Sau cao trào, nhục huyệt co rút lại, thịt nộn hồng hào cũng theo đó co rút lại, một lát sau đã trở thành một cái lỗ huyệt nho nhỏ giãn ra như một đoá hoa tươi mới.
“Ưm a thật lợi hại… dươиɠ ѵậŧ to lớn cắm vào ŧıểυ huyệt rất thoải mái, âʍ ɦộ bị cọ xát, vẫn muốn a a…Quá lớn mạnh quá ô ô ô ô, bắn vào trong em đi, lưu lại đồ vật của anh Lương trong ŧıểυ huyệt của em…”
Nhan Ngọc bị cắm không ngừng đong đưa về phía trước, gương mặt trắng nõn kề sát xuống mặt cỏ, nước bọt theo khóe miệng chảy ra bên ngoài trông rất dâm loạn. Cảm giác được ©ôи th!t đang chôn trong ŧıểυ huyệt của cô lại càng to hơn nữa, cô biết Mạnh Tân Lương cuối cùng cũng muốn bắn ra vì thế cô lắc mông mạnh rêи ɾỉ da^ʍ đãиɠ hơn.
Lúc này Mạnh Tân Lương dừng lại, đột nhiên rút ©ôи th!t ra. Nhan Ngọc biết anh đang suy nghĩ cái gì, bàn tay của cô vòng ra sau túm lấy anh, nhẹ giọng thúc giục. “Không cần phải rút ra đâu, hôm nay em đang ở kỳ an toàn hơn nữa em đã uống thuốc rồi sẽ không mang thai được. Bắn vào đi, ŧıểυ huyệt rất ngứa nó muốn ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh.”
Người đàn ông vất vả lắm mới khắc chế được du͙© vọиɠ chỉ vì lời nói này lại phun trào như một khẩu súng bắn nước lần thứ hai, Mạnh Tâm Lương lại một lần nữa cắm dươиɠ ѵậŧ thô to vào trong cái động ướt nóng mê hồn kia, anh càng đâm mạnh hơn. Tiếng bạch bạch bạch va chạm da thịt cùng tiếng nước òm ọp dâm mĩ đan vào nhau, dường như viên tinh hoàn nặng trĩu kia cũng muốn đút vào trong ŧıểυ huyệt non nớt hồng hào.
Nghẹn một hồi lâu, rốt cuộc Mạnh Tân Lương cũng được leo lên đỉnh núi. Mồ hôi trong suốt lăn từ cơ bụng xuống dưới đám lông mu rậm rạp ở dưới háng, dươиɠ ѵậŧ của anh tàn nhẫn cọ vào nếp uốn đầy đặn trong nhục huyệt. Quy đầu dường như muốn đυ. nát hoa tâm, nghiền ép xoa ấn. Cảm nhận được sự nóng bỏng, mềm mại trong hoa tâm hồng hào của Nhan Ngọc, dươиɠ ѵậŧ to lớn hung hăng lao vào bên trong, cuối cùng cũng bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng đặc sệt.
Lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ phun vào trong ŧıểυ huyệt của Nhan Ngọc, âʍ ɦộ đỏ bừng vặn vẹo dường như vẫn chưa ăn đủ dươиɠ ѵậŧ to lớn, muốn hút sạch hết tất cả tinh hoa, trận cao trào dâm loạn này giằng co trong suốt hai, ba phút.
Mạnh Tân Lương thở dốc, anh rút ©ôи th!t ra khỏi cơ thể của Nhan Ngọc mang theo tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra. Miệng huyệt bị dươиɠ ѵậŧ của anh căng ra thành một cái động tròn, run rẩy co rút lại.
