Chí Tôn Vô Lại

Chương 203: Nhất bộ chi gian

Trước Sau

break

Lại nói Diệu Yên cùng Tiểu Lôi rời đi, Lôi Đại tiểu thư một mình ngồi đó, tinh thần có chút bất an.
Chỉ cảm thấy biểu hiện của Tiểu Lôi hôm nay có chút kỳ quái, lời nói rõ ràng không thật, tựa hồ có phần giấu diếm, nhưng rốt cuộc giấu diếm cái gì, nàng lại không nghĩ ra được.
Còn về những lời bịa đặt mà Tiểu Lôi nói ra, nàng tự nhiên là không tin. Nàng nhận định Phong Cuồng sẽ không đem loại sự tình này ra nói hươu nói vượn với Tiểu Lôi. Thân thế trong nhà mình, thế nào cũng có ẩn tình khác!
Ý niệm vừa chuyển, Lôi Đại tiểu thư đột nhiên nhớ tới ngày sinh và bệnh viện nơi sinh của Lôi Hống mà Tiểu Lôi hỏi mình. Nghĩ tới đây, lại nhớ tới biểu tình Tiểu Lôi lúc ấy mặc dù nhìn như trấn tĩnh, nhưng ánh mắt lại toát ra một tia dị dạng, sao tránh thoát được sự quan sát của Lôi Đại tiểu thư.
Đúng rồi, ngày sinh của Lôi Hống quả thật là mùng hai tháng tám, và nơi sinh cũng quả là bệnh viện Từ An …… nhưng Tiểu Lôi hỏi cái này để là gì?
Nhẩm đi nhẩm lại chỗ này, khoé mắt Lôi Đại tiểu thư khẽ run lên, trong lòng nhất thời nhớ tới một sự việc!!!!
Tiểu Lôi!
Tiểu Lôi …… ngày sinh của hắn …… hình như, cũng là …… mùng hai tháng tám, trời ơi!!
Lúc đầu khi mình làm văn kiện chứng minh đưa cho Tiểu Lôi, để hắn nhập học Cơ Đức học viện, đã từng xem qua tư liệu về Tiểu Lôi. Tuổi của hắn cùng Lôi Hống giống nhau, ngay cả sinh nhật cũng cùng một ngày ……
Lúc ấy mình chỉ cho điều đó là xảo hợp mà thôi, không quá để ý, nhưng bây giờ ……
Lôi Đại tiểu thư trong lòng kinh hoàng, chỉ cảm thấy tay chân bủn rủn, trong lòng mơ hồ nghĩ đến một khả năng, nhưng lại cũng không dám suy nghĩ tiếp.
Nàng trầm tư một hồi, mới gọi hai thủ hạ lại, nói nhỏ: "Các ngươi …… tới bệnh viện Từ An, đi thăm dò một việc ……" Nàng nói kỹ lưỡng mấy câu, lại dặn dò thêm: "Chuyện này phải bí mật làm, không được để cho người khác biết!"
Đợi khi hai thủ hạ rời đi, Lôi Đại tiểu thư cảm thấy khí lực toàn thân mình như bị rút ra toàn bộ, rũ liệt tại chỗ.
Trong lúc hai người Tiểu Lôi cùng Diệu Yên tìm Phong Cuồng khắp nơi, tại một chỗ nào đó ở vùng ngoại ô ……
"Thiếu chủ!" Một đại hán vóc dáng tráng kiện chạy nhanh từ trong một mảng rừng ven triền núi xuống, hét lớn tiếng.
Phía sau hắn, một tên vừa cao vừa gầy vẻ mặt vội vàng, còn có một tên khác mập mạp béo phì, mồ hôi đầy đầu.
Phong Cuồng ngồi phía dưới một cây đại thụ, yếu ớt kêu lên: "Ta ở chỗ này."
Ba tên nghe thấy, lập tức theo tiếng gọi xông tới, liếc mắt thấy Phong Cuồng đang ngồi dưới tàng cây, đều thở phào nhẹ nhõm. Hán tử có thân hình cao lớn, đầu trọc lốc, thấy Phong Cuồng, không kìm được hét to một tiếng, xông tới quỳ trên mặt đất: "Môn chủ, sao người lại có bộ dạng thế này?"
Phong Cuồng cười khổ lắc đầu, gã giờ phút này quả thật khốn khổ, y phục toàn thân rách nát, dính không ít máu tươi. Khí tức trong cơ thể rối loạn. Không đề khí thì không sao, hễ động một cái, liền đau đến nỗi hai mắt tối sầm.
Sau khi gã đào thoát khỏi trang viên của Tiểu Lôi, không hiểu sao lại gặp phải Tiên Âm, kết quả tự nhiên bị nàng đả thương, may là gặp được Đông Phương Vô Thắng cùng Quân Kiếm, một mạng của gã mới lưu lại được.
Đến khi Phong Cuồng tỉnh lại, phát hiện mình nằm ven đường ngoại ô, cả người trọng thương. Tính tình hắn kiên định, thoáng suy tư chốc lát, đã sắp xếp lại các đầu mối cho rõ ràng.
Lần này gây chuyện với Tiểu Lôi …… trong lòng gã không khỏi có phần hối hận. Trước đó đã không tra xét rõ ràng nội tình của Tiểu Lôi, tuỳ tiện xông vào trang viên của hắn, chẳng những hao tổn một tên thủ hạ, mà còn làm mình phải thụ trọng thương.
Hiện tại bộ dạng mình thế này …… đương nhiên, thương thế mặc dù nghiêm trọng, bất quá không ảnh hưởng đến tính mạng. Gã cũng không biết tại sao sau khi tỉnh lại, vết thương toàn thân đã khép lại, máu tươi cũng ngừng chảy. Còn về lúc Quân Kiếm cứu gã, lúc đó gã hôn mê, tự nhiên là không biết.
Chỉ là ngoại thương mặc dù khá ổn, nhưng nội thương lại rất nặng.
Gã sắp xếp các đầu mối cho rõ ràng, cái tên gia hoả Tiểu Lôi kia, vị tất sẽ bỏ qua. Chấn động mà Bảo Nhi mang lại cho hắn thật sự quá mức đáng sợ. Một bé gái nho nhỏ mà lợi hại như vậy, vậy bản lĩnh của Tiểu Lôi …… có thể tưởng tượng ra được.
Phong Cuồng trong lòng lập tức quyết định:
Tránh!
Gã lập tức liên lạc với mấy tên thủ hạ của mình - còn về Lôi Đại tiểu thư, nàng cho đến giờ vẫn không phải tâm phúc của gã, tự nhiên sẽ không nói cho nàng.
Kế hoạch hiện nay, chỉ có thể tạm lẩn trốn, đợi khi thương thế mình khá một chút, mới xem xét tiếp tình huống. Tốt nhất là liên hệ với Tiểu Lôi một chút, xem thái độ của đối phương ra sao. Dẫu sao mình với hắn không có cừu hận trực tiếp gì. Tiểu Lôi lợi hại như thế, mình cũng không cần phải đối đầu với một đối thủ như vậy. Dù sao mục tiêu của mình là Điền gia, chỉ cần Tiểu Lôi không nhúng tay, điều đó với mình cũng không quan hệ quá lớn.
Phong môn cùng Điền môn đã đối nghịch mấy trăm năm, không nói cái khác, chỉ riêng một chữ "nhẫn", Phong Cuồng tuyệt đối thâm sâu hơn ba phần.
Trông thấy mấy thủ hạ tới tìm, Phong Cuồng đem sự tình hôm nay tỉ mỉ nói ra một lượt. Hán tử có thân hình cao lớn cường tráng lập tức nổi trận lôi đình. Hắn chính là Ngũ Hành Hoả Sứ thủ hạ của Phong Cuồng, tính càng nóng như liệt hoả, lập tức quát: "Một đứa bé gái có gì đáng sợ! Ta xem tên Tiểu Lôi kia bất quá cũng là một tiểu tử mà thôi, có thể có bản lãnh bao lớn! Môn chủ, chúng ta lần này đánh đến tận cửa! Đoạt Thổ sứ giả trở về! Sau đó cho một mồi lửa hoả thiêu cái trang viên quỷ ám ấy!"
Phong Cuồng sắc mặt trầm xuống, còn chưa nói gì, tên mập mạp béo ú bên cạnh, lại híp mắt cười nói.
Tên này là Thuỷ Sứ trong Ngũ Hành môn hạ, tính tình xảo trá nhất, cười tít mắt: "Không nên!" Hắn liếc nhìn Phong Cuồng, cung cung kính kính nói: "Bên cạnh tên Tiểu Lôi kia có cao thủ như thế, môn chủ vẫn chưa địch lại được, mấy người chúng ta lại càng không phải đối thủ …… Nói cho cùng, hiện tại không phải lúc hành động theo cảm tính! Chữ tránh của môn chủ, thuộc hạ vẫn tán đồng, bất quá thuộc hạ còn muốn thêm một chữ ……
"
Cái gì?" Phong Cuồng liếc nhìn hắn.
"
Ẩn!" Nét cười trên mặt tên mập mạp không đổi, chỉ là ánh mắt xảo trá: "Trước khi thám thính được hư thực, chúng ta vẫn phải ẩn nấp giấu diếm cho tốt. Dù sao môn chủ hiện đang thụ thương, vẫn nên tạm thời ẩn núp dưỡng thương. Còn tên Tiểu Lôi đó …… hắn mặc dù không quá đáng gì với chúng ta, nhưng quan hệ giữa hắn và Điền môn quá mức ám muội. Nếu hắn ra mặt bang trợ Điền môn …… môn chủ …… mấy đời môn chủ trước của Phong môn chúng ta sở dĩ không thành công, chính là bởi vì mỗi lần đều có cao thủ chính đạo lộ diện chèn ép chúng ta, bang trợ Điền môn …… còn lần này thì sao …… tình huống cũng không sai biệt lắm. Bây giờ ngạnh kháng không phải là biện pháp, biết rõ địch mạnh ta nhược …… vậy không phải là liều mạnh, mà là chịu chết! Phong môn ta mấy trăm năm truyền lại không đứt, không phải bởi vì chúng ta mạnh, mà là bởi vì chúng ta có thể "nhẫn"! Hiện tại sự tình then chốt, ta xem như có ba điều!"
Ánh mắt Phong Cuồng lộ ra vài phần tán thưởng: "
Ba điều gì?"
Tên mập mạp mỉm cười nói: "
Thứ nhất, tự nhiên trước hết tìm cách dưỡng thương cho môn chủ, cho lành vết thương, pháp lực khôi phục hoàn toàn, chúng ta mới có bản sự đối phó địch nhân. Thứ hai, chính là nghĩ biện pháp dò xét căn nguyên của tên Tiểu Lôi kia …… thuộc hạ bạo gan nói một câu không nên nói …… chúng ta lần này, sai lầm lớn nhất là đã không trọng thị tiểu tử này. Môn chủ …… lúc đầu chúng ta chỉ biết tiểu tử này có pháp thuật, cũng là người tu hành, nhưng lại không quá để ý hiện tại hắn ra sao. Hắn không phải là tu hành giả thông thường, quá nửa có đại tông phái gì đó chống lưng. Chúng ta không nên khinh cử vọng động."
Phong Cuồng thở dài: "
Đây là điểm ta đã phạm sai lầm."
Thủy sứ giả mập mạp cười nói: "
Môn chủ có thể tự nhận ra, vậy hiếm thấy nhất rồi. Thứ ba …… chính là Lôi Đại tiểu thư …… hắc hắc, vị Lôi Đại tiểu thư này của chúng ta, mặc dù môn chủ để cho nàng ta làm Kim sứ giả. Bất quá trong lòng mọi người đều minh bạch, Lôi gia tuy là một quân cờ mà Phong môn chúng ta bày bố, chỉ có điều nhiều năm như vậy, Lôi gia còn trung tâm với Phong môn bao nhiêu, điều này chúng ta trong lòng cũng đã rõ ràng. Nếu không vì huyết chú kia ếm lên Lôi gia, vị Lôi Đại tiểu thư này vị tất đã chịu nghe lời …… bây giờ gặp phải loại sự tình này, nàng ta còn sẽ tiếp tục đi theo chúng ta sao? Ta xem phải đánh dấu hỏi thật lớn cho điều này. Cho nên bây giờ chúng ta không thể lại tin tưởng nữ nhân kia nữa. Nói không chừng người đầu tiên bán chúng ta, chính là nàng ta!"
Nói tới đây, tên mập mạp thoáng chần chờ một chút, thu lại vẻ cười cợt, nghiêm mặt nói: "
Môn chủ, mấy ngày nay ta trước suy sau nghĩ, luôn cảm thấy chúng ta đã sai rồi."
"
Ừ, ngươi nói đi." Phong Cuồng gật đầu.
Tên mập mạp thở dài: "
Phong môn chúng ta từ trước đến này đối nghịch với Điền môn, nhưng vì sao luôn không thể áp bức được bọn chúng? Trước đây người trong Điền môn võ học cao cường, mà tu hành pháp thuật lại khó. Cho nên bọn chúng rất dễ dàng bồi dưỡng được một số cao thủ võ học. Còn chúng ta bồi dưỡng ra mấy cao thủ hiểu pháp thuật, lại cực kỳ khó khăn. Hiện tại mặc dù tình hình có chỗ thay đổi hẳn, nhưng chúng ta tại phương diện khác, lại lạc hậu mất rồi ……
"Ngươi nói cái gì?" Hoả sứ giả kia quát.
