Giọng của cô nàng không kiềm chế được, đột nhiên trong phòng bên cạnh truyền đến tiếng đóng cửa.
Liên Thành cuống quít giữ chặt Bạch Anh, run tay che miệng cô lại, “Dừng có la lớn, nếu quan hệ của tớ và hắn bị bại lộ, người nhà họ Lương tuyệt đối sẽ không có ai bỏ qua cho tớ.”
Bạch Anh tìm lại về lý trí, lắc lắc cánh tay của Liên Thành, dùng sức nắm chặt “Chuyện bắt đầu từ khi nào? Còn có ai biết chuyện này không?”
Quan hệ của Liên Thành và Lương Triều Túc là quan hệ cấm kỵ, thế tục sẽ không dung chứa.
Cô đã lo lắng sợ hãi suốt 4 năm, sau khi mang thai cuộc sống hằng ngày càng khó khăn.
Sự sợ hãi không thể đếm được đã sớm tích tựu thành hồng thủy, được lý trí miễn cưỡng ngăn lại, giờ đây vì câu nói không có chút ý kỳ thị nào mà chỉ có sự quan tâm của Bạch Anh làm cho lập tức sụp đổ, khiến nước mắt cô chảy ra tràn lan như nước lũ.
“Là lúc Thẩm Lê Xuyên lên giường với Lương Văn Phỉ.” Liên Thành ôm lấy cô nàng, “Khi đó tớ không thể tiếp nhận được sự thật, cùng với Thẩm Lê Xuyên đi tìm chứng cứ, do đó chọc giận hắn.”
Bạch Anh nhớ lại, “Trách không được lúc đó cậu lại đột nhiên từ bỏ.”
Vừa dứt lời, sắc mặt cô nàng càng trở nên âm trầm, “Còn có ai biết chuyện này không?”
Liên Thành mệt mỏi tới mức tê dại, “Không có, Lương Triều Túc chủ yếu là vì Lương Văn Phỉ, hơn nữa đây thật sự là quan hệ rất cấm kỵ, hắn vẫn luôn rất cẩn thận, sẽ không để người khác biết.”
“Cậu có thai...” Bạch Anh vuốt ve sống lưng cô, “Hắn có phát hiện không?”
“Hẳn là không.” Liên Thành cũng không chắc chắn lắm “Người nhà họ Lương ai cũng biết tớ có bệnh, nếu không phải lần này có Lương Văn Phỉ quấy rối thì sẽ không có ai nghĩ rằng tớ sẽ mang thai.”
“Cậu chính là không có mang thai.” Bạch Anh nhìn cô, giọng nói mười phần trịnh trọng, “Tất cả là do Lương Văn Phỉ nghi thần nghi quỷ, bôi nhọ cậụ”
Liên Thành hiểu ý tứ của Bạch Anh, cô cự tuyệt “Lương Triều Túc đã đề phòng cậu, tính cảnh giác của hắn rất cao, hắn là người có thù tất báo, cậu đừng...”
“Cậu đừng có tự mình hù dọa bản thân.” Bạch Anh giải thích cho cô, “Hắn ta là người chứ không phải là thần, bệnh viện là của nhà tớ, bác sĩ cũng là của nhà tớ, tay hắn dù lớn cũng không thể che được trời, chẳng phải video cũng không bị hắn phát hiện sao?”
“Nhưng kiểm tra sức khỏe không phải chỉ có mỗi bác sĩ của nhà cậụ” Liên Thành lắc đầu, “Lương Triều Túc đã mời đến một bác sĩ Trung y phụ khoa từ Bắc Kinh, mẹ tớ cũng không tin tưởng tớ nên lại sắp xếp một trưởng khoa tự mình làm kiểm tra cho tớ.”
“Sao có thể như vậy? Chỉ vì một cái suy đoán của Lương Văn Phỉ?” Bạch Anh không thể tin nổi, “Không phải dì vẫn luôn rất luyến tiếc cậu sao?”
“Bốn năm qua...” Liên Thành không nói tiếp, dù cho tình cảm của cô với cha Lương và mẹ Lương có sâu đậm thì bọn họ cũng không con gái ruột lúc nào cũng châm ngòi ly gián, còn có Lương Triều Túc cố ý chia cách.
Bạch Anh cảm thấy khó chịu, “Cậu vẫn luôn là người rất thông minh, đã có thể giấu kín chuyện này tới tận bây giờ, nhưng hiện tai không còn cách nào khác...”
Liên Thành nhắm chặt mắt lại, trầm mặt cự tuyệt cô nàng.