Chiếm đoạt tiểu bạch thỏ

Chương 67: Cùng ba nuôi hoan ái

Trước Sau

break
Editor: TrangQA830810

Dâu Tây Nhỏ

“ Đều do ba nuôi...”

“ Con không trách người...” Khuôn mặt nhỏ nhắn thẫm đẫm nước mắt ngước lên nhìn anh. Cung Chính thương tiếc nhẹ nhàng đưa tay lau nước mắt cho cô.

“ Là ba nuôi khiến con chịu nhiều uỷ khuất...”

Ninh ŧıểυ ŧıểυ níu lấy tay áo Cung Chính, nói “ Ba nuôi còn muốn ŧıểυ ŧıểυ không?”

“ Ai nói không cần? Ba nuôi đau lòng biết bao nhiêu, ŧıểυ ŧıểυ là đầu quả tim, là tất cả của ba nuôi...”

“ Vậy để ŧıểυ ŧıểυ hầu hạ ba nuôi “ Bàn tay mềm mại của cô tìm đến thắt lưng Cung Chính, định giúp anh cởi quần áo.

Cung Chính bắt lấy tay cô “ Lần này ba nuôi muốn tự mình đến “

Nói xong Cung Chính ôm cô, đặt lên ghế sô pha, cởi sạch quần áo trên người ŧıểυ ŧıểυ, để hai chân cô vắt hai bên tay vịn, Cung Chính cúi đầu ngậm lấy đầu ngực cô, đôi môi không ngừng xẹt qua xẹt lại ở bầu ngực bú mυ"ŧ.

Ninh ŧıểυ ŧıểυ bị hút tới tê dại, không khỏi rên lên “ Ừ...ừ...ba nuôi...”

“ Thích không?” Cung Chính một bên chậc chậc ra tiếng, một bên hỏi.

“ Ừm...ừ...” ŧıểυ ŧıểυ ngượng ngùng gật đầu.

“ Ba nuôi muốn cảm thụ một chút “ Cung Chính sâu sắc nói. ŧıểυ ŧıểυ đỏ mặt cầm lấy bàn tay to lớn của anh hướng đến hạ thể mình, lối vào một mảnh ướt át.

“ Nhiều nước như vậy, là muốn ba nuôi nhét vào sao?”

“ Ừm, ŧıểυ ŧıểυ muốn ba nuôi “

“ Xin người...”

“ Ba nuôi...đút vào bên trong ŧıểυ ŧıểυ đi...”

Tay Cung Chính giữ vật nam tính cứng ngắt chống lên khe huyệt phấn nộn “ ŧıểυ ŧıểυ, con là của ta, hãy nói con thuộc về ba nuôi “

“ ŧıểυ ŧıểυ thuộc về ba nuôi...a...” Ninh ŧıểυ ŧıểυ sợ hãi kêu lên, do cự vật tráng kiện của Cung Chính đột ngột xuyên vào, một đường xâm nhập tới tận cùng.

“ Nói, nói tiếp “ Cung Chính ra sức chờ phát động.

“ ŧıểυ ŧıểυ...thuộc về...ba nuôi...a...a...a...” Thân thể tuyết trắng của cô bị anh đè ép vào một góc, điên cuồng đâm rút, cặp vυ" tuyết trắng bởi lực đạo quá lớn liên tục nẩy lên.

“ Ba nuôi...chậm một chút...ŧıểυ ŧıểυ....ŧıểυ ŧıểυ không chịu nổi...”

“ Sao lại không được?” Cung Chính mỉm cười, trong ánh mắt bớt đi một phần sắc dục, động tác cũng dần chậm hơn.

“ A...ŧıểυ ŧıểυ muốn đi vệ sinh...” Ninh ŧıểυ ŧıểυ cảm giác được bụng dưới căng cứng, nước ŧıểυ sắp tràn ra.

“ Nhìn con xem, đúng là không có tiền đồ “ Cung Chính được dịp chê cười cô một phen, rồi vòng tay nâng cơ thể mảnh mai đi thẳng về phía toilet, mỗi bước chân ©ôи th!t thô to lại xỏ xuyên vào hoa huyệt non mềm.

