Bản edit chỉ đăng tải duy nhất tại Wattpad @Jouriee65. Không reup và chuyển ver.
Cơ thể hoàn toàn mở ra, dâng hiến tất cả cho người đàn ông trước mặt.
Lâm Hiểu không quá quan trọng chuyện trinh trắng, cậu không thích bị những người đàn ông khác chạm vào chỉ vì cảm thấy ghê tởm những người đó mà thôi.
Nhưng người này thì khác.
Cậu cố gắng giữ lấy cơ thể đang chuyển động nhanh của người đàn ông, nửa thân dưới như bị xé toạc ra khiến cậu cảm thấy vô cùng đau rát. Cậu không nhịn được kẹp hai chân của mình qua vòng eo săn chắc của hắn, cố gắng giảm bớt đau đớn.
Nhưng người đàn ông dường như càng làm càng nhanh hơn, có máu bôi trơn nên hắn dễ dàng nhấp dương v*t nóng hổi vào hoa huy*t khít khao, đút vào sâu không thương tiếc.
"Ưm!"
Lâm Hiểu kêu lên một tiếng ngắn rồi lo lắng cắn chặt môi.
Bộ phận riêng tư liên kết chặt chẽ, dương v*t thô to đâm vào trong hoa huy*t nhỏ nhắn, vết máu rỉ ra từ miệng huyệt từ từ nhiễu xuống tấm ga trải giường sạch sẽ.
Người đàn ông liếc nhìn rồi đâm lút cán dương v*t vào trong hoa huy*t nhỏ hẹp.
Trước dương v*t hoàn toàn cương cứng, hoa huy*t nhỏ giống như bông hoa gặp mưa bão bị kéo căng ra rồi đâm nát vào một cách đáng thương, thậm chí còn có thể nhìn thấy miệng huyệt trong suốt khi bị kéo căng đến cực hạn.
Khi dương v*t thâm nhập vào hoàn toàn trên vùng bụng dưới bằng phẳng của cậu bỗng nhô lên một khối nhỏ. Lâm Hiểu thở hổn hển, cảm tưởng bụng của mình sắp bị đâm thủng.
Cậu kinh ngạc cụp mắt xuống chỉ thấy dương v*t to đến mức không thể nhìn thẳng đã đi vào hoàn toàn trong hoa huy*t của mình, cậu không khỏi lẩm bẩm: "Hay thiệt..."
Cái lỗ nhỏ như vậy sao có thể ăn được dương v*t to lớn của hắn?
"Hừ." Bên tai vang lên tiếng cười trào phúng của người đàn ông.
Giây tiếp theo dương v*t bắt đầu di chuyển. Toàn thân Lâm Hiểu giống như một ngọn cỏ bị gió thổi bay, suýt chút nữa đã không thể nắm lấy vai hắn sau khi bị những cú thúc mạnh mẽ đánh úp.
"A a..."
Trứng dái vỗ vào cặp mông cậu phát ra những tiếng bạch bạch da^ʍ đãиɠ. dương v*t hết lần này đến lần khác dập mạnh vào hoa huy*t nhỏ nhắn, tiếng nước cũng dần trở nên to hơn khi hắn đâm rút vào hoa huy*t chưa từng được ai chạm vào.
Hai tay Lâm Hiểu ôm chặt bờ vai của hắn, cậu thở hổn hển và rêи ɾỉ từng tiếng đứt quãng, lông mày nhíu chặt rồi khóe mắt lã chã rơi xuống từng giọt nước mắt.
"A, nhanh quá..."
hoa huy*t mỏng manh không chịu nổi sự đối xử thô bạo của người đàn ông, bị nắc dữ dội chỉ có thể bất lực mấp máy để thỏa mãn dương v*t đang tàn nhẫn chiếm đoạt mình.
Mỗi một lần dương v*t rút ra, hoa huy*t đều run rẩy khép lại. Đến khi dương v*t đâm vào thì hoa huy*t cũng chỉ có thể dùng sức mà co bóp.
