Chỉ Yêu Đỗ Nhược

Chương 16: 16. "Ừm ... đừng ..." h

Trước Sau

break

 

Chất dịch nước éo ẩm ướt co giật và rỉ ra từ vỏ sò, Cố Khang thè đầu lưỡi ra, không bỏ sót chút nào, tất cả đều bị anh liếʍ hết.

Tiếng "chụt chụt" nghẹn ngào do bú mυ"ŧ và tiếng nuốt xuống từ dưới phát ra đặc biệt vang vọng trong phòng tiện ích yên tĩnh này, Đỗ Nhược xấu hổ đến mức suýt ngất đi, "Đừng ... cậu..."

Cái này ... cái này làm sao mà có thể ăn được chứ?

“Không sao đâu.” Đôi mắt Cố Khang trở nên sâu thẳm, anh xoa nhẹ vuốt ve âm vật đỏ ngầu của cô, “Tôi thích.”

Mặt Đỗ Nhược lập tức đỏ như sắp nhỏ máu.

Sau một thời gian bên nhau, cô biết anh luôn nghiêm túc và tỉ mỉ từng chút một trong công việc anh làm.

Trong chuyện học hành cũng như thế, trong việc chăm sóc ông nội anh trong bệnh viện cũng thế, và khi anh làm việc cũng như vậy, nhưng làm sao cô có thể nghĩ đến chuyện anh trong việc quan hệ tìиɧ ɖu͙© cũng tỉ mĩ không sai sót chỗ nào?

Đầu óc Đỗ Nhược rối tung lên, chìm đắm trong kɧoáı ©ảʍ như bên trong biển cả, quên cả thời gian và không gian.

Nơi vùng kín có cảm giác ấm nóng, lưỡicủa chàng trai từ từ khoan vào lỗ hoa nhỏ vẫn còn đang run rẩy.

"Ừm ... a ..."

Cô duỗi thẳng lưng ra, hai chân thon dài mịn màng bị bàn tay thô ráp của anh ôm ấp, vuốt ve, bàn tay anh đã nổi lên mấy lớp chai sần do bao năm làm việc vất vả, như những mũi kim châm vào vậy, không đau, nhưng tê và ngứa, cô khó chịu mà ưỡn người lên, thân dưới không tự chủ được mà đưa đến đôi môi và đầu lưỡi nóng bỏng hung hăng đầy tính chiếm hữu của anh.

Da thịt mềm mại rắn chắc của trinh nữ được bao bọc từng lớp, và Cố Khang liếʍ nó từng lớp một một cách dịu dàng và ngọt ngào, không buông tha một góc nào.

Thịt mềm mại, và lớp phủ lưỡi thô ráp lướt qua các nếp gấp, cọ sát, mυ"ŧ nút và gậm nhấm một cách khiêu khích, tạo ra vô số cơn điên cuồng gợi tình.

Đỗ Nhược yếu ớt ôm đầu Cố Khang, cảm thấy toàn thân yếu ớt, vào một khoảnh khắc nào đó, cô cảm thấy mình sắp bị anh giết chết.

Thật là sướиɠ chết được ...

Động tác của Cố Khang dần dần chuyển biến từ mềm mại sang dung mãnh, đầu lưỡi siết chặt, thẳng tắp và chọc thẳng vào hoa huyệt, mô phỏng lực đẩy của bộ phận sinh dục, nhanh chóng ra vào.

"A ... chậm ... chậm lại chút ..."

Cả người Đỗ Nhược đổ đầy mồ hôi như mới được vớt ra khỏi nước, kɧoáı ©ảʍ quá nhiều và quá đậm đặc, cô bị công kích tới mức run rẩy cả người, cứ a a a mà cầu xin anh chậm lại, nhưng giọng nói lại quá mềm mỏng, như thể đang cầu xin được nhiều hơn nữa.

Cố Khang càng đẩy mạnh vào bên trong hơn, Đỗ Nhược được đưa lên đến cực điểm, cô vô thức muốn hét lên, sợ thu hút giáo viên và học sinh của trường đến đây, cô cắn vào mu bàn tay rêи ɾỉ, nước ép ứa ra. như thủy triều.

Cố Khang không chút né tránh, chất lỏng tình yêu trong suốt ướt đẫm trên mặt, cằm và cổ của ah, nhỏ giọt ướt đẫm chảy dọc xuống, bắn tung tóe trên mặt đất đong đầy bụi bặm, để lại vô số vết ướt đầy ái muội.

