Năm học mới lại chuẩn bị khai giảng, Harry vì vậy mà vô cùng hưng phấn, mỗi ngày đều trông ngóng mau tới ngày 1 tháng 9.
Severus kì quái, năm rồi sao không thấy cậu nôn nóng tới khai giảng như vậy?
“Năm nay không phải có cuộc thi Tam Pháp Thuật sao.” Sau khi xem qua kí ức của y, Harry vẫn luôn chờ mong chuyện này: “Cuộc thi Tam Pháp Thuật a! Tuy rằng năm nay có lẽ sẽ không có người hãm hại em vào danh sách dũng sĩ, nhưng mà trận đấu kia vẫn rất ngoạn mục, Draco nhất định sẽ rất vui, cậu ta thích rồng như vậy……”
Severus có chút ghen tị: “Cả ngày cứ nhớ Draco!”
Vật nhỏ cười tủm tỉm sáp tới gần trêu chọc y: “Ai nha, ghen với con đỡ đầu của mình, thầy ngây thơ quá nha?”
Severus đen mặt, kéo người lại đánh đòn: “Lá gan không nhỏ, dám chê cười ta!”
Harry trừng mắt giả vờ làm bộ dạng hung ác: “Còn đánh nữa em sẽ cắn thầy!”
Severus nhếch khóe mông lộ ra nụ cười ác ý, giành trước cắn một ngụm lên môi cậu.
Vật nhỏ i ô kháng nghị, sau đó vô cùng anh dũng cắn ngược lại.
Từ sau lần đó hai người cuối cùng cũng đán vỡ giới hạn cuối cùng, lúc ở chung liền buồn nôn như vậy…… bất quá Severus cảm thấy rất tốt, bởi vì cảm giác hai người ngang hàng, vật nhỏ trước kia không dám nháo với y như vậy…….
Cứ như vậy ngọt ngào một thời gian, Hogwarts rốt cuộc cũng khai giảng.
Bởi vì đã biết trước chuyện này nên lúc Dumbledore tuyên bố năm nay không cử hành các trận đấu Quidditch để chuẩn bị cho cuộc thi Tam Pháp Thuật, Harry cũng không kinh ngạc, làm hại Neville ngồi bên cạnh không biết nội tình cứ lầm bầm: chẳng lẽ ở cùng một chỗ với giáo sư độc dược mặt than riết nên trở nên bình tĩnh như vậy sao……
Bởi vì Lockhart biểu hiện rất xuất sắc trong 2 năm qua nên năm nay Moody mắt điên (mặc kệ là thật hay giả) cũng không đảm nhiệm chức vụ giáo sư phòng chống nghệ thuật hắc ám, Lockhart phu nhân, ‘Giáo sư được hoan nghênh nhất Hogwarts’ vẫn đảm nhiệm chức vụ giáo sư Chăm sóc sinh vật huyền bí như cũ, bất quá năm nay danh hiệu ‘giáo sư tuyệt vời nhất’ của nàng bị khiêu chiến, ánh mắt sùng bái của nhóm tân tinh đều bắn về phía ‘Anh hùng chiến tranh’ Severus, thậm chí ngay cả nhóm trung nhiên cũng vô tức chăm chú nhìn y.
Điều này làm Lockhart phu nhân không thích chút nào, nàng vừa hung hăng cắt miếng thịt bò, vừa nhỏ giọng than thở: “Rõ ràng công ta lớn nhất…… nếu không nhờ ta bắn trúng JJ của Voldemort…….”
Severus hừ lạnh: “Ngươi có thể đi kể thành tích vĩ đại của mình với Rita Skeeter, bất quá sau đó ngươi sẽ thành kẻ địch của toàn bộ nam tính của Giới Phù Thủy.” Chuyện này ngươi đã nhắc đi nhắc lại bao nhiêu lân rồi!
“Wow! Ta không nghe nhầm đi?” Nàng khoa trương trợn to mắt nhìn: “Severus Snape cư nhiên lại có ngày biết nói đùa? Thành thật khai báo đi, có phải thầy gặp được chuyện tốt không? Tỉ như tiểu hoan ngốc nghếch tự động yêu thương nhung nhớ v….v…..?”
Đáng chết! Người phụ nữ này sao cứ đâm trúng tim đen như vậy!
Severus vội vàng chuyên tâm ăn bữa tối.
Mặc kệ người phụ nữ đâm trúng tim đen mình hắc hắc cười bên cạnh.
Khai giảng được hai tuần, Harry lại bắt đầu than thở. Severus hỏi cậu làm sao, vật nhỏ mới nhăn mặt bất đắc dĩ nói: “Ai, Trelawney giáo sư bảo tụi em dựa theo sự vận hành của các hành tinh mà tiên đoán những gì xảy ra tháng sau, nghe nói, cô đặc biệt thích tụi em đoán ra mình sẽ xui xẻo vào tháng sau, vì thế em tìm thấy một ngôi sao báo rằng em đi đường sẽ bị ngã lăn quay, hoặc là lúc tắm rửa được một nửa mới phát hiện vòi nước bị hư linh tinh…….”
“Hoặc là ngươi có thể viết vì cơ thể không tốt nên phải trường kì ở lại chỗ của giáo sư độc dược, bởi vậy mỗi ngày đều bị la mắng, làm cu li v….v…..” Severus đề nghị: “Nếu ngươi viết như vậy, có lẽ trong mắt cô ta ngươi là học trò xui xẻo nhất Hogwarts.”
Harry bừng tỉnh đại ngộ gật đầu: “Đúng rồi! Sao em không sớm nghĩ ra chứ! Còn có thể viết là bị thầy phạt viết rất nhiều luận văn thật dài, hoặc là bị phạt xử lí độc dược v….v…!”
Tiếp đó cậu phát huy hết sức tưởng tượng, viết cuộc sống trong hầm của mình thành khổ sở không đâu kể siết, viết xong hai người còn vô cùng tự đắc cùng nhau cười phá lên……
Sau đó điểm bài tập về nhà môn Tiên Tri được rất cao, vật nhỏ vừa về tới hầm lập tức khoe với Severus: “Sev! Thầy là anh hùng!”
Severus mỉm cười ôm chầm lấy cậu: “Vậy ngươi làm thế nào cám ơn ta?”
Harry hôn lên mặt y một ngụm thật kêu: “Moa~thầy tốt nhất~”
Sau đó hai người bọn họ thường xuyên vắt óc ra thảm cảnh ‘Cứu thế chủ bị giáo sư độc dược ngược đãi’, trở thành một sở thích nhỏ của hai người, bất quá Trelawney giáo sư cùng nhóm tiểu động vật Hogwarts không rõ chân tướng từ đó về sau luôn nhìn Harry bằng ánh mắt đồng tình.
Vì thế một ngày nọ lúc Harry đang cùng hai người bạn thân làm bài tập về nhà trong phòng cần thiết, Draco liền hỏi ra điều thắc mắc: “Harry, sao cậu cứ viết cha đỡ đầu thành kinh khủng như vậy? Cha đối xử với cậu rất tốt a, sao có chuyện ngược đãi chứ?”
Harry hắc hắc cười gian: “Draco ngốc! Mình mới không cần người khác biết Sev tốt thế nào! Nếu vậy có người giành với mình thì sao! Cậu không phát hiện bây giờ có rất nhiều người sùng bái Sev à!”
Draco hắc tuyến: “Cho xin a, trừ cậu ra còn ai dám coi trọng cha đỡ đầu của ta chứ!”
Neville vô cùng đồng cảm gật đầu.
“Hừ! Hai người không hiểu, Sev nhà mình vĩ đại như vậy……” Harry bắt đầu blablabla liệt kê ưu điểm của Sev nhà mình.
Neville nghe hết nửa ngày mới do dự hỏi: “Harry….. mình hỏi cậu một chuyện a.”
“Cậu hỏi đi.”
“Cái người cậu nói ôn nhu, săn sóc lại hiểu ý người, hài hước, lúc cười lên siêu cấp đẹp trai…….. là ai?” Neville làm ra bộ dáng ‘Cậu đang nói dối’.
Harry nhướng mày: “Vậy cái người lân trước cậu nói với mình vừa suất khí lại ôn nhu, lại còn thông minh lợi hại, siêu cấp tốt với cậu là ai a?” Harry liếc mắt nhìn Draco.
Draco cười vô cùng sáng lạn nhìn tiểu hoan ngốc nhà mình, tiểu hoan lập tức đỏ mặt cúi đầu.
“Chậc chậc, Harry, bây giờ cậu nói chuyện rất lợi hại nha.” Draco giơ ngón tay cái với Harry: “Nhất định là ăn nhiều nước miếng cha đỡ đầu mới được vậy!”
Sắc mặt Harry đỏ rực quăng một cái gối ôm về phía Draco.
Cuối tháng 10, cuộc thi Tam Pháp Thuật Harry chờ mong đã lâu rốt cuộc cũng bắt đầu, trong tuần lễ cuối cùng của tháng 10, trên bảng thông báo trước đại sảnh dáng một tờ thông báo, trên đó viết:
Cuộc thi Tam Pháp Thuật.
Đại diện của Beauxbatons và Durmstrang sẽ tới vào chiều thứ 6 ngày 30 tháng 10. Các lớp học sẽ kết thúc sớm 30 phút.
Tờ thông báo này gây ảnh hưởng rất lớn tới mọi người trong lâu đài. Trong vòng một tuần sau đó, mặc kệ là đi tới đâu, Harry cũng nghe thấy mọi người bàn luận một đề tài duy nhất: cuộc thi Tam Pháp Thuật. Tin tồn trong nhóm học trò nhanh chóng truyền như, như một con vi khuẩn siêu mạnh——ai sẽ trở thành dũng sĩ của Hogwarts, cuộc thi có những hạng mục nào, học trò Beauxbatons và Durmstrang có gì khác biệt với bọn họ. Trong khoảng thời gian này, trong lòng đứa nhỏ dâng lên một cảm giác ưu việt: điều mọi người không biết mình đều biết!
Sáng sớm ngày 30 tháng 10, lúc mọi người tới lễ đường ăn sáng, phát hiện trang trí ở đó đã được đổi mới hoàn toàn. Trên tườnglà các biểu ngữ thật lớn đại diện cho các học viện, các giáo sư đều mặc chính trang, kiện áo chùng khảm bạc của Severus do Harry chọn.
Tới chạng vạng, tất cả học trò xếp hàng ngoài lâu đài chuẩn bị nghênh đón đoàn khách tới từ Beauxbatons và Durmstrang, bởi vì thời tiết rất lạnh, vừa ra tới cửa trước Severus đã làm một câu thần chú giữ ấm cho Harry.
Tuy đã xem một chút qua kí ức của Severus, nhưng lúc đoàn xe ngựa của Beauxbatons và con thuyền lớn của Durmstrang xuất hiện, Harry cùng đám học trò vẫn hoan hô nhiệt liệt, tận mắt xem quả nhiên rung động hơn.
Bà Maxime hiệu trưởng Beauxbatons bước tới chỗ vợ chồng Lockhart cho mỗi người một cái ôm nồng nhiệt——cả hai đều là môn sinh đắc ý của bà!
Lúc đại biểu của đoàn Durmstrang xuất hiện, Harry tinh mắt phát hiện biểu tình cụ Dumbledore hơi vặn vẹo một chút, theo tầm mắt của hiệu trưởng, cậu phát hiện hai người đàn ông mặc quân phục rất tuấn thú, một người tóc vàng mắt xanh, đại khái khoảng trên dưới 30 tuổi, còn một người so ra trẻ hơn một chút cũng có tóc vàng, ánh mắt có màu xám đậm, thoạt nhìn có vẻ rất khó gần.
Hiệu trưởng Durmstrang không phải là Karkaroff như kí ức của Severus, mà chính là nam nhân tóc vàng mắt xanh anh tuấn kia. Chỉ thấy hắn bước tới trước mặt Dumbledore cầm lấy tay người ta, mỉm cười tươi rói tự giới thiệu: “Xin chào, ta là tân hiệu trưởng của Durmstrang Gail Green, ngươi có thể gọi ta là Gail.”
Harry bừng tỉnh——đó là Gellert Grindelwald! Sev từng nói, đó là người kia của hiệu trưởng! Nhưng sao thoạt nhìn hắn lại trẻ tuổi như vậy? Tiểu hoan ngây ngốc không thể lí giải nỗi.
Dumbledore miễn cưỡng lộ ra một nụ cười mỉm, có chút nghiến răng nghiến lợi nói: “Hiệu trưởng Green, thực vinh hạnh được thấy ngài a!”
Grindelwald mỉm cười khéo léo: “Ta cũng rất cao hứng thấy ngươi, ta có thể gọi ngươi là Albus không?”
Không phải ngươi vẫn luôn gọi vậy sao! Khóe miệng Dumbledore co rút, nhìn về phía vị đẹp trai mặc quân phục đang bày ra vẻ mặt ‘Không liên quan tới ta’ đứng bên cạnh: “Như vậy vì này sao lại tới đây?” Gellert Grindelwald tên hỗn đản! Ngay cả cấp dưới đắc lực nhất cũng mang tới, định nháo loạn tới mức nào a!
“Nga, đây là Bộ trưởng Bộ Hợp Tác Quốc Tế của nước ta Heinrich Ludwig, sau này mọi việc của Durmstrang ở Hogwarts sẽ do hắn phụ trách.” Grindelwald nháy mắt với Dumbledore, ngụ ý là: mọi việc cứ giao cho hắn đi, ta chỉ tới hẹn hò với ngươi~
Dumbledore cố gắng rút tay mình lại, mỉm cười ra bộ dáng chủ nhà dẫn mọi người vào đại sảnh.