Òm ọp, òm ọp.
Tiếng nước bên dưới vang lên vô cùng phóng đãng, Lâm Hiểu cắn khóe môi, trong đầu vẽ ra một hình ảnh từng thấy trước đây.
Nhận thức này khiến cậu có một loại cảm xúc kỳ dị, nhưng rất nhanh dương v*t của hắn lại một lần nữa đâm vào thật sâu, vô tình đâm trúng một điểm nào đó làm cậu không khỏi kêu lên một tiếng rêи ɾỉ như mèo.
"Ah…"
Người đàn ông dừng lại.
Đôi mắt xanh biếc ngước lên, vầng trán hơi thấm ướt mồ hôi, hơi thở nóng bỏng phả ra từ đôi môi mỏng khiến người phía dưới không khỏi rùng mình.
dương v*t bị hoa huy*t chặt chẽ quấn chặt không chịu buông ra, khiến hắn khó mà nhúc nhích được một phân.
Quá chặt.
Tống Diêm nheo mắt rồi ưỡn thẳng eo nhấp dương v*t vào hoa huy*t mềm mại sau đó từ từ rút ra, lợi dụng thời điểm Lâm Hiểu thở dốc mà *** vào thật mạnh, quy đầu sưng tấy bỗng chạm trúng nơi mềm mại trơn bóng nào đó.
"Ah!"
Lâm Hiểu nức nở kêu lên một tiếng, sau đó cũng cau mày lại.
Toàn thân đột nhiên bủn rủn khiến cậu muốn co quắp người lại.
Nhưng Tống Diêm hình như thích rất nghe tiếng cậu khóc nức nở, đưa tay ôm mặt cậu rồi cúi đầu nhìn cậu và lạnh lùng ra lệnh.
"Mở rộng chân."
Lâm Hiểu mở mắt ra, đôi mắt ướt đẫm nước, khi nhìn người đàn ông lộ ra vẻ thương hại và lấy lòng.
"Tự banh chân ra."
Cậu run rẩy buông người đàn ông ra, hai chân vừa đau vừa yếu, dương v*t của người đàn ông vẫn đang ở trong hoa huy*t nhưng hắn lại muốn cậu nhấc chân lên rồi banh rộng chân ra.
Loại hành động mời gọi này có vẻ thật không biết xấu hổ, trong lòng Lâm Hiểu có chút ngượng ngùng nên không dám nhìn thẳng vào mắt hắn, cậu nhắm mắt lại làm hàng lông mi thật dài không ngừng run rẩy.
Tống Diêm dù gấp gáp nhưng vẫn ung dung nhìn một lúc lâu.
Nhìn dáng vẻ đã đầu hàng trước số phận, nhưng vẫn cố giả vờ đáng thương.
hoa huy*t tội nghiệp co rút nuốt lấy dương v*t rất sung sướиɠ, giống như chủ nhân của nó đang sợ hãi nhưng vẫn muốn xin tha.
Tống Diêm nắm chân của cậu rồi kéo chân của cậu ra rộng hơn nữa.
"A…"
Máu tươi và nước dâm trong hoa huy*t hòa quyện vào nhau, chầm chậm nhuộm đỏ toàn bộ phần thân dưới của hai người. Người đàn ông gập hai chân thẳng tắp áp sát vào ngực cậu, dưới tiếng thở dốc của Lâm Hiểu, hắn thở hắt ra một hơi rồi nhấp dương v*t thô cứng vào sâu đến mức chưa từng có.
"Uh-oh-"
Lâm Hiểu đột nhiên hét lên một tiếng khi cảm thấy bụng dưới như đang bị xuyên thủng, không biết đụng vào nơi nào trong cơ thể mà một cơn nhức ập đến, khó chịu đến mức khiến khuôn mặt cậu nhăn chặt lại rồi khóe mắt nhanh chóng chảy ra nước mắt giàn giụa.
"Hức ha, đau quá… Sắp hỏng rồi… Ưm…"
Cho dù có khóc cậu cũng không dám khóc lớn tiếng, chỉ khẽ nức nở rồi lén lút vặn vẹo mông cố gắng thoát khỏi sự xâm nhập thô bạo của hắn.
Hai chân không còn sức mà hai tay cũng không còn sức nắm, nên chân của cậu lại từ từ trượt xuống.
Hai mắt của Tống Diêm đã trở nên tối đen, nhìn người phía dưới khóc thút thít đến mềm nhũn nên vươn hai tay nắm lấy chân cậu rồi giúp cậu banh chân ra.
"Ư..."
Người đàn ông rất khỏe, hai cánh tay nổi đầy những đường gân xanh gân guốc. Hắn kéo hai chân Lâm Hiểu ra giống như kéo căng một sợi dây đàn, tất cả sự run rẩy và hành động đều do hắn khống chế.
Tư thế này khiến Lâm Hiểu như đang bị đóng đinh vào dương v*t của người đàn ông, hoa huy*t bị *** đến mức nước dâm bắn tung tóe khắp nơi.
Phạch phạch phạch.
Òm ọp, òm ọp.
Trong căn phòng trống trải không ngừng vang lên tiếng da thịt va chạm cùng với tiếng nước nhớp nháp dâm loạn.
Trong một khoảnh khắc nào đó, Lâm Hiểu cảm thấy mình như con cá nằm trên tấm thớt bị người đàn ông mổ bụng, mà con dao hắn đang cầm lại do chính cậu đưa cho hắn.
Tầm nhìn của cậu dần trở nên mơ hồ, khuôn mặt của người đàn ông cũng trở nên mờ ảo, cậu chỉ còn nhìn thấy khuôn ngực rộng và bờ vai vạm vỡ của hắn, Lâm Hiểu lại đưa cánh tay bủn rủn quàng qua vai hắn.
Dưới lòng bàn tay cậu cảm nhận được một dòng nhiệt độ nóng bỏng, như thể chỉ cần ôm hắn và cảm nhận được nhiệt độ của hắn sẽ khiến cậu cảm giác được mình đang sống, chứ không phải một thi thể lạnh lẽo nép trong góc tối chờ chết.
Nhưng hắn đương nhiên đã đi trước cậu một bước, cảm thấy hoa huy*t non mềm bắt đầu co rút. Đôi mắt của hắn tối sầm lại, động tác càng ngày càng kịch liệt làm ván giường lắc lư liên tục, Lâm Hiểu bị hắn đân đến đầu giường không còn đường lui.
"A... chậm lại... chậm lại..."
"Ư… Xin anh…Xin anh… A!”
Sau một tiếng hét chói tai, cơ thể của Lâm Hiểu run lên một cách mất kiểm soát, một dòng điện nhỏ từ từ xộc lên nhanh chóng bao trùm miệng và mũi của cậu ngay lập tức.
Cậu mở to miệng, hơi thở như ngừng lại trong giây lát nhưng trên khuôn ngực hai núm vυ" hồng hào đã dựng đứng lên.
Một dòng nước từ sâu trong cơ thể của cậu bắn ra nhưng bị dương v*t của người đàn ông chặn lại, tích tụ trong hoa huy*t càng lúc càng nóng hơn.
"Hưm... hô..."
Cuối cùng cậu cũng bắt đầu thở, mắt lơ đãng nhìn lên trần nhà, tim đập nhanh đến mức sắp vọt ra khỏi cổ họng.
"Cậu mẫn cảm thế sao?"
Giọng nói của người đàn ông khàn khàn có chút trầm thấp, dương v*t thô cứng dường như lại to hơn một chút, khi nó rút ra một chút làm nước dâm trong suốt từ trong hoa huy*t nhiễu xuống giường.