Hai chân Đỗ Nhược mở rộng ra, thở hổn hển như đã chết một lần.

Cô xấu hổ đến mức cả lời nói cũng không biết mà nói, có chút muốn khóc: "Tôi đã nói với cậu là đừng rồi... cậu còn ..."

Toàn bộ vùng kín của cô đều lộ ra trước mắt Cố Khang, cô không dám nhìn xuống và xấu hổ vì những gì anh đã làm, nhưng Cố Khang từ đầu đến cuối chưa từng nhắm mắt lại, ngược lại nhìn chằm chằm bộ dạng của cô trở nên thật da^ʍ đãиɠ khi được làm bởi miệng của anh.

Đó là một kí©ɧ ŧɧí©ɧ hai chiều.

Môi âʍ ɦộ ẩm ướt, chất nhầy trong suốt chảy ra từ khe nhỏ bên trong, Cố Khang đưa ngón tay vào một cách trơn tru.

Cái khe hẹp nuốt chửng nửa ngón tay hơi thô ráp, ánh mắt Cố Khang nóng bỏng liền nhấp đẩy vào ngón giữa đang chứa trong âm đa͙σ, tưởng tượng đến kɧoáı ©ảʍ chết người khi bị chính thứ đó của anh nhúng vào trong cơ thể thật, cảm giác nóng hổi ùa xuống bụng dưới của anh, dươиɠ ѵậŧ cương cứng đến nỗi bị quần siết chặt tới đau.

Đỗ Nhược đã đạt cực khoái hai lần rồi, thân thể mẫn cảm như một miếng đậu phụ trắng nõn, vùng kín múp máp bám đầy chất nhờn nhớp nháp, nóng bừng không chịu nổi, vốn dĩ không chịu nổi được nhịp độ nhấp đẩy của ngón tay anh khi vào trong, Cố Khang lại thêm một ngón nữa, hai ngón kẹp chặt lại chẳng qua mới chỉ chọc hơn chục lần, cô lại la liệt co giật rêи ɾỉ, lần nữa đạt đến cực khoái.

Cố Khang đứng dậy, vững vàng chống đỡ cơ thể lảo đảo của cô, một tay thả dươиɠ ѵậŧ đnag nổi gân xanh ra nhảy giật ra, nóng bỏng mà áp sát lên trên bụng cô.

Bụng Đỗ Nhược run lên vì nóng quá, đôi mắt ướt át mông lung khẽ mở, trong lòng đột nhiên có chút sợ hãi.

Cô sợ đau, nghe nói lần đầu tiên rất đau, tay cô yếu ớt nắm lấy cánh tay anh, khàn giọng nói: "Học sinh xuất sắc..."

“Hãy gọi tên tôi đi.” Cố Khang áp sát trán cô và thở hổn hển, một tay vịn lấy gậy thịt to lớn, lên xuống vuốt ve đôi môi âʍ ɦộ ướt đẫm nước nhờn của cô.

"Ưm ahhht ..." Làm sao có thể thoải mái như vậy, Đỗ Nhược căng thẳng đến mức suýt chút nữa cắn rung đầu lưỡi, "Cố Khang..."

Cố Khang quan sát chăm chú biểu cảm của cô, tay còn lại gạt đi mái tóc xoăn dài ướt đẫm mồ hôi đang dính lên trên má cô, càng ngày càng cảm thấy cô giống như một tinh linh được biến hình từ nước ra vậy.

Anh thương tiếc mà hôn lên đôi môi sưng tấy vì bị cô cắn của cô, dựng thẳng eo di chuyển, dùng thân gậy thịt áp sát vào miệng âʍ ɦộ của cô và cọ sát, đôi môi ngậm lấy vành tai đỏ mọng của cô nói: "Cho tôi xuất tinh đi, hôm nay tôi sẽ không thâm nhập vào cậu."

——

Này, bạn muốn họ ở đâu làm chuyện đó trong chương tiếp theo?

break
(Cao H) Không Xuống Được Giường
Ngôn tình Sắc, Sủng
Thái Tử Tỷ Phu Và Cô Em Vợ
Ngôn tình Sắc, Sủng, Cổ Đại
Anh Rể Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc