-----------------------------------------------------
Chu Ninh nằm mơ, trong mộng, nam nhân kia gắt gao ôm cô, cảm giác như muốn ôm cô hòa vào thân thể mình. Vừa ôm, vừa mãnh liệt vận động phía dưới, càng ngày càng nặng, càng ngày càng sâu. Hai người hòa làm một thể, triền miên không dứt.
Thanh âm nam nhân kia thở dốc lần sau lớn hơn lần trước, Chu Ninh muốn nhìn rõ hắn là ai, nhưng làm gì cũng không thấy rõ. Chỉ có thân thể cảm nhận rõ ràng, còn lại tất cả đều rất mơ hồ.
Đến lúc nam nhân kia muốn bắn, mới nói ra câu đầu tiên bên tai cô: “Chị à…” Một luồng tinh khí mạnh mẽ bắn thẳng vào trong cơ thể cô.
Chu Ninh rốt cuộc thấy rõ hình dạng nam nhân kia, là Trần Diễn.
Cô đột nhiên bừng tỉnh, phát hiện là mơ, dùng tay sờ phía dưới mới biết đều ướt hết rồi.
Tiếng gõ cửa truyền đến, không cần đoán cũng biết là Trần Diễn,
Cô không nói chuyện, nhắm mắt bình tĩnh lại, ai biết Trần Diễn trực tiếp mở cửa đi vào, không chỉ vậy, còn đứng trước mặt cô nhìn cô.
“Chị, nên rời giường, đã hơn 12 giờ rồi.”
Vĩnh viễn không thể gọi được người đang giả vờ ngủ, Trần Diễn đoán được, vì thế đến gần cô hơn, nói: “Nếu chị không tỉnh, em sẽ hôn chị.”
Lời hắn nói làm cô nhớ đến nụ hôn vừa thoải mái vừa mạo hiểm tối qua, vì thế lập tức mở to mắt, khuôn mặt thiếu niên tuấn tú thanh thuần gần trong gang tấc, gần đến mức có thể thấy rõ con ngươi của hắn, đếm được số lông mi của hắn.
“Em biết là chị vờ ngủ, vừa nghe nói phải hôn em liền tỉnh ngay lập tức.”
“Ghét em đến vậy sao?”
Chu Ninh vội vàng giải thích: “Không, không phải.”
“Nếu không phải, chị hôn em một chút được không?”
“Hả?”
“Chỉ là hôn một cái.” Cảm giác cái tính dễ tủi thân của hắn lại bắt đầu dâng lên, Chu Ninh chỉ muốn hôn nhanh cho xong việc.
Ai ngờ Chu Ninh vừa mới đụng vào môi hắn, hắn nhanh tay giữ gáy cô không cho cô lùi lại, lưỡi linh hoạt chui vào miệng cô, ở trong đó càn quét khắp nơi, như muốn đem cô ăn tươi nuốt sống.
“Ô… Dừng… Dừng lại.” Chu Ninh dùng sức đẩy vờ vai của hắn, không thể tiếp tục sai lầm nữa.
Trần Diễn trực tiếp lên giường, đè cô ở dưới, sức lực trên tay không giảm chút nào. Một cái tay khác đưa xuống phía dưới, sờ đến một mảnh ướt át.
Hắn buông tha miệng cô, hai người đều thở ra hơi nóng.
“Phía dưới chị cũng ướt rồi, có phải giống đêm hôm đó không?”
Mặt cô nhanh chóng chuyển hồng, không dám nhìn mặt hắn, chỉ có thể kẹp chặt hai chân.
Tay cô bị hắn dẫn dắt đi sờ chỗ to lớn đã bành trướng kia, chỉ là tay cô vừa chạm đến, Trần Diễn đã sướиɠ đến vong tình kêu lên một tiếng “A…”
“Phía dưới em cũng trở nên thật khó chịu, còn muốn… làm chuyện đêm hôm đó.”
“Chị, chị đưa tay sờ nó đi, chị xem nó thật đáng thương.”
Chỉ cần Trần Diễn nói như vậy, lại thêm những hành động táo bạo tưởng như bình thường kia, đúng lúc cô vừa mộng xuân có liên quan đến hắn, gần như không thể từ chối.
“Không… Không được… Em mau thả chị ra.” Lời nói cô đã hỗn độn, một câu cũng phải dùng ý chí mạnh mẽ nói ra.
Trần Diễn cố ý phun hơi nóng bên tai cô, làm cô tê dại, giọng điệu nhẹ nhàng lại cứng rắn:
“Em trai đau, muốn chị sờ.”
Lúc huấn luyện quân sự Chu Ninh cũng không khó chịu như hôm nay, vì vậy cô không phản kháng nữa, lý trí cái gì, đi hết đi. Có một thanh niên trẻ trung bồng bột như vậy chủ động dâng lên, cô không có lý do gì để từ chối.
Thiếu niên gấp không chờ nổi mà cúi đầu thưởng thức mỹ vị của nữ nhân, hương vị nơi cổ thơm ngọt như muốn bao nhiêu cũng không đủ. Chu Ninh bị đau, hóa ra hắn để lại dấu răng trên bờ vai tròn trịa của cô.
Đây là dấu vết, là bằng chứng cho thấy cô không giải cứu bản thân nữa.
Cô đang mặc váy ngủ hai dây, dây đai mỏng manh chịu sức nặng của cả chiếc váy, thiếu niên cắn một cái kéo nó ra, một bên ngực sữa ướt át kiều diễm xuất hiện trong tầm mắt, như bánh bao mềm mịn thơm ngon, hắn không nhịn được cắn một miếng.
“Hừ…” Nữ nhân bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, vô thức cong eo đem ngực sữa đưa tới miệng hắn, đầu nhũ vô tình bị răng của hắn cắn phải, rất thoải mái.
Cô đã không biết mình đang nói gì, chỉ trung với thân mình, nói: “Trần Diễn, bên kia cũng muốn…”
Hắn nghe cô nói, dùng cách cũ cởi dây váy bên còn lại, lại thêm cô vẫn luôn lộn xộn, vì thế thân trên đều bị cởi sạch.
Một đôi nhũ bị ăn đến mức có thể phát ra tiếng, như em bé siêng năng bú sữa, chỉ là bây giờ sữa biến thành nước bọt mà thôi
Chu Ninh nhìn xuống, phát hiện ngực bị tra tấn đến mất dạng. Dấu hôn tán loạn, rải rác trên nền ngực trắng nõn. Thiếu niên đã rời khỏi ngực cô, nụ hôn nhỏ vụn chạy dần xuống từ eo đến rốn, dùng miệng cắn phần váy ngủ sót lại, lại dùng tay cởi đến cẳng chân.
Chu Ninh đại khái đoán được hắn muốn làm gì, vội vàng nói: “Đừng, nơi đó dơ.”
“Chị không dơ.” Hắn nói lời này, vững vàng kiên định, cho cô khích lệ rất lớn. Cũng không ngăn lại động tác của hắn nữa, bởi vì cô thật sự rất vui vẻ, cô còn tưởng rằng Trần Diễn sẽ cho rằng cô là loại nữ nhân dâm loạn.
Hắn không cởi qυầи ɭóŧ cô, mà trực tiếp dùng tay tách hai chân cô ra để lên vai hắn, âʍ ɦộ cách qυầи ɭóŧ ở ngay trước mặt hắn. Bởi vì động tác này, chăn cũng bị đẩy ra.
Hô hấp thiếu niên nóng bỏng cách một lớp vải mỏng kí©ɧ ŧɧí©ɧ âʍ ɦộ, sau đó hắn trực tiếp dùng mũi gạt lớp vải bao quanh thịt mềm sang một bên, hôn lên vùng đất chí mạng kia.
Hắn tìm được vị trí chính xác, ở môi âʍ ɦộ mυ"ŧ ra tiếng, đem dâm thủy của cô chảy ra nuốt hết vào bụng, trong miệng một cỗ tanh ngọt. Hắn vội vàng khai quật bên trong, lợi dụng ưu thế của lưỡi, không dài nhưng linh hoạt. Tùy ý đảo loạn hành lang bên trong, thỉnh thoảng còn cong lưỡi đẩy bên trong.
Tần suất không ngừng tăng lên, cô cảm giác phía dưới không chịu được nữa, dùng sức đẩy đầu hắn ra.
Cô cao trào: “A a a…”
Hai đùi được giải thoát, lại vẫn duy trì tư thế mở ra, huyệt nhỏ còn đang không ngừng chảy nước ra ngoài. Thân trên đôi nhũ mềm đến mức có thể bóp ra nước, trên mặt ửng đỏ chưa lui, còn có âm thanh phát ra từ cổ họng, dù là nam nhân nào cũng không thể chịu được.
Chu Ninh toàn thân trần trụi, Trần Diễn lại từ lúc bắt đầu một cái cũng chưa cởi. Cô thấy không công bằng, trước khi Trần Diễm cúi người ôm lấy cô thân mật, nói:
“Sao em không cởi quần áo?”
Hắn kinh ngạc cười một cái, nói: “Chị giúp em cởi được không.” Chu Ninh sảng khoái cởi áo cho hắn, thân thể thiếu niên trắng nõn phô ra trước mặt cô. Đêm hôm trước không nhìn rõ, hôm nay nhìn một cái phát hiện dáng người thật đúng là đẹp.
Đặc biệt phần đầu ti hơi hồng, phối với làn da của hắn lại càng thêm mê người, Chu Ninh khom người dùng đầu lưỡi liếʍ, chỉ nhẹ nhàng phất qua, thiếu niên liền thoải mái “A…” thành tiếng, ngay cả mặt và cổ cũng đều đỏ lên.
Chu Ninh sinh ra ý nghĩ muốn trêu đùa hắn, sau khi liếʍ vài cái ở đầu ti, một bàn tay xấu xa di chuyển đến yết hầu của hắn.
Một ngụm là cắn được rồi, vị như quả hạch lớn trong lớp thịt mỏng manh.
Tay đi xuống sờ lên vật cứng kia, nóng cháy xúc cảm từ lòng bàn tay phát tán đến toàn thân.
Yết hầu cùng gậy thịt, hai tầng kɧoáı ©ảʍ làm hắn càng ngày càng sảng, hắn muốn làm cô, ngay lập tức.
Tên đã lên dây, Chu Ninh lại lập tức thu cung. Khuôn mặt nghiền ngẫm thưởng thức biểu cảm của hắn, cô không ngờ bản thân lại có loại đam mê này. Lúc Trần Diễn thở gấp, cô sẽ cảm thấy rất vui vẻ.
“Trần Diễn, tự em sờ chỗ đó, chị không sờ đâu.”
Vẻ mặt thiếu niên mang tìиɧ ɖu͙© lại thêm ngượng ngùng khi bị cô nhìn chằm chằm, nhưng hạ thân lại càng trướng càng đau, tự hắn sờ căn bản không đã ghiền, nói: “Không… Muốn chị sờ…” Lại thở gấp rồi “A” một tiếng, âm thanh phát ra kiều mị đến mức chính hắn cũng không dám tưởng tượng, nói tiếp: "Chị sờ chỗ đó, em mới có thể thoải mái… A…"
"Nhưng tay chị mỏi lắm." Cô rất thích thú, nhìn biểu cảm của ŧıểυ tử này thật tuyệt.
Hắn thật sự gấp đến độ không chịu được, thanh âm trở lên cao hơn chút, trong mắt đã có nước mắt: "Em thật sự không chịu được, dươиɠ ѵậŧ sưng đau quá, chị giúp em…"
"Em đau…" Thiếu niên giống như một chú cún mềm yếu vô lực, cởi quần rồi dịch qua chỗ Chu Ninh từng chút một, ôm Chu Ninh trên đùi, cũng mặc kệ cô có đồng ý hay không, bắt lấy mông cô không ngừng dùng hạ thể cọ xát, vừa rồi du͙© vọиɠ ngập đầu lúc này mới giảm đi một chút.
Chu Ninh đương nhiên không cự tuyệt, hơn nữa còn muốn hắn càng sâu hơn một chút.
"Trần Diễn, nhanh… Tiến vào nhanh một chút…" Tiếp tục cọ phía dưới sẽ nổi lửa mất.
Hắn nhanh chóng cởi quần trong, gắt gao ôm eo thon của cô từng chút từng chút tiến vào huyệt nhỏ kia. Không biết cô tại sao nhanh như vậy đã thắt chặt như lúc đầu, dù sao khoảnh khắc tiến vào cái huyệt ẩm ướt kia hắn đã sướиɠ đến mức da đầu tê dại.
Tư thế cưỡi ngựa làm cho bên trong nuốt càng nhiều thịt gậy, vẫn còn một đoạn như cũ không nuốt được. Cô không ngừng bị hắn đùa nghịch trên dưới phập phồng. Bên trong không ngừng tiết ra mật dịch, tưới lên gậy thịt của hắn.
Điều này làm Trần Diễn dễ dàng một bên làm cô, một bên liếʍ mυ"ŧ bầu ngực không ngừng đong đưa. Vì hắn to gan mà kí©ɧ ŧɧí©ɧ lại tăng thêm một tầng, nhịn không được mà co rút lại một chút, kẹp đến nỗi Trần Diễn để lại dấu răng trên ngực cô.
"Chị… Chị à… Sao chị lại kẹp em chặt như vậy? Em thật muốn vẫn luôn ở trong này, hừ…."
Cô nói không nên lời, chỉ có thể ngửa đầu thừa nhận tình ái chết người này, đôi mắt mơ mơ màng màng.
"Chị, chị xem mình đi… A… Cái dạng này, rõ ràng là chị đang quyến rũ em…" Tiết tấu của hắn đột nhiên bắt đầu chậm lại, nhưng sức lực lại tăng thêm mấy lần.
Cú đầu tiên:" A…"
Cú thứ hai:" A…"
Cứ thứ ba, thứ tư rồi thứ năm, cho đến khi hàng chục lần đâm vào, nặng nề mà chậm rãi luật động.
"Không cần Trần Diễn…. Chị không được rồi…"
"Chị, chị luôn nói không muốn, nhưng tại sao?" Lại đâm một phát đến đỉnh: "Chị lại kẹp người ta chặt như vậy?"
Đột nhiên tốc độ lại tăng lên, nặng nề lại tàn nhẫn, từng chút từng chút đánh vào nội huyệt, đánh thẳng vào điểm mẫn cảm của cô. Chu Ninh thật sự muốn chạy trốn, liều mạng đẩy hắn, sức lực của cô lại không đáng kể so với hắn, đành phải bị hắn cưỡng chế ấn ở hạ thân hoàn thành trận tình ái này.
Cuối cùng, lúc Chu Ninh cảm thấy mình bị đâm đến ngất xỉu, hắn mới từ trong thân thể cô rút ra, bắn ra ngoài.
Tình ái qua đi, cả hai đều rất mệt, Trần Diễn từ phía sau ôm Chu Ninh ngủ thiếp đi.
Trần Diễn ngủ ở vị trí Trần Kiệt, trong tay ôm Chu Ninh, vừa rồi còn làʍ t̠ìиɦ với cô.
Hắn cảm thấy mọi chuyện lẽ ra phải như thế này: Chu Ninh là vợ hắn, mỗi ngày có thể cùng cô ngủ cùng cô làʍ t̠ìиɦ, có thể mỗi ngày nhìn thấy cô. Cùng cô yêu đương là hắn, cùng cô kết hôn cũng nên là hắn.
Mọi chuyện vốn dĩ như thế này, hắn chẳng qua là tới chậm một bước, cũng chỉ có vài bước mà thôi.
(Chuyện ngoài lề: Ngày mai tôi phải quay lại trường học rồi, đêm qua làm đến bốn giờ rưỡi, tồn mấy chương bản thảo, tuần sau sẽ cho ra đúng giờ. Mọi người đừng bỏ lỡ nha! Cho nên đến lúc đó sẽ không kịp thời trả lời cmt, đến cuối tuần khẳng định sẽ hồi âm từng cái một ! 5-1 khẳng định cũng sẽ liều mạng giữ lại bản thảo! Mọi người thích xem tôi liền có động lực hì hì!)
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~