Tên mập mạp mỉm cười: "Chính là nhập thế! Điền môn nhập thế, môn phái bọn chúng trừ trên xuống dưới, thế lực cường đại, không chỉ vẻn vẹn võ học pháp thuật gì đó …… mà là thế lực hiện tại của Điền môn! Nói cho cùng, Phàm gian này cái gì là trọng yếu nhất? Một là tiền! Hai là quyền lực! Hai cái này chúng ta đều không có …… chúng ta không tiền không thế, duy nhất còn hơn Điền môn, chính là pháp thuật chúng ta lợi hại hơn Điền môn một chút …… nếu so pháp lực, Điền Chấn tuyệt đối không phải đối thủ của môn chủ …… nhưng người ta chỉ cần thỉnh vài cao thủ chính đạo, là có thể dễ dàng triệt tiêu ưu thế duy nhất này của chúng ta! Nhưng mấy đời Phong Cuồng chúng ta ngày ngày chỉ tránh tại thâm sơn tu hành, tiền tài quyền thế, một chút cũng không có. Chúng ta khổ tu mấy chục năm, thành tựu có thể được bao nhiêu? Người ta tuỳ tiện tìm vài tu hành cao thủ tới, lập tức có thể đánh bại chúng ta …… dù sao, hắc hắc, mặc dù nói ra nghe rất thất vọng, nhưng rõ ràng, thanh danh Phong môn chúng ta, trong con mắt người chính đạo không được tốt lắm. Trong mắt không ít người chính đạo, Phong môn chúng ta chính là tà môn ngoại đạo, người chính đạo thích mua danh chuộc tiếng, Điền môn gặp nạn, tự nhiên có một số người nguyện ý tới trợ giúp bọn chúng. Pháp lực chúng ta mặc dù hơn Điền môn, nhưng lại không hơn được đám người chính đạo!"
Phong Cuồng trầm mặc một hồi: "Ngươi tiếp tục nói đi."
"
Vâng!" Tên mập mạp cung kính khom lưng nói: "Chúng ta nói cho cùng chỉ có mấy ngươi như vậy, Điền môn muốn người có người, muốn tiền có tiền, muốn thế có thế. Chúng ta lấy cái gì đấu cùng bọn chúng? Mấy ngày trước chúng ta chiếm ưu thế …… nhưng người khác thỉnh cao thủ tới, giống Tiểu Lôi vậy …… chúng ta lập tức không địch lại …… đó là vì sao? Bởi vì chúng ta không có thế lực!"
"
Vậy ngươi nói làm sao bây giờ?" Hoả sứ giả nhịn không được kêu lên: "Nói đến tiền tài thế lực, Lôi gia cũng có không ít. Chẳng phải cũng là thủ hạ chúng ta bồi dưỡng ra sao?"
Tên mập lạnh lùng phản bác: "Thuộc hạ sao? Thuộc hạ mà nắm giữ thế lực trong tay còn vượt xa trong tay chính mình nắm giữ!! Lôi gia đối với chúng ta vị tất đã trung tâm, có thể thấy rõ điều đó!"
Phong Cuồng lạnh lùng nói: "Ý tứ đó của ngươi là sao?"
Tên mập sắc mặt biến đổi, cắn răng nói: "Kế hoạch hiện nay …… chúng ta còn muốn thắng Điền môn, cũng không thể cứ khư khư ôm lấy tín niệm của Ngũ Hành Tông chánh phái tông môn …… dẫu sao, dẫu sao trong mắt đám chính đạo tông môn, Phong môn chúng ta đã sớm không còn là chính đạo tông môn gì đó! Chỉ có chính chúng ta, còn tưởng rằng mình là chính đạo, quả thật là chuyện cười!!"
Phong Cuồng biến sắc nói: "Ngươi muốn phá quy củ của Phong môn …… nhập vào ma đạo?"
Tên mập không kềm được, lớn tiếng nói: Môn chủ!! Hiện giờ trong mắt ngoại nhân, Ngũ Hành Tông Điền môn mới là chính tông, chính đạo! Cho nên Điền môn gặp nạn, đám người chính đạo chỉ cần biết vậy. Mấy đời trước người cũng vậy, hai năm trước lúc chúng ta đang tranh đấu với Điền gia cũng từ đâu nhảy ra một đạo sĩ, giờ lại đến một tên Tiểu Lôi …… Từng người này sẽ xuất thủ bang trợ bọn chúng! Nhưng chúng ta thì sao? Ai sẽ tới trợ giúp chúng ta?? Chẳng nhẽ mấy người chúng ta, lại có thể đối nghịch với nhiều người chính phái như vậy? Buồn cười là chính chúng ta trong lòng lại còn cho là may mắn, người ta đã sớm xem chúng ta là tà ma ngoại đạo rồi!"
Phong Cuồng sắc mặt bất thiện, ngữ khí lành lạnh đáng sợ, chậm rãi nói: "
Ngươi cứ nói tiếp ……"
Tên mập trong lòng phát lạnh, lưỡng lự nói: "
Mang Sơn Vạn Yêu Vương …… còn có động chủ Nam Hải Kỳ Lân Động, đảo chủ Đông Hải Đoàn Giao đảo, đám cao nhân này vẫn luôn đối Phong môn chúng ta không tệ, cũng có ý kết giao ……"
"
Câm mồm!!" Hoả sứ giả bên cạnh quát: "Đám gia hoả này nếu không phải là yêu tinh, thì là ma đầu, chúng ta đường đường Ngũ Hành chính tông …… sao có thể ……"
Tên mập lạnh lùng cười: "
Chính tông sao? Thế vì cái gì mà nhiều năm trôi qua như vậy, lúc nào đám chính tông cũng đánh chúng ta!!"
Ngay lúc này, tên cao gầy bên cạnh vẫn một mực không mở lời, đột nhiên nói: "
Được lắm!"
Tên cao gầy này chính là Ngũ Hành Mộc sứ giả thủ hạ của Phong Cuồng, bình nhật luôn trầm mặc ít nói. Vừa rồi tên mập nói nhiều như vậy, hắn một chữ cũng chưa từng ngắt lời , giờ lại đột nhiên lên tiếng.
Phong Cuồng hình như có chút coi trọng hắn, hoà nhã nói: "
Ngươi có chuyện muốn nói?"
Mộc sứ giả kia gật đầu: "
Ta nói hay lắm! Lời Thủy sứ giả nói rất có đạo lý."
Hoả sứ giả quát: "
Hồ thuyết bát đạo! Chúng ta kết giao cùng đám yêu tinh ma đầu đó, chính là đi ngược lại quy củ của tổ sư gia …… hồ thuyết bát đạo! Hồ thuyết bát đạo!!"
Mộc sứ giả lại thản nhiên nói: "
Quy củ nếu không hợp lý, nên phá thì cứ phá. Chỉ là Nam Hải kỳ lân động chủ, cùng đảo chủ Đông Hải Viên Giao đảo, kỳ thật chỉ là tiểu nhân vật trong ma đạo. Nói pháp lực, vị tất đã mạnh hơn chúng ta bao nhiêu. Chúng ta hiện giờ muốn chính là sự viện trợ mạnh mẽ! Nhưng không phải đám tôm cá đó. Có điều loại sự tình này, không phải một sớm một chiều là xong …… chúng ta đối với đám ma đạo yêu đạo đó đều không thèm để ý tới, giờ lại tới cửa tìm, bọn chúng sẽ khẳng khái trợ giúp chúng ta sao? Tóm lại cứ chậm rãi mà đến, thân cận bọn chúng nhiều hơn, cho bọn chúng thấy chút ích lợi, thế mới được."
Phong Cuồng sắc mặt mặc dù tỉnh táo, nhưng trong lòng lại đang đấu tranh.
Trong lòng hắn làm sao mà không có những ý niệm này?
Chỉ là Phong môn nhất mạch, luôn luôn tự nhận vẫn là chính tông, mặc cho người khác nói bọn họ thế nào, chính hắn vẫn khư khư giữ lấy đạo lý này.
Hôm nay những điều thủ hạ tranh chấp, trong lòng hắn không phải không nghĩ tới, chỉ là một quyết định này, không thể là kế hoạch ngắn hạn gì đó, mà là ……
Mà là đem cả tiền đồ tương lai của Phong môn sửa đổi toàn bộ!
Mình thân là môn chủ Phong môn, nếu một bước đi nhầm …… tương lai Phong môn, sẽ vĩnh viễn bị đóng cái dấu ma đạo lên người!
Một bước này, mình lại há có thể tuỳ tiện quyết định như vậy?
Mắt thấy thủ hạ đang nhìn mình, trong lòng Phong Cuồng đột nhiên sinh ra vài phần mờ mịt ……
Mang Sơn vạn yêu vương? Kỳ lân động chủ?
break
Hắn Như Lửa
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trò Chơi Ái Tình
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
Anh Rể Cứ Muốn Tôi
Ngôn tình Sắc, Sủng
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc