Vốn dĩ hội trường hôn lễ rất yên tĩnh, mọi người đều bị hớp hồn bởi vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành của cô dâu. Đột nhiên ở đầu truyền tới giọng nói sắc bén của Trương Thủy Đồng. Trong đêm khuya, tiếng nói phảng phất quanh hội trường mà lại như tiếng sét giữa trời quang khiến tất cả mọi người đều bừng tỉnh.
Một giây sau, hầu như tất cả mọi người đều nhìn về phía phát ra tiếng nói.
Rất nhanh sau đó, hàng ngàn cặp mắt giống như vừa nhìn thấy ma quỷ đồng loạt đều nhìn vào Trương Thủy Đồng đang đứng trên ghế, một tay cầm điện thoại, tay kia cầm máy chiếu.
Ngay cả Tân Chí Thành cũng dừng bước rồi nhìn qua đó. Ông dừng lại, cô dâu chú rể cũng dừng lại.
Vài giây ngắn ngủi trôi qua, hội trường bỗng chốc trở nên hỗn loạn. “Người phụ nữ này là ai thế? Lá gan cũng lớn quá nhiề dám làm loạn ở nơi trang nghiêm và thiêng liêng như thế này. Cô ta bị điên à?" “Người phụ nữ này không phải bạn gái cũ của chú rể đấy chứ? Bởi vì bị chủ rẽ đá nên bất mãn nên mới cố ý tới hội trường đám cưới phá đám à?” “Tân Liên Tâm nếu không có danh xưng "đệ nhất mỹ nhân Giang Thành” thì cũng còn danh xưng “nữ thần thánh thiện mà. Cô ấy thì có tin giật gần gì cơ chứ?"
Hội trường đám cưới có rất nhiều người tới từ Giang Thành ghé tại nhau rì rầm nói chuyện, cả hội trường bắt đầu trở nên ồn ào. Có người bất mãn với trò phá rối của Trương Thủy Đồng, cũng có người háo hức muốn hóng xem tin tức giật gân của Tần Liên Tâm là gì. “Tôi còn đang nhìn xem là ai? Hóa ra là người phụ nữ để tiện này!” Trên bục cao, vẻ mặt của Dương Thục Thanh vô cùng lạnh lẽo, kích động muốn xông qua đánh cho Trương Thủy
Đông một cái bạt tai, Hôm nay là hôn lễ của con trai bà và Tâm Nhi, có thể để cho cô ta đến phá đảm sao? “Bà thông gia, bà quen biết cô ta à?" Lý Tuệ Trân, mẹ của Tần Liên Tâm bình tĩnh hỏi. “Quen biết, cho dù cô ta có bị hóa thành tro tôi cũng có thể nhận ra." Dương Thục Thanh hung dữ nói: “Chính là cô ta, chính cô ta suýt chút nữa đã khiến Tiểu Thiên nhà tôi chết, không ngờ răng hôm nay cô ta lại tới đây làm loạn. Thật là đáng hận mà!” “Tôi biết cô ta là ai rồi." Lý Tuệ Trân nói, “Tôi đoán chắc cô ta không thể trơ mặt đứng nhìn Tiểu Thiên và Tâm Nhi kết hôn nên mới cố ý tới đây làm loạn. Ông bà thông gia cũng đừng tức giận, cô ta muốn bóc phốt gì thì cứ để cô ta bóc phốt, còn ai có thể hiểu rõ Tâm Nhi hơn người làm mẹ là tôi đây? Để xem cô ta nói ra được tin giật gần gì về con gái tôi."
Sau khi Lý Tuệ Trân nói như vậy, Dương Thục Thanh và Diệp Diệu Hà mới kim được cơn giận, bình tĩnh đứng trên bục cao. “Cô nói Tần Liên Tâm có tin giật gân, rốt cuộc là tin giật gân gì nào? Nói mồm không không có bằng chứng thì ai mà tin chứ." Đột nhiên có người hô lên.
Đương nhiên người vừa nói chính người đã được sắp xếp sẵn từ trước Ngụy Tử Phi, gã ta có tác dụng châm thêm dầu vào lửa.
Quả nhiên, gã vừa mới nói xong thì cả hội trường lại nhao nhao lên. “Đúng rồi đấy, cô thử nói để “Để xem cô bóc phốt được tin tức giật gần như thế nào. Vốn dĩ có rất nhiều người tới tham gia hôn lễ chỉ để xem náo nhiệt, bây giờ nghe được tin Tần Liên Tâm có phốt đương nhiên bọn họ sẽ cảm thấy vô cùng hứng thú nghèo “Là một video nóng của Tần Liên Tâm cùng một gã kiết xác tại quán bar." Trương Thủy Đồng cao giọng đáp lại. Lời nói của cô ta vừa dứt, như có một quả bom vừa ném vào hội trường hôn lễ, bỗng chốc nổ tung. "Ý của cô là, chủ rể bị cắm sừng sao?" "Mau phát video đi
Trong hội trường, ai cũng nhao nhao mong đợi video được tung ra. “Tâm Nhi, rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?" Tần Chí Thành quay đầu, vẻ mặt trần xuống nhìn về phía Tân Liên Tâm.
Hôm nay là ngày kết hôn của cô cùng Diệp Thiên, nếu có tin xấu gì bị tung ra thì không những sẽ làm mất mặt Tần Liên Tâm mà còn làm mất mặt của cả nhà họ Tân. Ngoài ra có thể còn bị vuột mất chàng rể quý Diệp Thiên nữa.
Không đợi Tần Liên Tâm lên tiếng, Diệp Thần đang đội khăn trùm đầu đã thấp giọng nói: "Cụ cứ yên tâm, là cháu hôn Tâm Nhi ở quán bar xong bị quay lại thôi. Không có gì bất nhã cả ạ"
Diệp Thiên có thể chắc chắn một trăm phần trăm thứ trong tay Trương Thủy Đồng chính là video đó. Bởi vì hắn nhớ rõ, lúc đó Trương Thủy Đồng đã nói với bọn họ rằng cô ta sẽ phát video này trong hôn lễ của bọn họ. Bây giờ cô ta đến đây làm loạn chắc chắn là sẽ mang theo đoạn video đó.
Nếu như chủ rể là người khác thì còn có thể xem đây là tin tức giận gần, thế nhưng chủ rể bây giờ lại chính là nam chính xuất hiện trong video thì còn gọi gì là giật gần nữa chứ? “Thật thể không?" Tần Chí Thành muốn xác nhận lại một lần nữa, nếu đúng là như thế thì không việc gì phải sợ cả. "Chắc chắn 100%. Tần Liên Tâm gật đầu nói. “Ông nội, hôm đó cháu cũng có mặt, anh rể hôn nhẹ chị một cái sau đó chị cũng hôn lại anh rể một cái. Chỉ đơn giản như thế thôi, chẳng có gì mà xấu hổ cả" Tân Lâm Văn đứng ra làm chứng
Tần Chí Thành nghe xong lúc này mới yên lòng.
Thế nhưng những người khác không biết rõ mọi chuyện, rất tò mò muốn biết video đó như thế nào nên cử nhao nhao lên đòi xem. “Tân Liên Tâm, hôm đó cô đánh tôi một bạt tai, hôm nay tôi cho cô thân bại danh liệt!" Trương Thủy Đồng đột nhiên hét lên với Tần Liên Tâm. "Hừ. Tân Liên Tâm cây ngay không sợ chết đứng, cô đáp lại: "Cô không sợ tôi đánh cô thêm một bạt tai nữa à?" "Ha ha!” Nụ cười của Trương Thủy Đồng càng trở nên dữ tợn, “Uy hiếp tôi ư? Vô dụng thôi. Đợi đến khi tôi tung video ra, chú rể đứng bên cạnh cô nhất định sẽ cho con đàn bà để tiện như cô một cái bạt tại thật mạnh đấy. "Láo toét!" Tân Chí Thành quát, "Nhân lúc tôi còn chưa nổi giận thì mau cút ra ngoài. Nếu không đừng trách tôi không khách khí với Cô
Tiếng thét đó khiến cơ thể của Trương Thủy Đồng hơi run lên, dù sao cô ta cũng là phụ nữ, lại đứng trước đầu sóng ngọn gió làm một chuyện nguy hiểm như thế này. Vốn dĩ trong lòng cô ta đã rất sợ hãi, bị quát như thế khiến đôi chân như bị nhữn ra. “Nhanh tung video để
Đúng lúc này, Ngụy Tiến Phúc trộm hô lên một tiếng. Bởi vì gã ta đã nhìn thấy dáng vẻ sốt ruột của Tân Chí Thanh. Nếu như không tung ra mau thì có thể sẽ bị ngăn lại mất.
Trương Thủy Đồng đã quá quen thuộc với giọng nói này. Lúc này cô ta lập tức tung video ra, cầm máy chiếu chiếu đoạn video lên bức tường vàng lộng lẫy.
Đúng lúc ấy, trên bức tường hiện ra hình ảnh ở quán bar, Diệp Thiên đang ôm Tần Liên Tâm, anh hôn em một cái, em lại hôn anh một cái,
Ha!
Lúc nhìn thấy đoạn video đó, bố mẹ của Diệp Thần và bố mẹ của Tân Liên Tâm cũng không nên được bật cười.
Đây mà gọi là bóc phốt á...
Hai người bọn họ là vợ chồng, chuyện này không phải là bình thường làm sao.
Kim Thiện Hùng và Đỗ Đức Trọng nhìn thấy người đàn ông trong video là Diệp Thân thì cũng không nhịn được mà cười gượng hồi lâu. Bọn họ chỉ cảm thấy Trương Thủy Đồng như một trò cười, lại lấy video vợ chồng người ta tình tứ thân mật với nhau để làm chứng cứ bóc phốt, đúng là làm trò hệ.
Nhưng mà trong mặt những người không biết chú rể là ai thì đoạn video này cũng có được một chút tác dụng. “Tôi muốn biết người đàn ông này là ai.
Cả hội trường đều vang lên câu nói đó. “Yên lặng một chút!" Trương Thủy Đồng nói lớn, sau khi bình tĩnh lại được một chút, cô ta cao giọng nói, “Mặc dù video này chưa hẳn là giật gần, nhưng để tôi kể thêm một số chuyện thì chắc chắn sẽ trở thành một tin vô cùng giật gân.
Video này được quay lại sau khi nhà họ Tần tuyển rể, nam chính của chúng ta tên là Diệp Thần, là một tên rác rưởi sống trong một khu dân cư nhỏ, anh ta từng làm chồng của tôi trong thời gian một năm. Sau đó tôi ly hôn với anh ta vì anh ta quá thất bại, kết quả Tần Liên Tâm lại qua lại với anh ta, hơn nữa lại còn thân mật với kẻ rác rưởi như anh ta trong khi cô ta đã có chồng rồi. Như vậy có đủ để chứng minh chủ rể ngày hôm nay của chúng ta đã bị cắm sừng chưa?" Cả hội trường nhao nhao. “Không ngờ Tần Liên Tâm lại là người phụ nữ phóng đãng “Khẩu vị của Tân Liên Tâm cũng mặn quá nhỉ, đã bao nuôi như vậy" trai rồi mà lại còn là tên rác rưởi trong khu dân cư nhỏ, bị người ta đá đi. Ôi có hủy hoại tam quan của tôi rồi." “Xem ra bề ngoài thì thanh cao mà bên trong thối nát thật su...
Là ai thì cũng có thể nghĩ rằng Tần Liên Tâm đang bao nuôi kẻ thứ ba.
Đầu của chủ rể mọc đầy sừng rồi! “Chú rết Mau vén khăn trùm đầu lên để nhìn xem vợ của anh là người như thế nào kìa... Ôi phụ nữ!” Nguy Tiến Phúc không kìm được mà thốt lên. “Đúng đấy chủ rể, mau vén khăn trùm đầu lên nhìn xem. "Hình ảnh có sức sát thương lớn như vậy, chỉ có chủ rể mới cảm nhận được như thế nào là tan nát cõi lòng"
Đám người Trần Thiếu Vũ cũng thuận gió đẩy buồm. “Ngụy Tiến Phúc! Trần Thiếu Vũ! Hàn Ngự! Chúng mày đừng có vui mừng quá sớm, dám đến phá đảm hôn lễ của chị tạo, để xem lát nữa bọn chúng mày rúc mặt vào đầu!" Tần Lâm Văn tức giận nói. "Cái này mà gọi là phá đảm à? Bọn tao là vì muốn tốt cho chú rể thôi, hiểu chưa? Để cho chủ rể thấy anh ta đã vớ phải một con đàn bà lẳng lơ mà cứ nghĩ đã cưới được một thánh nữ. Ngụy Tiến Phúc đáp lại không hề sợ hãi.
Ở đây có Vương Hằng là chỗ dựa, gã sợ cái đếch gì... "Hừ!” Tần Chí Thành hừ lạnh một tiếng, “Lát nữa tính số với chúng mày sau. Hôn lễ tiếp tục!
Tần Chí Thành tiếp tục dẫn cô dâu chú rể đi vào lễ đường, chẳng mấy chốc mà đã lên tới bục chính. “Chuyện gì đang xảy ra vậy?”
Cả hội trường đều ngẩn người.
Thế mà chú rẽ không thèm xem sao?
Hắn có thể chấp nhận chuyện bị vợ cắm sừng sao?
Người đứng ngẩn tò te nhất chính là Trương Thủy Đồng, vốn dĩ cô ta còn nghĩ rằng sau khi xem video xong chú rể sẽ xốc khăn trùm đầu của cô dâu lên sau đó giận dữ cho Tần Liên Tâm một cái tát.
Nhưng mà chú rể lại thờ ơ như thế, việc này hoàn toàn năm ngoài dự liệu của cô ta. “Tiếp theo chuẩn bị đến nghỉ lẻ cô dâu chú rể bài thiên địa, trước khi nghi le bài đường kết thúc, ai dám phá đám đánh gãy chân cho tôi." Kim Thiên Hùng nghiêm khắc cảnh cáo,
Lập tức một đoàn người mặc áo đen đi vào hội trường, số lượng cũng phải lên đến hơn trăm người. Vẻ mặt ai nấy đều hung hăng, đứng xen kẽ giãn cách với nhau vừa đủ kín cả hội trường. Đây là lời dặn dò của Diệp Thiên, trong lúc cử hành hôn lễ không ai được phép phá đảm.
Vốn dĩ đám người Ngụy Tiến Phúc lại chuẩn bị nói móc nói mỉa, nhưng thấy Kim Thiện Hùng nói như vậy thì bọn chúng nào dám hé hé gì nữa. "Mẹ nó, chú rể cũng để tiện không kém. Ngay cả xem cũng không xem, hoàn toàn không đạt được kết quả như chúng ta đã tính toán. Cậu Vương à..” Ngụy Tiến Phúc buồn bực nói. "Nhưng mà tư tưởng của thăng chú rể này thoảng thật đấy. Vương Hằng chỉ có thể nghĩ như vậy. Nếu đổi lại là người bình thường, cô dâu bị bóc phốt trong ngày cưới thì chú rể ít nhiều cũng phải hé mắt xem lấy vài cái chứ “Đúng là suy nghĩ rất thoáng. "Vậy tiếp theo phải làm cái gì đây?” Ngụy Tiền Phúc lại hỏi. “Đợi đến lúc vén khăn nhìn thấy mặt chủ rể đã” Vương Hằng nói.
Vương Hằng đã nói như thế rồi thì bọn Ngụy Tiến Phúc còn có thể nói gì được nữa?
Lúc này Kim Thiện Hùng hô lên: “Giờ lành đã tới, cô dâu chú rể thiên địa “Nhất bái thiên địa!" “Nhị bái thiên đường!" “Phu thê giao bái Nghi thức chỉ đơn giản như vậy, cuộc hôn nhân này đã được kết thành,
Sau đó là kính trà cho bố mẹ hai bên. “Mời cô dâu vén khăn trùm đầu giúp chủ rất
Kim Thiện Hùng lớn tiếng, ai ai cũng mong chờ, tất cả mọi người trong hội trường đều đứng dậy,
Đây là lúc có thể nhìn thấy mặt chú rể
Dưới vô số cặp mắt mong chờ, rất nhanh cô dâu đã cầm hai góc khăn trước mặt chủ rể sau đó vén lên. “Trời mẹ! Chú rể lại là hãn ư?”
Mọi người trong hội trường đều phải thốt lên. “Hàn không phải người đàn ông trong đoạn video bóc phốt vừa rồi sao?”
Lúc này Diệp Thiên quay người lại, kiêu hãnh nhìn tất cả mọi người. Hắn giống như bậc vương giả đứng từ trên bục cao nhìn xuống.
Cuối cùng, ánh mắt của hắn đặt trên người Trương Thủy