Khi một luồng gió thổi tới mang theo hương thơm thanh mát, vị thiếu nữ với làn da trắng nõn, dáng người uyển chuyển tiến vào phòng, vừa ngâm nga hát vừa lau mái tóc ướt đẫm nước.
Sau khi cô vào lập tức lục lọi tìm đồ.
“Mẹ, mẹ đã cất máy sấy của con chưa? Sao không tìm thấy?”
"Ngay tại tầng thứ hai của ngăn tủ dưới bàn trang điểm của con, con tìm xem." Giọng nói của dì Lâm từ ngoài cửa xuyên vào, mang theo chút khàn khàn mơ hồ.
Thiếu nữ ném khăn lông đã ướt một nửa trong tay, đi đến bên cạnh bàn trang điểm kiễng chân tìm máy sấy tóc.
Hứa Dật ngồi ở chỗ rèm cửa sổ nhìn thiếu nữ đưa lưng về phía mình, khăn tắm vốn đã chỉ có thể quấn lấy mông lại trượt lên trên một đoạn, phần mông màu trắng phấn lộ ra, men theo bắp đùi vào bên trong có thể nhìn thấy mấy sợi lông đen nhánh tới gần vực sâu.
Người thiếu niên vốn định mở miệng gọi chị lập tức nín thở ngưng nói, hô hấp chậm lại, sợ phá hỏng cảnh đẹp trước mắt.
Khi thiếu nữ với được máy sấy tóc, một bên cô lướt điện thoại di động một bên mở công tắc sấy, căn bản không chú ý tới trong phòng còn có một người khác tồn tại.
Khăn tắm trên người cũng hơi buông ra do hoạt động trong lúc này, không biết thiếu nữ lướt đến chỗ hài hước nào mà cười tới khom lưng, không chú ý mảng lớn cảnh xuân trước ngực chợt lộ ra, đôi thịt sữa trắng nõn kia đâm thẳng vào mắt thiếu niên.
Hứa Dật không tự chủ nuốt nước miếng, trong nháy mắt cảm thấy nhiệt khí xông thẳng xuống bụng dưới, thiếu niên có chút ngượng ngùng, chóp tai phiếm hồng.
Cậu biết giờ phút này hẳn là nên mở miệng nhắc nhở chị Mông Mông nhưng ánh mắt tham lam tràn ngập sắc tình vẫn lướt từ đầu ngón chân dần lên theo chân dài thẳng tắp, chầm chậm quét qua nơi thầm kín giữa hai chân rồi vững vàng khóa ở trên đôi ngọc nhũ đã nhảy ra một nửa.
Vầng ngực nhàn nhạt bị khăn tắm siết ra nếp nhăn, hơi tuột xuống một chút là có thể nhìn thấy nụ hoa mềm mại.
Kéo kéo gấu bông trong ngực, thiếu niên muốn che đậy hạ thể cương cứng.
Ngực của chị thật là trắng, nhìn thật mềm thật thơm thật muốn... Sờ quá. Ngón tay của thiếu niên khẽ cong, hung hăng bóp gấu bông một cái.
Lâm Mông Mông sấy tóc không bao lâu đột nhiên nhớ tới áo ngực của mình còn ở trong vali, cô lập tức đi ra ngoài phòng ngủ chính muốn hỏi mẹ để ở đâu.
Thiếu niên thừa dịp này đè thấp bước chân chạy trối chết. Cậu yên lặng ra khỏi cửa phòng, bước nhanh về nhà bên cạnh.
"A, không phải con đi gặp chị Mông Mông sao, về sớm vậy?"
Hứa Kiều nhìn con trai mới đi chưa đầy nửa tiếng đồng hồ đã vội vàng trở về liền ngạc nhiên hỏi.
Bình thường thằng nhóc này ở nhà bên cạnh rõ lâu còn không biết đường về nhà, hôm nay chị gái Mông Mông của nó đã lâu không gặp về mà nó lại quay về sớm như vậy.
"Dì Lâm muốn nghỉ ngơi nên con về trước." Hứa Dật không dám ngẩng đầu lên đi thẳng về phòng.
Mặt cậu đỏ bừng cầm lấy cốc nước trên bàn, uống một ngụm to nước lạnh nhưng cảm giác khô nóng trong miệng không hề giảm đi chút nào.
Hứa Dật vô thức liếʍ liếʍ đôi môi mỏng khát nước của mình, ánh mắt hơi tối sầm lại.
Ngực của chị ấy vẫn rất trắng, chúng còn càng ngày càng to hơn. Đúng vậy, đây không phải là lần đầu tiên Hứa Dật nhìn thấy ngực của chị Mông Mông.
Từ một năm trước, khi chị gái đến trường trung học cơ sở để đón cậu trong mưa, cậu đã lợi dụng sự chênh lệch chiều cao cùng với chiếc ô để nhìn chị.
Nhưng lúc đó vì xấu hổ mà cậu chỉ nhìn thoáng qua, khác hoàn toàn với việc nhìn trực diện cặp vυ" trắng nõn như hôm nay.
Hứa Dật hoảng hốt nhìn con búp bê mà cậu quên đặt lại trên giường thì cảm thấy chán nản không thôi.
Lỡ như chị ấy phát hiện ra cậu đã đến phòng của mình lấy con búp bê còn nhìn thấy cảnh kia thì... nên làm gì bây giờ, có phải chị ấy sẽ không để ý đến cậu nữa không.
"Sẽ không, sẽ không" Cậu lẩm bẩm tự an ủi chính mình.