tôi nghe rõ chưa?”

 

Cha của cậu nghe những gì mà cậu vừa nói, giờ đây đã tức giận đến tột cùng, khi ông biết được rằng hiện tại đứa con mà người bạn thân thiết nhất của mình giao lại cho mình, không những chẳng có một cuộc sống tốt đẹp trong 10 năm qua, mà còn bị đứa con trai của ông ăn hiếp bắt nạt, xem nó chả khác gì một món đồ chơi để chà đạp cả...

 

Mặc dù có rất nhiều lần ông đã ngăn cản, những hành vi đồi bại của con trai mình, nhưng lại không thể làm được gì hết, thậm chí càng ngày nó càng khó bảo, hơn hết sự điên loạn của nó lại càng trở nên lớn hơn, đến nỗi bây giờ nó không còn nằm trong sự kiểm soát của ông được nữa rồi...

 

Và ông cũng chẳng muốn con của bạn mình, khi sống riêng với con trai của mình, sẽ gặp thêm những rắc rối gì, thậm chí nó có thể gặp nguy hiểm đến tính mạng, nên ông đã lên tiếng để ngăn cản nó: “Này ta không muốn hai đứa con rời khỏi đây, vậy nên hai đứa không được rời khỏi đây nghe rõ chưa?”

 

Cậu nhìn chăm chăm ba của mình, chốc lát đã lên tiếng trong sự tức giận quát: “Này ông già, ông hãy im miệng của mình lại đi, thậm chí tôi muốn làm gì thì kệ tôi, và cậu ta chính là món đồ chơi của tôi mà, phải không Miu Nhi, nên tôi muốn làm gì thì làm thôi, thế nên ông đừng xen vào việc này, còn giờ hãy để cho chúng tôi sống riêng...”

 

Dương Minh Đức nghe những gì mà cậu vừa nói, mà chỉ có thể chìm trong sự run rẩy, mang theo sự sợ hãi đến tột cùng, cậu không hề phản kháng, mà chỉ có thể đồng ý theo những lời mà hắn ta đưa ra, bởi cậu biết rằng chẳng có ai có thể cứu được mình cả, hơn hết nếu như cậu không nghe lời, thì hình phạt mà cậu phải nhận lại, sẽ là một thứ gì đó vô cùng kinh hoàng, đến nỗi cậu không thể tưởng tượng ra được, vì trong quá khứ đã có nhiều lần, cậu đã không nghe lời của hắn ta, nên bị hắn ta tra tấn đến nổi, trên cơ thể chỉ toàn là những vết thương, không thể phai mờ được, mang theo sự căm hận của cậu đến tột cùng khi không thể, lột da rút xương của hắn...

 

Nhìn cậu bao che hắn, trong sự sợ hãi kia, mà cha của hắn lên tiếng đáp: “Này Dương Minh Đức, đã có ta ở đây, ta sẽ bảo vệ con mà, thế nên con đừng sợ hãi, nó sẽ không làm được gì con đâu...”

 

Mặc dù có cha của hắn bảo vệ cậu, nhưng đó cũng chỉ là lời nói, chứ làm sao ông ta có thể bảo vệ cậu 24/24, hơn hết số phận của cậu hiện tại đang nằm trong tay của con trai ông ta, nên cậu không thể nghe lời của ông ta được, cứ Như Vậy cậu vẫn đờ người ra đó, trong khi con trai của ông ta thì bật cười ha hả đáp:

 

“Này cha đã nhìn thấy chưa? Cậu ta không phản kháng lại những gì mà con muốn làm, vậy nên cha đừng có xen vào nghe rõ chưa? Còn giờ thì đừng ngăn cản bọn con, để bọn con tự sống riêng cuộc sống của mình, chứ không phải bị chèn ép trong căn nhà này, suốt ngày phải nghe lời của cha và mẹ...”

break
Chỉ Yêu Đỗ Nhược
Sắc, Sủng, Kiều nữ,Thanh niên nhà nghèo cao lãnh
(Cao H) Dạy Dỗ Phu Quân
cao H, kết 1v1, ngôn tình
Trúc Mã Bá Đạo Cưới Trước Yêu Sau
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc