Bản edit chỉ đăng tải duy nhất tại Wattpad @Jouriee65. Không reup và chuyển ver.
Thú thật cách Lâm Hiểu chủ động tới gần khiến Tống Diêm cảm thấy rất thỏa mãn.
Tâm trạng cáu kỉnh ban đầu dần dần bình tĩnh lại khi cậu ngồi lên đùi hắn. Đôi mắt lam nhạt lặng lẽ nhìn thiếu niên đang nhút nhát, cảm nhận được sự run rẩy nhè nhẹ của cậu thậm chí còn làm hắn cảm thấy vui sướиɠ hơn.
Chiếc áo hơi rộng che đi nửa thân dưới, nhưng giữa hai chân hở hang lại không có gì che đậy đang cọ xát vào quần làm cậu thấy hơi ngứa ngáy.
Lâm Hiểu lo lắng vặn vẹo, nhưng rất nhanh đã bị người đàn ông nắm cầm kéo lại gần.
Hô hấp của hai người quyện vào nhau, chóp mũi kề sát chóp mũi. Đôi mắt hoảng hốt của Lâm Hiểu không ngừng chớp chớp, trong khóe mắt ẩm ướt hiện lên một vệt đỏ.
"Ngài…"
Cậu khẽ thì thầm.
Tống Diêm không trả lời mà chỉ bình tĩnh đánh giá cậu, khi hắn nheo mắt lại và không nói gì cũng đủ khiến Lâm Hiểu sợ đến mức ngừng thở.
"Cậu luôn chủ động thế này à?"
Lần đầu tiên cũng vậy, trần trụi đứng trước mặt hắn, to gan đến nỗi khiến người ta kinh ngạc. Nhưng rõ ràng khi bị trói cậu còn khóc lóc van xin đừng giết mình, yếu ớt như một con mèo hoang bên đường mà bất cứ ai cũng có thể giết chết.
Lâm Hiểu xấu hổ trước lời nói của hắn, cụp mắt xuống nhìn chằm chằm yết hầu đang nhô ra của người đàn ông và nhẹ giọng nói: "Không phải..."
Một luồng hơi nóng đều đặn tỏa ra từ hai lồng ngực đang ép sát vào nhau, Lâm Hiểu nhút nhát nhưng rồi cũng muốn lại gần hơn. Bàn tay cậu đặt ở trên vai hắn rồi ấp úng giải thích: "Bởi vì trông ngài có vẻ không khỏe, cho nên tôi muốn giúp ngài..."
hoa huy*t giữa hai chân đã bắt đầu co rúm lại, bởi vì tiếp xúc với không khí nên cũng thẹn thùng mấp máy rồi dần dần trở nên ẩm ướt.
Lâm Hiểu mới vừa ngồi vào trong lồng ngực hắn đã mềm nhũn ra, được hắn thong thả vuốt ve càng làm cho cậu xụi lơ chỉ có thể phát ra một tiếng rêи ɾỉ khe khẽ.
Chắc hẳn cậu đã đi tắm, Tống Diêm nhẹ nhàng ngửi mùi sữa tắm trên chóp mũi, cảm xúc trong mắt thay đổi mấy lần dần dần trở nên sâu thẳm.
"Giúp tôi?"
Giọng hắn lạnh lùng, nhưng đôi mắt lại u tối.
Vì biết hắn bị hưng cảm nên lao vào đây, định lợi dụng nhược điểm của hắn để làm gì sao?
Hắn nghĩ như thế nên cánh tay đang ôm lấy eo thon bắt đầu dùng sức, Lâm Hiểu bị nhéo nên thấp giọng kêu lên một tiếng.
Cậu mê mang giương mắt cẩn thận nhìn vẻ mặt khó lường của hắn, đau đến không dám kêu lên nhưng không biết mình đã làm gì khiến hắn không vui, nên chỉ có thể thận trọng trả lời: "Bạn của ngài đã nói... Ngài cần được xoa dịu."
Lâm Hiểu đỏ mặt ngẩng đầu nhìn người đàn ông vẫn bình tĩnh, nhất thời không hiểu dụng ý của hắn là gì.
"Ngài... Ngài muốn làm gì?"
Cậu tưởng chỉ cần ngoan ngoãn dạng hai chân đợi hắn đút dương v*t to lớn của mình vào, không chút ngần ngại nghênh đón những cú thúc mãnh liệt của hắn là xong, nhưng dáng vẻ hờ hừng hiện tại của người đàn ông khiến cậu không biết phải làm sao.
Vệt nước ướt át đã xuất hiện giữa hai chân, cọ xát vào quần của Tống Diêm để lại một vệt nước.
Những ngón tay cầm súng quanh năm luồn vào giữa hai chân dọc theo bờ mông căng tròn, rồi cọ xát vào hoa huy*t đang mấp máy. Ngay khi đầu ngón tay thô ráp vừa chạm vào hoa huy*t tinh xảo thì toàn thân của Lâm Hiểu lập tức run lên, hoa huy*t nhanh chóng theo bản năng kẹp chặt lấy đầu ngón tay.
"Á…"
Lâm Hiểu tựa vào vai người đàn ông run rẩy kêu lên giống như một con mèo, khiến trái tim của người nghe cảm thấy nhột nhột.
"Đã ướt thế này rồi sao?"
Người đàn ông thì thầm vào tai cậu, Lâm Hiểu nghe thấy lập tức đỏ mặt.
Cậu không còn là tên ngốc không biết gì như trước đây, sau vài lần làm chuyện đó với hắn thì cơ thể đã trở nên mẫn cảm hơn nhiều. Dù chưa làm gì quá trớn thì bên dưới cũng đã ướt sũng, như thể đã làm đủ màn dạo đầu chỉ chờ được dương v*t **.
Đôi khi ngủ qua một đêm, phần thân dưới của cậu vẫn sẽ ra nước dâm chảy nhớp làm qυầи ɭóŧ ướt sũng hết. Cậu như một thiếu niên ngây thơ vừa trải qua tuổi dậy thì vừa xấu hổ vừa luống cuống, càng không dám cho hắn biết nên chỉ dám lén lút đi giặt qυầи ɭóŧ.
Lòng bàn tay của người đàn ông rất rộng, đốt ngón tay to có vết chai mỏng, chỉ cần đút một ngón tay vào là dòng điện cực nhỏ sẽ lập tức ập đến đến khiến Lâm Hiểu tê dại cả người.
Cậu sốt ruột vặn eo, hoa huy*t co rút khó chịu, nhìn từ xa cậu như đang chủ động ngồi trên ngón tay hắn.
Ngón tay đâm vào trong hoa huy*t nóng ẩm bị liếʍ mυ"ŧ cực kỳ hăng say, lực mυ"ŧ mạnh mẽ đến mức khiến người đàn ông phát điên. Hắn không khỏi tưởng tượng đến cảm giác mỗi lần nhấp dương v*t vào hoa huy*t, chặt chẽ, nóng bỏng, và ẩm ướt, lần nào cũng chảy ra rất nhiều nước dâm lênh láng.
Hơi thở của hai người bắt đầu trở nên gấp gáp, Lâm Hiểu cắn nhẹ môi dưới rồi nhép vào trong vòng tay của người đàn ông, đôi mắt ướt át tràn đầy xuân sắc.
Vô tình cọ xát vào âm vật làm Lâm Hiểu khó nén tiếng rêи ɾỉ, mông cậu run rẩy dữ dội, toàn bộ cơ thể trắng nõn và mềm mại cũng đỏ bừng.
Tống Diêm kiên nhẫn dùng ngón tay chơi đùa với hoa huy*t của Lâm Hiểu, hết lần này đến lần khác đâm vào rút ra. Có lúc là hoa huy*t co rút, có lúc là môi âʍ ɦộ nhạy cảm, thậm chí cả âm vật nhỏ nhắn cương cứng cũng là đối tượng chơi đùa của hắn.
Lâm Hiểu thút thít cúi đầu ở bên tai hắn, thấp giọng cầu xin tha.
"Ngài... ngài... đừng làm thế..."
Cậu muốn kẹp chặt hai chân của mình vì tư thế này đã phơi bày hoàn toàn phần thân dưới, khiến cậu chỉ biết để mặc cho ngón tay của người đàn ông xâm phạm mà không làm gì được.
hoa huy*t non nớt chưa bao giờ bị đối xử như vậy, nơi mẫn cảm bị xoa nắn tàn nhẫn làm cảm giác tê dại không ngừng tăng lên, môi âʍ ɦộ sưng tấy bị ngón tay vuốt ve khiến đầu ngón chân Lâm Hiểu cũng căng thẳng cong lên. Một cảm giác đau rát xông thẳng lên, trong đầu như có dòng điện nổ lách tách lần nào cũng khiến cậu run lên bần bật.
"Ngài... Cứ, ngài cứ vào đi..."
Cậu nhỏ giọng cầu xin với hy vọng hắn có thể giúp mình được giải thoát, hoa huy*t mẫn cảm không ngừng co rút thầm mong được dương v*t đút vào lấp đầy.
Nhưng Tống Diêm dường như không nghe thấy, hắn thở hồng hộc, hai ngón tay càng tàn nhẫn đút sâu vào trong hoa huy*t trơn trượt. Hắn khép ngón tay rồi lại banh tay ra, khiến miệng huyệt cũng bị căng thành một cái lỗ sâu.
"Ư..."
Lâm Hiểu khẽ hét lên một tiếng, nhanh chóng dùng tay nắm chặt lấy vai người đàn ông để lại một vết xước nhẹ trên đó.
Tống Diêm cảm nhận được hoa huy*t đang quấn chặt lấy ngón tay của mình, bên tronh vừa chặt vừa nhỏ như thể thêm một ngón tay nữa cũng không chịu nổi.
Trong hoa huy*t nóng ẩm ẩn chứa rất nhiều nước dâm, nước dâm nhớp nháp chảy ra theo đầu ngón tay. Tống Diêm đâm mạnh vài lần làm nước nhớp vang lên ục ục rất to, Lâm Hiểu chịu không nổi vùi đầu vào cổ nam nhân phát ra tiếng thút thít rêи ɾỉ khe khẽ.
Một giây sau, ngón tay giày vò cuối cùng cũng rút ra làm Lâm Hiểu lập tức thở phào nhẹ nhõm. Cậu lén lút dùng mu bàn tay lau đi khóe mắt ướt át, không thể để hắn thấy mình khóc lóc thế này được.
Tống Diêm cầm lấy chiếc eo mềm mại nâng người cậu lên, hắn khẽ mở miệng khi Lâm Hiểu nhìn sang với đôi mắt ướt át và bối rối.
"Ngồi lên đây."
"Gì?"
Thân thể của Lâm Hiểu còn hơi mềm nhũn, hoa huy*t đã được mở rộng bỗng cảm giác trống rỗng, mấp máy trong không khí mát lạnh muốn được ngón tay tiếp tục an ủi.
Tống Diêm đưa những ngón tay dính đầy nước dâm bóp cằm Lâm Hiểu, làm cậu ngước lên nhìn mình. Khuôn mặt nhỏ nhắn đã ửng hồng, đôi môi hơi hé mở thỉnh thoảng phát ra những tiếng ngâm nga ngọt ngào.
"Nếu đã chủ động tới đây vậy thì tự mình ngồi lên, trước khi xuất tinh không cho phép đi xuống."
Tống Diêm nói một cách bình tĩnh, nhưng ánh mắt lại đăm đăm như hổ rình mòi. Đôi mắt của Lâm Hiểu đỏ hoe, đưa tay bắt đầu cởi khóa quần của hắn.
Khóa quần cởi bỏ để lộ chiếc qυầи ɭóŧ màu đen che đậy dương v*t đang cương cứng, dù dương v*t thô dài có giấu trong qυầи ɭóŧ vẫn lộ ra hình thù thật đáng sợ, đặc biệt là quy đầu sưng to như cái ô và phần trên ướt sũng làm qυầи ɭóŧ cũng ướt hết một mảng.
Lâm Hiểu bối rối liếc nhìn sau đó sợ hãi nuốt nước bọt.
Cho đến tận bây giờ cậu vẫn không khỏi rùng mình khi nhìn thấy dương v*t của hắn. Nó quá lớn, dài hơn hai mươi centimet to gần bằng cổ tay, mỗi lần đâm vào đều khiến cậu vừa sợ vừa lo.
Những ngón tay thon dài run rẩy cởi chiếc qυầи ɭóŧ ra, gần như ngay lập tức dương v*t tím đen nhanh chóng nhảy ra ngoài, mùi tanh nồng nặc cũng ập về phía cậu.
Phần thân dương v*t cương cứng đã nổi đầy gân xanh, quy đầu sưng tấy nhiễu nước nhìn như sắp nổ tung, hô hấp của Lâm Hiểu ngưng trệ và hoa huy*t bắt đầu run rẩy.
Người đàn ông lạnh lùng ra lệnh: "Ngồi lên."
Lâm Hiểu ngơ ngác nhìn dương v*t xanh tím, hai mắt hoảng sợ chớp chớp sau một hồi lâu mới có thể động đậy.
Cậu nửa ngồi dậy, hai tay cầm dương v*t của người đàn ông cọ xát quy đầu vào miệng huyệt mềm mại đã ướt đẫm. Quy đầu to lớn nóng hừng hực kề sát miệng huyệt, đẩy ra hai mép thịt múp míp đi vào trong hoa huy*t.
Lâm Hiểu khẽ ậm ừ, hai gò má ửng đỏ, ánh mắt không biết nên nhìn nơi nào nên chỉ có thể dựa vào cảm giác của mình ngập ngừng ngồi xuống.
"Ưm…"
dương v*t đâm vào từng chút một phát ra tiếng phụt phụt, nước dâm bắn tung tóe khắp nơi.
hoa huy*t nhỏ bé bị kéo căng ra làm Lâm Hiểu khó chịu cau mày, cắn môi càng mạnh hơn.
Vừa mới đút quy đầu vào thôi mà Lâm Hiểu đã cảm thấy thân dưới căng trướng, vòng eo của cậu run lẩy bẩy muốn lùi ra sau, nhưng thấy ánh mắt sâu thẳm nguy hiểm hắn nên cậu chỉ có thể dừng lại.
Thở hổn hển một hồi, cậu cắn môi tiếp tục ngồi xuống.
Từng chút một, từ từ ăn hết dương v*t thô to.
hoa huy*t nhỏ mặc dù đã được ngón tay mở rộng nhưng vẫn rất khó tiến vào, Lâm Hiểu mới tiến vào được nửa đường đã đổ mồ hôi đầm đìa, hai chân điên cuồng run rẩy như thể đã cố gắng đến cực hạn.
Hai mắt của Lâm Hiểu cũng đã đỏ hoe, hai chân đau nhức nhưng cậu cắn môi nhắm mắt lại rồi đột ngột ngồi thẳng xuống.
"A…"
Lâm Hiểu ngửa cổ kêu lên, cả người dính chặt lấy người đàn ông thở hổn hển.
hoa huy*t trống rỗng mềm mại lập tức được lấp đầy, hoa huy*t chật hẹp bị dương v*t của người đàn ông cưỡng ép mở ra rồi đâm thẳng vào chỗ sâu nhất.
Hai nơi riêng tư được kết hợp chặt chẽ với nhau không để lại bất kỳ khoảng trống nào, lông mu của người đàn ông cọ xát vào môi âʍ ɦộ nhạy cảm khiến cậu cảm thấy hơi đau nhói.
Lâm Hiểu cúi đầu nhìn nơi hai người kết hợp với nhau, nhìn dương v*t to lớn biến mất trong cơ thể, hai môi âʍ ɦộ khó khăn bị tách ra mà trong lòng thầm trào lên một cảm giác xấu hổ.
Hắn nắm chặt vòng eo thon trong lòng bàn tay, trầm giọng nói: "Di chuyển đi."
Lâm Hiểu rêи ɾỉ, trong đôi mắt tràn đầy sương mù, đặt tay lên vai người đàn ông rồi nâng người lên và lại lảo đảo ngồi xuống.
Đối với cậu mà nói chỉ làm thế này thôi cũng đã dày vò lắm rồi, dương v*t chôn trong cơ thể cứng như sắt khiến da đầu cậu tê dại không dám nhúc nhích chút nào.
Người đàn ông dường như đã phát hiện ra suy nghĩ nhỏ nhoi của cậu, vẻ mặt không thay đổi mà giữ chặt eo của cậu rồi dùng sức ấn xuống.
Lâm Hiểu run rẩy nằm trong lòng hắn, cậu biết hắn đang tức giận nên làm vậy để nhắc nhở hoặc muốn trừng phạt cậu, cho nên cậu không dám chần chờ nữa hít một hơi rồi lại ưỡn người lên.
Cánh tay mảnh khảnh của cậu nhẹ nhàng đặt ở trên vai Tống Diêm, khi nâng người lên ánh mắt của hai người đúng lúc đối diện với nhau giúp cậu nhìn thấy trong đôi mắt tĩnh lặng của hắn gợn lên vài phần sắc dục, hắn nhìn cậu chằm chằm như đang nhìn một con mồi không thể thoát khỏi lòng bàn tay.
Cậu đột nhiên cánh tay đang choàng qua vai người đàn ông, xoay eo và ăn hết dương v*t bằng hoa huy*t ẩm ướt và trơn trượt của mình.
Cậu ôm lấy vai hắn như thể đang cố tiếp thêm chút sức lực, như thể ôm hắn sẽ cho cậu thêm dũng khí và sức mạnh. Mỗi lần dương v*t đâm vào đều rất sâu, lúc rút ra thì chảy một dòng nước dâm lênh láng làm ướt sũng cả chỗ kết hợp của hai người.
Hô hấp của Tống Diêm dần trở nên gấp gáp, con dã thú trong lòng đã nếm được vị thịt bắt đầu giãy giụa muốn trốn ra.
dương v*t chôn sâu trong hoa huy*t nóng ẩm, khiến hắn càng muốn tham lam chiếm được nhiều hơn.
Vì vậy hắn dùng cả hai tay nắm lấy chiếc eo đang đung đưa trước mặt, giam cầm cậu và đẩy dương v*t đang căng cứng đến mức sắp nổ tung lên.
"Á..."
Lâm Hiểu hét lên một tiếng, bị tấn công bất ngờ từ phía dưới khiến cậu giống như một chiếc thuyền đơn độc trong sóng gió.
"A... Ngài..."
"Hư...nhanh quá...sâu quá..."
Cậu như bị đóng đinh vào dương v*t nóng bỏng, bị nó chen vào hoa huy*t non mềm đút thẳng vào nơi sâu nhất
Trong phút chốc, trong căn phòng nóng rực chỉ còn lại tiếng rêи ɾỉ đứt quãng của Lâm Hiểu, tiếng va chạm mạnh của cơ thể và tiếng nước phụt phụt.
Mọi thứ trước mắt đều hỗn loạn, ngay cả ý thức cũng bị người đàn ông quấy nhiễu đến rối loạn. Lâm Hiểu chỉ có thể liều mạng ôm lấy người đàn ông trước mặt, như thể chỉ có như thế mới cảm thấy an tâm hơn.
Giống như ôm một con thú nhồi bông khi không thoải mái, cậu luôn cần một cái gì đó để dựa dẫm. Từ nhỏ cậu đã rất ít được ai ôm, hoặc là sẽ rời xa cậu hoặc là không thuộc về cậu, cuối cùng chỉ còn một mình cậu loạng choạng tiến về phía trước.
Nhưng hiện tại cậu muốn ôm lấy người đàn ông này, cho dù bị hắn xâm phạm cũng nguyện ôm lấy hắn.
Nhìn từ xa động tác ôm ấp khiến bọn họ giống như một đôi tình nhân, ôm chặt lấy nhau chặt chẽ không hề tách rời.
Bản edit chỉ đăng tải duy nhất tại Wattpad @Jouriee65. Không reup và chuyển ver.