Hắn nhìn xuống đợi nước dâm chảy ra hết mới nâng chân của Lâm Hiểu lên, sau đó đút dương v*t vào hoa huy*t vẫn còn đang mấp máy một lần nữa.
Nước dâm ướt đẫm giúp dương v*t của Tống Diêm ra vào càng trở nên dễ dàng hơn, sau những cú thúc mãnh liệt bọt trắng phủ đầy hoa huy*t khiến toàn bộ phần thân dưới của hai người trở nên nhơ nhớp.
dương v*t giống như lưỡi dao sắc bén hoàn hoàn xỏ xuyên qua thân thể gầy yếu phía dưới, dương v*t nhô lên một cái hình thù đáng sợ trên phần bụng dưới bằng phẳng của cậu.
Giọng nói của Lâm Hiểu khàn khàn, run rẩy trước sự tăng tốc đột ngột của người đàn ông.
"Ư... sâu quá... sâu quá..."
Tống Diêm phớt lờ ánh mắt cầu xin của cậu, ánh mắt hắn hung hăng đến nỗi như muốn ăn sạch cậy. Sau vài cú nắc mạnh dương v*t đâm vào lút cán, chỉ để lại hai quà trứng dái ở bên ngoài.
Lâm Hiểu cau mày hét lên khi cảm thấy bụng dưới của mình như bị một con dao sắc nhọn xẻ ra, cậu sợ hãi muốn trốn thoát nhưng đã bị người đàn ông giữ chặt.
Một luồng hơi nóng phun vào trong bụng làm Lâm Hiểu phát ra tiếng thút thít.
Những âm thanh dâm dục đã ngừng lại, chỉ còn lại tiếng thở dốc nặng nề của người đàn ông và giọng nói như đang nức nở của chính cậu, "Xong, xong chưa?"
Một niềm vui khác hẳn khi phải hoàn thành nhiệm vụ.
Giết chóc chỉ khiến hắn cảm thấy bẩn thỉu và kinh tởm, nhưng làʍ t̠ìиɦ với thiếu niên gầy gò đang khóc nức nở và ngoan ngoãn hỏi hắn đã kết thúc chưa sẽ khiến hắn cảm thấy dễ chịu.
Ngay cả sau khi xuất tinh dương v*t thô to vẫn khiến người ta khó chấp nhận nổi, khi dương v*t rút ra khỏi hoa huy*t ướt át cũng đã bị dính đầy chất nhầy nhớp nháp, nước dâm sáng bóng dính trên quy đầu khiến nó trông càng thêm hùng mãnh.
Toàn thân của Lâm Hiểu run lên vì cảm giác vừa đau vừa ngứa, nhưng lại không dám trốn tránh mà chỉ có thể thấp giọng hỏi: "Ngài, ngài vẫn chưa tin tưởng tôi sao?"
Cậu vẫn còn để tâm đến việc người đàn ông nói cậu muốn chứng minh sự trong sạch thế nào.
Cũng vì tin nên hắn lại muốn làm một lần nữa, lần này hắn muốn hưởng thụ thật kỹ càng.
Người đàn ông ôm lấy eo cậu rồi bế Lâm Hiểu dậy, đặt cậu vào giữa đầu giường và ngực mình, từ phía sau hắn tách hai chân đang run rẩy của cậu ra rồi chạm vào hoa huy*t ướt át, dương v*t cương cứng lại nhấp vào trong.
"Ư..."
hoa huy*t dường như vẫn còn nhớ thương dương v*t, ngay khi dương v*t đút vào lại bắt đầu nịnh nót quấn chặt lấy nó.
Lâm Hiểu tựa vào đầu giường, giống như một con thuyền đơn độc xuôi theo mưa gió, bị người đàn ông đẩy xuống vực thẳm sâu hơn.
Bản edit chỉ đăng tải duy nhất tại Wattpad @Jouriee65. Không reup và chuyển ver.