Da thịt kiều nộn trong hoa huyệt mỗi lần thư giãn đều chồng chất lên nhau, ép tϊиɧ ɖϊ©h͙ và dâʍ ŧᏂủy̠ ở trong ŧıểυ huyệt ra ngoài. Dịch trắng từ hai cánh môi âʍ ɦộ non mềm nhỏ xuống bụi cỏ. Cuối cùng Nhan Ngọc cũng không chống đỡ nổi nữa mà ngã xuống, cặp mông mềm mại bị va chạm xuất hiện một vòng thịt.
Sau khi làʍ t̠ìиɦ xong, Mạnh Tân Lương bình tĩnh một chút, một bên anh nhớ lại dáng vẻ tao lãng lúc nãy của Nhan Ngọc, cảm khái sao Nhan Ngọc có thể da^ʍ đãиɠ và ngon lành như vậy, một bên xuất hiện loại tội ác mãnh liệt kết hợp với vẻ mặt lạnh lùng của anh tạo thành một loại gợi cảm kỳ lạ.
“Em nói em thích anh… Nếu hôm nay anh đã làʍ t̠ìиɦ với em anh nhất định sẽ cho em một công đa͙σ, em… Không cần phải lo lắng…”
Vẻ mặt của Mạnh Tân Lương lạnh lùng rút khăn giấy ra, lau sạch sẽ miệng huyệt sưng đỏ hỗn độn của Nhan Ngọc, động tác và vẻ mặt vô cùng bình tĩnh khác xa với vẻ điên cuồng khi anh làʍ t̠ìиɦ.
“Không, đừng nói như vậy!”
Nhan Ngọc ép mình tỉnh táo lại, thắng bại đều quyết định vào lần hành động này. Cô không thể đánh rơi dây xích, cô chạy nhanh đến nắm chặt lấy tay của Mạnh Tân Lương khẩn cầu. “Tuy rằng em thích anh thật nhưng anh không cần vì chuyện này mà cảm thấy gánh nặng đâu.”
Nước mắt vương lại trên lông mi run rẩy, “Em thích anh, đó là chuyện của mình em. Anh ở bên người anh thích cũng tốt, có thể nhìn thấy anh hạnh phúc em rất vui vẻ. Ngọc Văn rất thích anh, em không thể phá hỏng hạnh phúc của hai người.”
Nói giỡn, Mạnh Tân Lương vì Trần Ngọc Văn mà muốn thẳng thắn nói rõ với cô, sau đó sẽ ở bên cô ta sao?
Mạnh Tân Lương không đề cập đến bởi vì Nhan Ngọc mới muốn anh và Trần Ngọc Văn chia tay, Trần Ngọc Văn cũng không phải đèn cạn dầu. Từ trước đến nay đều là Trần Ngọc Văn đá đàn ông, chưa từng có đàn ông bỏ rơi Trần Ngọc Văn. Trần Ngọc Văn không nghi ngờ lên đầu cô mới là lạ.
Đến lúc đó, bị thọc gậy bánh xe Trần Ngọc Văn dĩ nhiên sẽ không buông tha, không biết cô ta sẽ làm ra hành động gì đối phó với cô… Mạnh Tân Lương cũng chưa có tình cảm với cô, Nhan Ngọc cũng không dám mạo hiểm.
Cho nên, lúc này dù trong lòng cô rất yêu anh nhưng cô cũng không dám đồng ý.
Sau chuyến dã nɠɵạı giao hợp kịch liệt này, Nhan Ngọc tin tưởng Mạnh Tân Lương đã mê mẩn… Cơ thể của cô.
Cô bị Mạnh Tân Lương đã uống say đυ., cũng đã bị Mạnh Tân Lương khi tỉnh táo đυ.. Cô biết mỗi một lần mình đều chăm sóc Mạnh Tân Lương đến sung sướиɠ, hơn nữa cô tự tin Trần Ngọc Văn chắc chắn sẽ không thể cho Mạnh Tân Lương thử nghiệm loại tình ái kịch liệt như vậy. Cô cũng không có cơ hội nói ra hiện tại lương tâm mình bất an như thế nào, anh và Trần Ngọc Văn vẫn sẽ bên nhau sao?
