Dường như Mạnh Tân Lương đã nghĩ rằng dù sao thì hai người cũng đã làʍ t̠ìиɦ rồi, cô có cái gì anh cũng đã nhìn thấy hết rồi, nên chẳng có gì phải ngại ngùng nữa cả. Anh cầm vòi hoa sen, trực tiếp ngồi xổm xuống trước mặt Nhan Ngọc, quay đầu hướng về phía bộ phận sinh dục trắng mịn của cô.
ŧıểυ huyệt của Nhan Ngọc mềm mại, lông mu thưa thớt, bên trong là vách thịt màu hồng, những giọt nước đọng trên đó giống như sương mai, khiến người ta không nhịn được mà muốn nếm thử.
du͙© vọиɠ âm ỉ trong bụng nhưng gương mặt Mạnh Tân Lương vẫn bình thản như cũ, giống như anh chỉ nghiêm túc giúp cô tắm rửa vậy.
Anh vừa di chuyển vòi hoa sen, vừa ngước mắt nhìn thân thể Nhan Ngọc từ dưới lên trên, mỗi tấc da thịt trên người cô đều lưu lại dấu vết thú tính của anh đêm qua.
Trong đôi mắt sâu thẳm của Mạnh Tân Lương như có thứ gì đó trào dâng, nhưng anh lại bí mật đè nén nó xuống. Anh di chuyển ngón trỏ và ngón giữa, ra hiệu cho Nhan Ngọc dạng chân ra, giúp cô làm sạch bên trong, thì thầm: “Có thể hơi đau một chút, nhưng nếu không lấy sạch ra thì em có thể bị nhiễm bệnh.”
Phòng tắm tràn ngập hơi nước, Nhan Ngọc không nhìn thấy được biểu cảm của Mạnh Tân Lương, nhưng cô vẫn cảm thấy vui mừng khôn xiết. Không ngờ Mạnh Tân Lương lại giúp cô tắm rửa, và ©ôи th!t to lớn đã ngẩng cao đầu của anh ở ngay bên dưới.
Cô ngượng ngùng hơi tách chân ra, sau đó cắn môi nhìn sang chỗ khác, không dám nhìn Mạnh Tân Lương. Nhan Ngọc phối hợp vô cùng ăn ý, vươn tay vạch nơi đó ra để thứ bên trong dễ dàng chảy ra ngoài.
Mạnh Tân Lương đầu tiên dùng nước rửa sạch đùi Nhan Ngọc, tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt bị dòng nước cuốn đi, hòa với nước chảy xuống đất, bắp đùi trắng nõn của cô trở nên trơn bóng và ẩm ướt.
Sau khi hai bắp đùi của cô đã sạch sẽ, Mạnh Tân Lương lại lật ngược vòi hoa sen lại, đầu vòi hướng lên trên, chĩa vào giữa hai chân cô.
“A... Nóng quá!”
Nhiệt độ nước hơi nóng từ trong vòi hoa sen phun thẳng vào trong ŧıểυ huyệt còn chưa hoàn toàn khép lại của Nhan Ngọc, giống như tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn vào bên trong. Mọi thứ bên trong ŧıểυ huyệt của Nhan Ngọc được rửa trôi sạch sẽ.
ŧıểυ huyệt của cô vô cùng mẫn cảm, sau khi cảm nhận được dòng nước nóng bắn vào, toàn thân Nhan Ngọc rùng mình một cái, vách thịt bên trong cũng co rút lại như muốn giảm bớt áp lực của tia nước kia. Những tϊиɧ ɖϊ©h͙ cô đặc và cô đã giữ trong người cả đêm cuối cùng cũng tan ra thành nước.
Mạnh Tân Lương nhìn thấy rõ vẻ quyến rũ của Nhan Ngọc, anh vừa di chuyển vòi hoa sen rửa sạch cho cô vừa tưởng tượng dòng nước nóng đó chính là ©ôи th!t của mình. Nghĩ đến hình ảnh ©ôи th!t của anh đâm vào trong ŧıểυ huyệt hé mở kia, Mạnh Tân Lương cảm thấy cả người khô nóng.
Tối qua anh đã làm cô như thế nào? Rõ ràng là anh đã làm vô cùng kinh khủng, nhưng tại sao anh lại giống như một con sói đói ăn mãi không thấy no như vậy?
Trước đây anh luôn nghĩ Nhan Ngọc là một cô gái lạnh lùng và trong sáng, là một đóa hàn mai kiêu ngạo, nhưng tại sao vừa làʍ t̠ìиɦ là thân thể lại biến thành gợi cảm như thế?
Thân thể Nhan Ngọc mềm nhũn ra, cô phải bám vào vai Mạnh Tân Lương mới có thể đứng vững. Cô ngửa cổ lên thở hổn hển, không ngừng tưởng tượng dòng nước nóng đó là dươиɠ ѵậŧ to dài và nóng bỏng của Mạnh Tân Lương. Cô khao khát được ©ôи th!t to lớn của anh đâm vào trong người mình...
A, thật sự rất muốn, rất muốn ©ôи th!t của Mạnh Tân Lương... Nghĩ đến chuyện này, hơi thở của Nhan Ngọc càng gấp gáp hơn, ŧıểυ huyệt co thắt lại, một dòng dâm dịch chảy ra khỏi thân thể.
Dâm thủy trong veo và nóng bỏng, thậm chí còn bắn cả lên gương mặt tuấn tú của Mạnh Tân Lương.
Mạnh Tân Lương quay lại lấy khăn lau mặt, Nhan Ngọc không nhìn thấy được biểu cảm của anh.
Khi anh quay người lại, nhìn thấy gương mặt đỏ bừng và quyến rũ của Nhan Ngọc, bụng dưới còn khẽ co giật thì Mạnh Tân Lương không khỏi nhíu mày.
Sau khi lên đỉnh, hai chân Nhan Ngọc tê dại, cô không đứng vững được, bàn tay trắng nõn nắm chặt lấy cánh tay lực lưỡng của Mạnh Tân Lương để không bị ngã.
Mạnh Tân Lương cố gắng đè nén cảm xúc ở thân dưới, hai mắt anh tối sầm lại, khẽ nuốt nước bọt.
“ŧıểυ Ngọc?”
Giọng nói của Trần Ngọc Văn lại vang lên ở bên ngoài.
“Hả?”
Nhan Ngọc lo lắng suýt thì ngã quỵ, may mà Mạnh Tân Lương đã đỡ được cô.
“Bữa sáng cậu muốn ăn gì? Để tớ gọi món trước cho cậu...”
“Khụ, khụ... Không... Không cần đâu. Đợi lát nữa tớ đến nhà ăn rồi sẽ nghĩ xem ăn gì.” Giọng nói của Nhan Ngọc khàn khàn, cố gắng bình tĩnh trả lời Trần Ngọc Văn. Bạn trai của Trần Ngọc Văn đang ở ngay trước mặt cô, hình như cô nhìn thấy được dáng vẻ sảng khoái khi lên đỉnh của mình phản chiếu trong ánh mắt của người đàn ông.