Diệp Thiên rời khỏi khách sạn Thiên Thành, trực tiếp đi đến được đường, tự mình lấy thuốc chế thuốc, sau đó đã thuốc, chuẩn tiên chuẩn bị xong thuốc bôi trị bỏng cho Tần Liên Tâm.
Anh có thể tưởng tượng được nỗi đau đớn trong lòng từng giờ từng phút của Tân Liên Tâm, mất mát, thậm chỉ tuyệt vọng.
Đối với một cô gái mà nói, chuyện đau đớn nhất là bị hủy dung nhan, đối với một cô gái được gọi như là hoa hậu, thì việc bị hủy đi dung nhanh càng là nỗi đau chỉ mạng. Cho dù là anh không bận tâm đi nữa, thì Tần Liên Tâm cũng không thể vượt qua rào cản trong lòng cô. Cùng với những tin đồn thất thiệt, càng có thể đem Tần Liên Tâm đẩy xuống vực sâu. “ Vốn dĩ cô gái này sau khi kết hôn với tôi, đã dẫn dần nảy sinh tâm lý tự ti, cho rằng mình không xứng với tôi, bây giờ cô ấy chắc chắn... "haiz!"
Diệp Thiên nghĩ đến đây không nhịn được thở dài một hơi.
Anh cũng không không biết tại sao đối với Tân Liên Tâm lại đau lòng như vậy, phải biết là khi ở trong thế giới Ngân Hà trung tâm Vũ Trụ, có không ít những cô gái đẹp vì mình mà chết, cũng không hề đau lòng mãnh liệt như thế này. * Hoặc là tôi thay đổi thân xác, dẫn đến nguyên do tim không ổn định, hoặc là cô gái này chính là cô gái mà anh sống trăm nghìn năm nay, anh yêu sâu đậm nhất. Anh trong lòng thầm nghĩ.
Vốn dĩ anh kết hôn với Tân Liên Tâm chỉ là một trò chơi nhằm vào Trương Thủy Đồng mà thôi, không ngờ anh lại dẫn sâu vào trò chơi này không thoát ra được, trở thành nhân vật chính trong trò chơi này.
Anh không thể không thừa nhận, hai tháng này chung chăn chung gối với cô, anh đã yêu sâu đậm ngoài cứng trong mềm này, ban ngày không dính người, đến ban đêm liên thấy rất nhớ nhung, còn cả bộ dạng kiêu ngạo, ngang ngược của cô nữa. Nếu như cuộc sống thiếu đi cô, sẽ trở nên vô cùng vô vị buon te. “Diệp Thiên, thuốc này là dùng để trị bóng cho Liên Tâm đúng không?" Tần Chí Thành cùng Tần Liên đi vào được đường, ngồi xuống trước mặt Diệp Thiên đang chế thuốc hỏi. “ Vâng, ông” Diệp Thiên cười gật đầu nói. “Có thể chữa khỏi không?" Tần Chí Thành hỏi, ông đến tìm Diệp Thiên, chính là muốn hỏi đến vấn đề này, ông sợ không chữa được cho Tân Liên Tâm, sợ là Diệp Thiên cứu Tần Liên Tâm xong cũng sẽ bởi vì Tần Liên Tâm trở nên xấu xí mà rời xa cô.
Suy cho cùng thì Diệp Thiên, kiểu người đàn ông tài giỏi này, đều được các cô gái xuất sắc về mọi mặt thích, liệm anh sẽ cam tâm năm giữ người vợ trở nên xấu xí thế này không? “Tạm thời vẫn chưa biết, còn cần phải xem chỗ vết bỏng bên mặt kia có phải bị hỏng hết rồi không, nếu như chỉ là vết thương ngoài da, không bị tổn thương đến mô bên trong, dùng thuốc này có thể trị khỏi. " “nếu như tổn thương cả ở mô bên trong, có phải là không thể hồi phục được dung mạo như ban đầu nữa không?” Không đợi Diệp Thiên nói xong, Tần Chi Thành khẩn trương hỏi.
Diệp Thiên gật đầu, nói: “Nhưng có thể thay thịt, chỉ là không cần thajajn có thể sẽ biến dạng, kỳ thực “Tôi biết cậu muốn nói kỳ thực cậu không để tâm, nhưng cậu phải hiểu điều này, lời nói có thể giết người, Liên Tâm nếu như chữa không khỏi trở nên xấu xỉ, không ít người sẽ sau lưng trước mặt chế cười nó, đến lúc đó, bất luận là cậu nghe thấy hay nó nghe thấy đều sẽ không thoải mái, đặc biệt là nó." Tần Chỉ Thanh ngân lời Diệp Thiên, chậm rãi nói. “ Tôi không dám đòi hỏi cậu điều gì, tôi chỉ hy vọng đến lúc lời đồn nổi lên cậu cũng sẽ không bỏ rơi Liên Tâm, con bé này chưa từng yêu đương qua, chưng từng nếm qua mùi vị mất mát, nếu như cậu bỏ rơi nó mà đi, tôi dám khẳng định nó sẽ không thể nào sống tiếp. “Coi như là ông già này cầu xin cậu!”
Tân Chí Thanh đứng dậy, cúi đầu trầm mặc, ông ngoài việc sợ Tân Liên Tâm không còn sống ra, còn sợ nhà họ Tần mất đi Diệp Thiên cai trụ cột này. “Ông, ông đây là đang làm gì vậy, Liên Tâm là vợ cháu, cháu không chỉ sẽ không bỏ rơi cô ấy, mà còn yêu thương cô ấy gấp bội, khiến cô ấy quên đi đau khổ, mà cháu còn sẽ cố hết sức nghĩ ra cách khiến cô ấy trở lại dung mạo ban đầu." Diệp Thiên vội nói.
Anh vừa nãy vốn dĩ muốn nói, kỳ thực chỉ cần có thể tìm thấy ba vị thuốc hiếm liền có thể chế ra thuốc chữa lành vết thương hồi phục lại dung mạo cho Tân Liên Tâm. Chỉ là Tần Chí Thành ngắt lời anh.
Tần Chí Thành nghe xong, như vừa uống một viên thuốc trấn an, trong lòng bất an lập tức dịu đi rất nhiều. “Đúng rồi Diệp Thiên" Tần Chí Thành ngồi xuống, hỏi: " Cậu thấy Thẩm An Kỳ thế nào?"
Trùng hợp Thẩm An Kỳ đang chuẩn bị đi vào được đường, nghe tẩy lời này của Tân Chí Thành, cô liền nhanh chóng né vào một bên, vểnh tai lắng nghe. “Con người khá tốt." Diệp Thiên thành thật nói.
Tân Chí Thành cười, nói: “Tôi có thể nhìn ra ánh mắt nó khi nhìn cậu, liền biết nó có ý với cậu
Kỳ thực Liên Tâm thành ra thế này, tôi cũng không dám hy vọng cậu vẫn luôn yêu thương nó như trước. Chỉ cần cậu không bỏ rơi con bé mà đi là tôi đã mãn nguyện rồi. “Nên tôi muốn nói, cậu kỳ thực có thể không để Liên Tâm phát hiện, cùng với Thẩm An Kỳ phát triển mối quan hệ, suy cho cùng thì không có người đàn ông nói sau lưng chỉ có một người phụ nữ, chỉ cần mỗi buổi tối cậu đều trở về ở cùng với Liên Tâm, không để con bé nhận ra bị cậu lạnh nhạt là được, cậu cũng có được một nơi khác gửi gắm và thuộc về đúng không?”
Thẩm An Kỳ ở bên ngoài nghe thấy những lời này trước là sững sỡ, sau đó khỏe miệng cong lên. . ngôn tình ngược
Cô không cần danh phận gì, chỉ cần có thể ở cùng với Diệp Thiên, cho dù chỉ có thể âm thầm phát triển cô cũng bằng lòng
Nhưng lại không ngờ một câu sau đó của Diệp Thiên, giống như là một gáo nước lạnh tạt lên người cô, khiến trái tim cô lập tức trở nên lạnh lẽo. " Ông đây là muốn cháu phản bội Liên Tâm sao?" Diệp Thiên không vui nói. “Ra ngoài!" Diệp Thiên chỉ tay ra ngoài cửa “Diệp Thiên, cậu nghe tôi nói “Ra ngoài.” Diệp Thiên càng lớn tiếng nói "Cậu vẫn là.. “Đi ra ngoài.” Diệp Thiên kịch liệt hét lên. “Ông nội, anh rẽ tức giận rồi, chúng ta đi thôi." Tần Liên bị dọa cho sợ hại, nhanh chóng kéo Tần Chí Thanh ra ngoài.
Diệp Thiên cũng là bị Tần Chí Thành chọc cho nổi giận, ông ta sao có thể trong lúc Liên Tâm gặp nạn nói ra những lời này chú?
Đương nhiên, Diệp Thiên biết ý nghĩ của Tân Chí Thành, ông ta là sợ Diệp Thiên đến cuối cùng sẽ bỏ rơi Tần Liên Tâm mà rời đi nên nói rõ trước cho anh, bảo anh chỉ cần không rời xa Tân Liên Tâm, chuyện riêng tư vẫn có thể hỗn loạn.
Chỉ là Diệp Thiên sao có thể nhân tâm phản bội Tần Liên Tâm như vậy được?
Cô ấy nếu như biết được, chắc chắn sẽ đau lòng biết bao!
Anh thật không muốn khiến cho người phụ nữ mà mình yêu thương phải đau lòng, cho dù cô bây giờ đã bị hủy dung nhan, anh cũng sẽ yêu thương cô như trước. Đợi hai ông cháu Tân Chí Thanh rời đi không bao lâu, Thẩm
An Kỳ bộ dạng như không có chuyện gì đi vào được đường. “Anh Diệp Thiên, hộ chiếu của cậu đã làm xong rồi, vé máy bay cũng đã đặt rồi, chuyến bay vào chín giờ sáng mai, tôi đi cùng anh." Thẩm An Kỳ đặt những giấy tờ lên bàn, nói. “Tôi là đi chuyện liên quan đến tính mạng, không phải là đi du lịch, cô đi theo làm gì?" Diệp Thiên lạnh nhạt nói. Thẩm An Kỳ nói: “Anh chắc không thông thuộc Đông Kinh, trước đây tôi thường đến đó, có người quen thuộc Đông Kinh đi cùng với anh không phải là có thể bớt được rất nhiều chuyện sao? “Lại nói, tôi đã nhờ một người bạn tốt của tôi ở Đông Kinh giúp đỡ tìm tung tích của Tân Liên Tâm rồi, nhà cô ấy ở Đông Đô thể lực cũng không nhỏ, có thể tìm ra chút mạnh mối nào “Anh yên tâm, cô ấy rất đáng tin cậy Diệp Thiên gật đầu, có người hiểu địa hình cùng đi quả thực có thể bớt được rất nhiều chuyện. “Cuộc nói chuyện vừa rồi của tôi với ông, có phải cô đều nghe thấy cả rồi." Diệp Thiên hỏi.
Thẩm An Kỳ sửng sốt, nhưng vẫn là gật đầu nói vâng. “Cô có phải là rất thất vọng?” Diệp Thiên lại hỏi. “Không thất vọng là giả." Thẩm An Kỳ cúi thấp đầu nói: “ Tôi không ngờ rằng mình lại thất bại như vậy, ở trong mắt anh vậy mà lại nhẹ tựa lông hồng. “Cô sai rồi, bất luận là ở đâu, đều không có anh hùng không thích mỹ nhân, ấn tượng của cô trong tôi kỳ thực khá tốt. Nhưng cô phải biết là, tôi đã hẹn thề cùng với Liên Tâm, tuyệt đối sẽ không làm chuyện có lỗi với cô ấy, tôi là một người đàn ông, càng là một người chồng. Nếu như tôi đến lời thề đối với vợ của mình cũng có thể phản bội, vậy thì làm sao có thể xứng đáng làm một người chồng? Sao có thể là một anh hùng đầu đội trời chân đạp đất?" Diệp Thiên tận tình khuyên bảo
Tôi hiểu rồi!” Thẩm An Kỳ cười nói: "Có câu nói này của anh là du roi."
Từ trong câu nói này không khó để Thẩm An Kỳ nghe ra thực chất Diệp Thiên cũng là có ấn tượng tốt với cô, nhưng là vì lời thế đối với Tần Liên Tâm, nên anh vẫn luôn không thể hiện ra mà thôi.
Điều này đối với cô mà nói là đủ rồi.
Có được sự tán dương của một người như vậy, kỳ thực cũng là một chuyện rất hạnh phúc rồi, không nhất thiết phải có được mới thấy thỏa mãn, có những thứ không có được càng trở nên quý giá.
Cô bằng lòng chờ đợi phân tình cảm không có được này, cho dù là đến lúc tóc đã hoa râm cũng không có được đi chăng nữa, cô cũng sẽ không hối hận với những gì mà mình cố gắng.
Mà lúc này, ở Đông Đình Đông Đô, nhà Miyazaki. “Nhị Lang, con không nên hủy đi dung nhan của Tần Liên Tâm, như thể rất dễ khiến Diệp Thiên đến đây báo thủ" Miyazaki Taiye nghiêm nghị nói “Ba, con xin lỗi, quả thực là do miệng của Tần Liên Tâm quá chặt, không cho đám người trong đội mặt nạ kia nói ra cách bào chế còn mắng con là súc sinh, con là tức giận quá nên mới.... không ngờ đến chồng của cô ta lại chính là thấy Diệp. Còn giết cả Muto Sinaki." Miyazaki Ka xấu hổ nói. “Thôi được rồi." Miyazaki Taiye xua tay nói: "cứ cho là con hủy dung nhan Tần Liên Tâm đi, dự vào việc chúng ta bắt được cô ta, Diệp Thiên nói không chừng cũng sẽ trả thù chúng ta. “Vậy phải làm sao đây ba?” Miyazaki Ka hỏi. “Không sao cả." Miyazaki Taiye nói: “Quyền Hoàng không phải là đã đưa cho Diệp Thiên thư khiêu chiến sao, hắn ta nếu như dám đến Đông Kinh, đầu tiên sẽ đến đến nhà Miyazaki chúng ta. Chúng ta trước tiên bố trí mai phục trước, sau đó bảo Hoàng Tuyền vào nhà Miyazaki chúng ta đợi Diệp Thiên, nếu như Quyền Hoàng đánh thắng Diệp Thiên thì quá tốt, nếu như đánh không thắng, liền đốt hắn thành tro “Con hiểu rồi ba, con sẽ đến chỗ Đà chủ lấy mấy tần tật về Miyazaki Ka nói xong liên xoay người đi. “Đợi đã “Ba còn có gì phân phó?" “Bây giờ cho người bí mật đưa Tân Liên Tâm đến trang viên bí mật của chúng ta ở Hokkaido, sáng sớm ngày mai ba sẽ đem tất cả mọi người đến, nếu như Diệp Thiên đến Đông Đô, nhiệm vụ tiêu diệt hắn liền giao cho con, chúng ta giữ liên lạc mọi lúc với nhau. “Vàng!" Miyazaki Ka gật đầu: "Chỉ cần Diệp Thiên dám đến, con đảm bảo hạn có đi nhưng không có vết”
Ngày hôm sau trời vừa sáng, Diệp Thiên và Thẩm An Kỳ lái xe đến sân bay quốc tế Nam Hải. khoảng mười hai giờ trưa, Diệp Thiên và Thẩm An Kỳ đến sân bay quốc tế Narita ở phía Đông Đông Đô.
Nhìn lướt qua khung cảnh náo nhiệt bên ngoài sân bay, Diệp
Thiên lắc đầu. “Đông Kinh, Diệp Thiên tôi tới rồi, gia tộc Miyazaki, các người đã sẵn sàng chịu ngọn lửa tức giận thiêu đốt cả bầu trời của tôi chưa?"