Không đâu, nếu không anh sẽ không phải Mạnh Tân Lương thoải mái tiếp nhận Nhan Ngọc kia.
Trong lúc cao trào, Mạnh Tân Lương bóp chặt eo của cô, sau đó nhíu chặt mày kiếm lại dùng toàn bộ sức lực va chạm. Mồ hôi của anh chảy từ thái dương xuống cơ ngực săn chắc, mỗi lúc đó Nhan Ngọc đều muốn vươn đầu lưỡi ra liếʍ láp.
Gợi cảm như vậy… Cô nghĩ lại lúc ©ôи th!t của Mạnh Tân Lương cắm trong cơ thể của mình, hoa huyệt cũng đã ướt nhẹp.
Mạnh Tân Lương bị cơ thể của cô dụ dỗ, vậy tiếp theo cô nên làm cái gì, làm thế nào mới có thể làm lòng của Mạnh Tân Lương hướng về cô?
***
Sau khi trở về trường học, Nhan Ngọc cố tình trốn tránh Mạnh Tân Lương. Vốn dĩ cô và Trần Ngọc Văn thường ăn cơm với Mạnh Tân Lương. Nhưng hiện tại, cô nói dối gần đây đang bận rộn việc công khóa cho nên mỗi lần có Mạnh Tân Lương cô đều vắng mặt.
Nhưng trong một số trường hợp không có cách nào lảng tránh, cô sẽ làm bộ trùng hợp gặp được Mạnh Tân Lương sau đó tự nhiên mà trốn tránh anh.
Hơn nữa mỗi lần “ngẫu nhiên gặp được” Mạnh Tân Lương, Nhan Ngọc đều sẽ chú ý đến cách ăn mặc và cử chỉ của mình, động tác trên người, cổ áo sẽ hé mở lộ ra xương quai xanh, dường như luôn vô tình làm người ta nhớ tới một vài việc ái muội.
Mạnh Tân Lương không khỏi bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ bởi khí chất thanh thuần quyến rũ của Nhan Ngọc khơi mào du͙© vọиɠ, tất nhiên anh cũng cảm giác được Nhan Ngọc trốn tránh anh. Anh muốn ngả bài với Nhan Ngọc, nhưng ngày đó sau khi làm xong, Nhan Ngọc đã khóc lóc cầu xin Mạnh Tân Lương giữ kín chuyện này, cô không muốn phá hỏng hạnh phúc của Mạnh Tân Lương và Trần Ngọc Văn, cô không muốn mất đi tình bạn bè với Trần Ngọc Văn.
Mạnh Tân Lương là người luôn quyết đoán và có chủ kiến nhưng khi nhìn bộ dạng nước mắt lã chả của Nhan Ngọc anh cũng không thể quyết đoán được nữa.
Thái độ của Nhan Ngọc nhu nhược lương thiện như vậy, làm trong lòng Mạnh Tân Lương đối với cô càng thêm băn khoăn. Dù sao thì anh cũng uống say sau đó cưỡng gian Nhan Ngọc, sao có thể không biết xấu hổ mà làm trái với ý của cô, làm cô đau khổ được?
Anh đã đồng ý với Nhan Ngọc sẽ giữ kín bí mật này.
Mấy ngày qua, bí mật này vẫn luôn đè trong lòng Mạnh Tân Lương.
Mỗi lần nhìn thấy Trần Ngọc Văn, trong lòng anh đều có cảm giác tội ác quay cuồng, nhưng cảm giác đối với Nhan Ngọc anh cũng không rõ là gì, khát vọng sao?
Khát vọng tích tụ vào phía dưới bụng nhỏ, giống như núi lửa dung nham, càng tích lại càng nhiều, càng đè nén càng sôi trào. Mỗi một giây phút đều chờ đợi để dâng lên, thiêu đốt trời đất.