“ Ừm...ba nuôi...chậm lại...” Ninh ŧıểυ ŧıểυ cảm thấy bản thân sắp tè ra ngoài.

Cung Chính rút vật nam tính sừng sững ra khỏi khe huyệt, đôi mắt chăm chú nhìn theo mật dịch trong suốt không ngừng chảy ra, anh thoải mái xoay người ŧıểυ ŧıểυ lại, giúp cô đi toilet, miệng còn phát ra âm thanh xuỵt xuỵt.

Ninh ŧıểυ ŧıểυ đỏ mặt đi ŧıểυ, bởi vì ngượng ngùng nên quá trình liên tục đứt quãng. Đi toilet xong, Cung Chính còn thay cô rửa ráy sạch sẽ bộ phận sinh dục. Tiếp đó đặt cô ngồi lên bồn rửa tay, vùi đầu vào giữa hai chân cô.

“ Không được...ba nuôi...” Ninh ŧıểυ ŧıểυ dùng hai chân kẹp chặt đầu anh.

Cung Chính đưa tay cạy mở “ Đừng thẹn thùng, ba nuôi rất thích ăn là nơi này, đây là mĩ vị ngon nhất trên đời...” Dứt lời miệng anh há to, ngậm toàn bộ nụ hoa mơm mởm vào trong, đầu lưỡi tiến vào cửa huyệt, chọc khuấy muốn đem toàn bộ mật dịch hút khô.

“ Mật thuỷ này là chất bổ dưỡng đối với ba nuôi...”

ŧıểυ ŧıểυ chỉ có thể đỏ mặt nhìn anh bú mυ"ŧ vùng nữ tính của mình, kɧoáı ©ảʍ không ngừng đánh úp, mật dịch theo đó cũng tuôn ra càng nhiều, trực tiếp chảy thẳng vào miệng Cung Chính.

Lần này ŧıểυ ŧıểυ và Cung Chính ở trong phòng lăn lộn ba bốn tiếng, mới gọi Trương Nghiên chở cô về nhà.

Cuối tuần, Ninh ŧıểυ ŧıểυ cùng Cung Hạ đi hồ bơi gặp Tương Mộng Dao, vừa vào cửa liền bắt gặp Lý Dục cùng Tương Mộng Dao đang đứng ở cạnh bể bơi nói chuyện, trên mặt Ninh ŧıểυ ŧıểυ liền do dự.

“ Sao cậu ấy lại ở đây?”

Cung Hạ đĩnh đạc nói “ Chắc chắn Dao Dao đã hẹn cậu ấy, nếu không ba người chúng ta ở cùng nhau không thấy lạ sao? Chị Nhỏ hào phóng một lần thôi, người nhà Lý Dục cũng chưa biết gì cả.”

Ninh ŧıểυ ŧıểυ thấy cũng đúng. Hai người liền đi qua chào hỏi, Ninh ŧıểυ ŧıểυ nhìn thấy Lý Dục vẫn có chút ngượng ngùng.Lý Dục đã đổi quần bơi, dáng người càng thêm cao ngất. Cậu cười hướng Ninh ŧıểυ ŧıểυ chào hỏi, biểu cảm có vẻ rất tự nhiên. Cung Hạ cùng các nữ sinh khác đi đổi đồ tắm.

Ninh ŧıểυ ŧıểυ nói “ Tớ không biết bơi, tớ sẽ xem mọi người bơi thôi.”

Lý Dục nói “ Như vậy sao được, không khác nào bọn tớ khi dễ cậu không cho cậu chơi cùng vậy.”

Ninh ŧıểυ ŧıểυ đỏ mặt, nhìn Cung Hạ, Cung Hạ lại phụ họa Lý Dục. Tương Mộng Dao lôi kéo cô.

“ Đi thôi đi thôi, không biết thì học a.”

Thay quần áo xong đi ra ngoài, Tương Mộng Dao liếc mắt nhìn bộ ngực của Ninh ŧıểυ ŧıểυ, nghịch ngợm nói “ ŧıểυ ŧıểυ, thực không nhìn ra nha.”

“ Cái gì không nhìn ra?” Ninh ŧıểυ ŧıểυ không rõ chân tướng.

Tương Mộng Dao khoa tay múa chân một chút “ Nơi này... rất đầy đặn nha, tuy rằng Cung Hạ gọi cậu là chị Nhỏ, nhưng cậu lại có thể sánh bằng tớ, đố kị a.”

“ Đi thôi.” Ninh ŧıểυ ŧıểυ một phen đẩy Tương Mộng Dao ra, Tương Mộng Dao vội nắm lấy tay ŧıểυ ŧıểυ, hai cô gái sánh bước cùng nhau đi ra ngoài.

Nhìn hai thiếu nữ mặc áo tắm đứng đằng kia, hai cái nam hài đều sửng sốt.

“ Nhìn bộ dạng ngốc ngếch của bọn họ kìa.” Tương Mộng Dao cười cười, kiêu ngạo ưỡn ngực, cô đối với dáng người cùng dung mạo của chính mình đều rất tự tin.

Ninh ŧıểυ ŧıểυ đã có điểm co quắp “ Bọn họ làm gì mà nhìn chúng ta như vậy...”

“ Đẹp mắt, nói cho cậu biết, đàn ông đều là sắc quỷ, lớn là đại sắc quỷ, nhỏ là ŧıểυ sắc quỷ.”

Ninh ŧıểυ ŧıểυ đỏ mặt, cái này cô rất có kinh nghiệm nha.

“ Ai, tớ có phản ứng.” Lý Dục nhỏ giọng nói với Cung Hạ.

Cung Hạ ách một tiếng, ngây thơ hỏi “ Cái gì có phản ứng?”

Lý Dục liếc mắt, cúi đầu nhìn hạ thân đã dựng thành cái lều nhỏ, sau đó nở nụ cười “ Còn hỏi tớ, cậu không thấy mình có phản ứng sao? Hóa ra cậu cũng không đơn thuần a, Tuấn Tuấn.”

“ A?” Cung Hạ cũng cúi đầu nhìn, bỗng nhiên phát hiện nơi nào đó của chính mình không giống với trước kia, lúc này mới cảm giác được thân thể cũng có chút kỳ quái.

Lý Dục cười xấu xa “ Tương Mộng Dao quả thật ra đúng lúc, cậu không cần áy náy, loại phản ứng này rất bình thường. Bất quá tớ còn thích...”

Nói xong ánh mắt dời về phía Ninh ŧıểυ ŧıểυ, dáng người thon gọn của cô được bại lộ qua lớp áo tắm, bình thường cô rất ít khi mặc quần áo nữ tính, khung xương lại tinh tế, cho nên khi mặc áo tắm ngược lại khiến cho người ta kinh diễm, hóa ra cô muốn chỗ nào có chỗ đó. Không nghĩ tới ŧıểυ ŧıểυ phát dục tốt như vậy, ngực rất lớn, thắt lưng rất nhỏ, hoặc là hai người ở cùng nhau mới hiện ra vẻ tốt đẹp của nhau. Hơn nữa cô phi thường trắng, khuôn mặt đơn thuần, quả thực thượng đế đã sinh ra một vưu vật phù hợp với khẩu vị của Lý Dục.

“ Hôm nay cậu phải nắm chắc cơ hội đó.” Lý Dục hướng Cung Hạ nháy mắt.

Cung Hạ cư nhiên mặt đỏ “ Cái gì bắt lấy cơ hội? Tớ nghe không hiểu.” Kỳ thực cậu đã có chút hiểu ra.

....

Dâu vẫn còn dư âm ngày tết a...

k.k chán lắm.
break
Đàn Anh Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng,Nữ Cường
Tập truyện: Nam Nhân Là Để Cưỡi (NP, Cao H)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại, Cao H
(Cao H) Dạy Dỗ Phu Quân
cao H, kết 1v1, ngôn tình
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc