Chạy Đâu Cho Thoát: Chàng Vệ Sĩ Của Tôi

Chương 15

Trước Sau

break

Giám đốc ŧıểυ Liễu đẹp trai, can đảm không thua gì cha mình, không quá lời khi nói hắn là ứng cử viên được yêu thích nhất cho chức vị bạn trai và con rể trong giới. Hom nay hắn lại mang theo bạn gái chứ không phải thư ký, là một người phụ nữ mặc đầm đỏ xẻ hông.

 

Văn Ngọc Thư có chiều cao tương đương với Liễu Trì, đi giày cao gót khiến cậu cao hơn hắn một chút. Chiếc váy màu đỏ có đường xẻ hai bên làm lộ ra đôi chân trắng như tuyết khi bước đi, thu về được bao nhiêu ánh mắt. Chiếc cổ trắng được quấn quanh bằng dải choker ren đỏ, khuôn mặt được trang điểm tinh xảo lại càng không biểu cảm, lạnh lùng và kiêu hãnh.

 

Liễu Trì mặc một bộ âu phục màu đỏ rượu rất hợp với hắn, gương mặt tuấn tú cùng ánh mắt lười biếng, hơi nghiêng đầu không coi ai ra gì mà thấp giọng gọi Văn Ngọc Thư là chị.

 

“Chị ơi, chị cao quá. Mấy người này chắc đang chế giễu em không cao hơn chị đấy.”

 

Giọng nói của hắn mang ý cười, vừa phàn nàn vừa có chút bất cần, như thể đang làm nũng với Văn Ngọc Thư.

 

Vệ sĩ lạnh lùng nhéo nhéo lỗ tai, vành tai hơi đỏ lên.

 

Liễu Trì dẫn theo Văn Ngọc Thư mang quà đến cho ông Trần, cùng cha Trần nói chuyện một hồi mới biết được ngày hôm qua Liễu Thính Lam đã trở lại, không khỏi nhướng mày, tiếp tục tán gẫu.

 

Bữa tiệc đi được nửa đường, Vũ Oanh đột nhiên bước tới, tiến lại gần Văn Ngọc Thư, mặt không đổi sắc nhắc nhở.

 

“Đội trưởng.”

 

Văn Ngọc Thư nhướng mắt, bình tĩnh quét qua người đàn ông ngoại quốc đang đánh đàn trên sân khấu, cùng đám vệ sĩ mặc vest và đeo kính râm phía sau vài doanh nhân giàu có đang trò chuyện cười nói, nhìn sang chỗ khác, kéo quần áo của Liễu Trì.

 

Thanh niên đang nói chuyện với cha Trần dừng lại, hơi nghiêng đầu nhìn cậu: “Sao vậy?”

 

Văn Ngọc Thư trên mặt lãnh đạm lạnh nhạt, chỉ tay hướng phòng vệ sinh, không nói gì.

 

Liễu Trì nhìn vào đôi mắt màu hổ phách sáng của cậu, dường như hiểu ra điều gì đó, hắn quay lại nhìn cha Trần xin lỗi: “Xin lỗi ngài Trần, chúng tôi đi trước một chút.”

 

Cha Trần hiểu chuyện: "Không sao, đưa cô ấy đến đó đi." Ông không nén được nhìn người phụ nữ vô cảm có đôi môi đỏ mọng bên cạnh Liễu Trì, coi cậu như bạn gái của hắn, nhịn một hồi lâu mới cảm thán một tiếng.

 

                                          

 

              

 

                    

 

“Cô gái này ... cao thật đấy.”

 

Liễu Trì không nhịn được cười thành tiếng, nhìn Văn Ngọc Thư bên kia vẫn là lãnh đạm, đành hắng giọng trò chuyện với cha Trần thêm vào câu rồi mang cậu đi.

 

...…

 

Hắn ôm lấy eo Văn Ngọc Thư đi vào phòng vệ sinh nam, ánh mắt mấy người đàn ông chăm chú quan sát Liễu Trì đều lóe lên một tia hiểu rõ ,sau đó là khinh thường nồng đậm.

 

Người nước ngoài chơi piano cũng thu lại ánh mắt, tự lẩm bẩm một câu tên đàn ông tinh trùng lên não, không mang vệ sĩ lại đi mang gái.

 

Những người này bí mật liếc nhìn nhau, từ bốn phía hội trường bước đến phòng vệ sinh.

 

Một vài người đưa tay cảnh giác bước vào phòng vệ sinh, nhưng họ không đợi họ nhìn thấy bất kỳ cảnh tượng quyến rũ kí©ɧ ŧɧí©ɧ nào.

 

Một cơn gió đột nhiên ập đến, trên chân hắn, tên vệ sĩ đứng đầu điếng người, nhanh chóng tránh đi đôi giày cao gót xém chút nữa đập vào mắt, trên lưng lập tức toát ra mồ hôi lạnh, nhìn người phụ nữ quyến rũ co chân lại, mắng một câu con điếm rồi vung đòn đánh tới.

 

Vẻ mặt của Văn Ngọc Thư lãnh đạm, đôi chân trắng nõn vén cao đường xẻ hông của váy, nghênh đón đòn đánh.

 

Cuộc chiến không kéo dài, thậm chí không gây ra bất kỳ bọt nước nào.

 

Văn Ngọc Thư đẩy đối thủ vào tường, giơ chân đá vào người gã, gót giày đinh phập một phát đâm thẳng vào cổ họng của người nước ngoài đang mở to mắt, máu tươi phun ra. Người 'phụ nữ' mặc váy đỏ như diễm quỷ, rút khẩu súng ngắn dưới đùi ra, khuôn mặt thanh tú vô cảm bắn chết hai tên gián điệp còn lại.

 

Ống giảm thanh phát ra một chút âm thanh, hai người ngoại quốc lập tức mềm nhũn thân thể, cuối cùng bịch một tiếng nằm xuống, máu từ từ chảy ra.

 

Vũ Oanh đang giao thủ với người mặc đồ đen bên cạnh nhìn thấy cảnh này, mặt không chút cảm xúc, trong mắt hiện lên hai chữ "học được".

 

break
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc