Nhan Ngọc vuốt ve một lúc, cảm thấy ©ôи th!t của Mạnh Tân Lương đã hoàn toàn tiến vào trạng thái, lửa nóng hừng hực.
Mạnh Tân Lương khẽ rên một tiếng, đang định tìm nơi phát tiết thì Nhan Ngọc lại đột nhiên dừng tay lại.
Mạnh Tân Lương nheo mắt lại, đôi mắt hờ hững ngày thường lúc này đang tràn ngập sương mù du͙© vọиɠ. Anh không nhịn được mà nắm chặt lấy bàn tay nhỏ bé đang muốn rụt lại kia, khẽ thở hổn hển, giống như muốn thúc giục cô tiếp tục làm.
“Ưm...”
Sợ Mạnh Tân Lương phát hiện ra mình không phải Trần Ngọc Văn, Nhan Ngọc không dám nói chuyện mà chỉ đáp lại bằng giọng mũi, như thể xoa dịu nỗi lo lắng của Mạnh tân Lương, cho anh biết mình chắc chắn sẽ làm cho anh thoải mái.
Đêm nay, cô sẽ cho anh tất cả những gì cô có, để anh trải nghiệm mình có thể trở thành một người đàn ông tuyệt vời như thế nào.
Trong bóng tối, Nhan Ngọc đi vòng qua người Mạnh Tân Lương, quỳ một chân xuống. Cô vươn tay cầm lấy ©ôи th!t to lớn đang khó chịu vô cùng, há miệng ra ngậm lấy.
Cô vận dụng những kỹ năng mà mình đã dày công luyện tập với đa͙σ cụ từ trước, dùng môi và lưỡi bú liếʍ ©ôи th!t này.
Chiếc lưỡi dịu dàng liếʍ láp những đường gân xanh đang căng ra trên ©ôи th!t, cố gắng nuốt trọn nó.
Nhưng miệng của cô quá nhỏ, cố gắng lắm cũng chỉ có thể ngậm được một nửa dươиɠ ѵậŧ của anh.
Nhan Ngọc điên cuồng liếʍ láp ©ôи th!t to lớn của Mạnh Tân Lương, mơ tưởng đến cảnh ©ôи th!t to lớn này đâm vào trong ŧıểυ huyệt của mình, dâm thủy của cô không nhịn được mà tiết ra ướt đẫm thân dưới.
“A... Đừng... Đừng làm như thế... Ngọc Văn...”
Mạnh Tân Lương đặt tay lên đầu Nhan Ngọc, luồn năm ngón tay mảnh khảnh vào trong tóc cô, dường như không thể cưỡng lại được chuyện “bạn gái” đột nhiên lại hết lòng vì mình thế này. Anh vẫn chưa quyết định được nên đẩy cô ra hay kéo cô lại gần.
Nhan Ngọc không cho anh cơ hội để từ chối, cô nuốt nước bọt rồi đứng dậy. Lúc này thuốc đã gần như phát huy hết tác dụng, trong phòng lại tối om, du͙© vọиɠ của Mạnh Tân Lương thì trào dâng, chẳng còn nhận ra được người đang ở cạnh mình là ai nữa.
Nhưng vì để an toàn, cô vẫn dùng một tay che mắt Mạnh Tân Lương, tay kia tiếp tục xoa nắn ©ôи th!t của anh, ép phần bụng phẳng lỳ của mình vào quy đầu nhắn nhụi. Cô hôn lên môi Mạnh Tân Lương, mùi rượu trong miệng anh lập tức tràn ngập khắp môi lưỡi cô.
Trong phòng lập tức vang lên tiếng thở dốc, lúc đầu Mạnh Tân Lương còn muốn đẩy Nhan Ngọc ra, nhưng sau đó cũng dần trở nên mất khống chế.
Vài phút sau, bàn tay to lớn của Mạnh Tân Lương đột nhiên ôm lấy vòng eo thon thả của Nhan Ngọc, tay kia ấn mạnh lên gáy cô.
“Ưm... Ưm...”
Miệng Nhan Ngọc bị Mạnh Tân Lương giữ chặt lại, anh say mê ngậm lấy chiếc lưỡi nóng bỏng của cô, trong phòng mang lên những tiếng nuốt nước bọt vô cùng gợi tình.
Hai người hôn nhau cuồng nhiệt, Nhan Ngọc cố tình kéo Mạnh Tân Lương đến bên giường. Ngay khi bắp chân cô chạm đến mép giường, Nhan Ngọc lập tức giả vờ không đứng vững mà ngã ra sau, cả hai cùng nằm lên chiếc giường êm ái.
“Ưm... Bây giờ không được, Ngọc Văn...”
Cú ngã này khiến đầu óc Mạnh Tân Lương tỉnh táo hơn rất nhiều.
dươиɠ ѵậŧ của anh cứng ngắc đến phát đau, rất muốn được nhét vào một nơi ẩm ướt và ấm áp, người nằm bên dưới lại là cô bạn gái mà anh đã lâu không gặp. Nhưng mối quan hệ của hai người bọn họ... Hình như vẫn chưa đến mức này.