Phó Nhàn Linh trước khi nghỉ việc thì cô là giáo viên ngữ văn ở một trường trung học.
Cấp ba áp lực học lớn, một tuần bảy tiết, cô còn có hai tiết tự học buổi sáng, nhớ tới đoạn thời gian đó, cô cùng Trương Tuyền Phong hai người đều vì công việc mà bôn ba lao lực, về đến nhà, hai người càng là ai bận việc nấy. Cô nghĩ, tìm một công ty, ứng tuyển một chân ngồi bàn giấy.
Cô muốn thay đổi hoàn cảnh mới.
Buổi phỏng vấn chiều hôm sau diễn ra rất thuận lợi, trên đường về nhà cô thuận đường đi qua siêu thị mua chút nguyên liệu nấu ăn, rồi lại mua thêm một cân táo và cam, đến lúc vào thang máy, không ngờ rằng va phải một nam sinh.
Cậu đeo ba lô, trên mặt đầy mồ hôi, nàng vừa bước vào đã bị cái sức nóng hầm hập bao vây, lưng cô không ngừng rùng mình tê dại, trong đầu cô tất cả đều là cảnh tưởng bị nam sinh đè ở trên tường gạch điên cuồng thọc vào rút ra, khiến cô có chút miệng khô lưỡi khô ráp.
“Chị .” Cậu chủ động chào hỏi, đôi mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm cô.
Phó Nhàn Linh lại không dám nhìn hắn, thấp đầu, hàm hồ mà “Vâng” một tiếng.
Thang máy không có người khác, cô đứng phía bên trái, cậu đứng phía bên phải, cửa thang máy khép lại , hắn nghiêng đầu nhìn qua, thấy hai đốt ngón tay của cô bị mấy cái túi xách trên tay làm cho tím lại, cậu liền chủ động đưa tay ra xách lấy túi.
Phó Nhàn Linh khẽ tránh người, “Không cần……”
Nam sinh nhiệt độ cơ thể hơi cao, ngón tay mới vừa chạm vào cô, Phó Nhàn Linh đã bị nóng đến co rúm người lại, nàng không tự giác lui về phía sau, nam sinh lại có chút cố chấp mà muốn giành lấy đồ trong tay cô, giọng nói có chút khàn, “Tôi giúp chị xách đến cửa nhà.”
Cô vốn muốn từ chối, ngẩng đầu thấy đôi mắt đen láy của nam sinh, lại bỗng nhiên căng thẳng đến nói không nên lời .
Thang máy tới rồi, hai người một trước một sau bước ra ngoài, nam sinh thật sự chỉ là đem đồ mang đến trước cửa, đặt đồ xuống liền xoay người trở đi, Phó Nhàn Linh nhìn cậu đi vào thang máy, lúc này mới nhập mật mã vào nhà.
Chỉ là vừa vào nhà cô đã bị dọa một vố, đèn trước cửa đang bật.
Cô giày cũng chưa thay, đi vào trong vài bước, thấy Trương Tuyền Phong mặc áo ngủ bước ra, trong tay cầm lấy cốc nước, nhìn thấy cô, còn hỏi một câu, “Chưa ăn cơm tối sao?”
Phó Nhàn Linh khí huyết dâng lên, nàng có vô số lời nói muốn chất vấn Trương Tuyền Phong, nhưng lên đến bên miệng, đều bị cô nuốt xuống, mặt không chút cảm xúc, trở lại huyền quan thay đôi dép lê, lúc này mới mang theo đồ trong tay vào phòng bếp.
Trương Tuyền Phong đi theo cô, “Làm sao vậy?”
Phó Nhàn Linh mở ra tủ lạnh, nhắm mắt lại hít sâu một hơi, lúc này mới xoay người lại , “Không có gì, anh lần này đi công tác trở về thật sớm.”
“ Xong việc rồi liền đã trở về.” Hắn từ phía sau ôm lấy eo cô, “Sao lại không vui vậy?”
Phó Nhàn Linh đẩy ra hắn tay, cười trừ, “Có chút mệt mỏi.”
“Em đêm nay rất mệt”, “Có chút mệt mỏi”, “Ngày mai còn phải dậy sớm”, “Em vẫn chưa làm xong kế hoạch” Tất cả đều là tín hiệu bọn họ từ chối cùng phòng.
Trương Tuyền Phong xoa lấy eo cô, cúi người xuống hôn nhẹ lên mặt cô, “Được, vậy anh về phòng trước vậy.”
Phó Nhàn Linh chờ hắn đi rồi, dùng sức chà xát chỗ bị hắn hôn qua, nàng ghê tởm đến tưởng phun, cô thực muốn biết rằng, hắn là như thế nào làm được ở bên ngoài cùng ŧıểυ tam xong, trở về vẫn còn có tinh lực ứng phó cô.
Cô thái rau một cách thất thần, không cẩn thận mà cắt phải tay, tay đứt ruột xót, đau muốn chết, cô lấy nước gột đi chỗ đứt thịt, máu vẫn không ngừng chảy, đi đến bàn nước tìm hòm thuốc, tìm băng keo cá nhân dán lên, tâm tư nấu cơm cũng không còn nữa.
Cô rửa sạch cái quả táo làm bữa tối, ăn xong liền đi tắm rửa.
Lúc cô cởi sạch quần áo ở trong phòng tắm , trong đầu đều là hình ảnh nam sinh đem cô đè ở bên bồn tắm , cắm vào từ phía sau mà không ngừng ȶᏂασ lộng cô.
DÒng nước ấm áp chảy lướt qua da thịt, đầu vυ" bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến rùng mình, năm ngón tay của cô nhẹ nhàng xoa bóp bộ ngực, bên tai dường như nghe thấy tiếng nam sinh , mơ hồ không rõ, mang theo âm khan khàn:
“Chị à, nơi này của chị thật xinh đẹp……”
Cô khó nhịn mà cọ sát bộ vị giữa hai chân , ngón tay dò sâu vào phái trong, nước đã chảy ra.
Cô do dự mấy phen, đi đến bên cái tủ lấy cái trứng rung ra, âm đế bị rung đến sưng đỏ cứng ngắt, chả mấy chốc, cô liền ngửa mặt lên mà cao trào.
Chỉ là nơi giữa hai chân vẫn trống vắng đến khó chịu, cô cọ xát hai cái đùi, trong đầu vô cớ nhớ tới hình ảnh nam sinh đem cô ôm vào trong ngực, giữa chặt lấy hông cô rồi hướng vào bên trong cô mà đâm thật mạnh
dươиɠ ѵậŧ đỏ tím dữ tợn không ngừng ra vào chỗ huyệt đỏ của cô, cô dùng sức xoa nắn ngực mình, một cái tay khác bắt chước dươиɠ ѵậŧ cắm vào huyệt của mình.
Chỉ là ngón tay quá nhỏ rồi, cô cũng không biết phải làm như thế nào mình mới thoải mái, lăn lộn hơn nửa ngày, cô mới mệt mỏi từ toilet đi ra.