Chờ đợi luôn là một việc vô cùng buồn chán, nhất là đối với những người xem bình thường, thế nhưng dưới "vận luật" được hai vị tông sư thi triển, thời gian tựa như trôi qua rất nhanh, khán giả còn chưa kịp cảm thụ cảm giác kỳ diệu kia thì hai giờ đã trôi qua.
Đài chế khí trước mặt Trần Duệ và Salman đều đặt một thanh kiếm. Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, có lẽ ai cũng sẽ cho rằng hai thanh kiếm này được chế tác bởi cùng một người, bởi vì từ chiều dài cho đến hình dáng, thậm chí là cảm giác mà hai thanh kiếm này đem lại có thể nói là giống nhau như đúc. Cho dù vật phẩm chỉ ở cấp trác tuyệt nhưng lại không khác gì mãnh hổ ẩn tàng. Nó giống như một vị vương hầu đi vi hành trong nhân gian, có mặc quần thô áo vải thì trong xương cốt vẫn tỏa ra khí chất siêu quần trác tuyệt.
Hai thanh kiếm sỡ dĩ đem lại cảm giác tương tự nhau hoàn toàn là vì hai vị tông sư phán đoán và lựa chọn giống nhau đến kinh người, như vậy trong vòng hai giờ hai thanh kiếm này hẳn có thể đạt tới trạng thái tốt nhất.
Chỉ là trong hai người chỉ có một người được sống, vậy hai thanh kiếm này cũng chỉ có một thanh được giữ lại.
Hai thanh kiếm chậm rãi lơ lửng trong không trung, tác động tâm tình của vô số người xem. Chúng hóa thành hai đạo quang mang nhanh như chớp giao chiến với nhau, hoa lửa bay tứ tán xuống dưới, tâm tư của mọi người cũng không ngừng rung động lắc lư theo nhịp đấu.
Sau hơn mười lần va chạm, rốt cục một tiếng "đinh" vang lên, một thanh kiếm bị gãy làm hai, rớt xuống mặt đất bụi bặm, thanh còn lại tuy ảm đạm nhưng vẫn kiên trì tới cùng.
Salman hừ lạnh nói: "Không nên đắc ý quá sớm, tuy ngươi không có danh tiếng gì về dược tề học nhưng là ta tin chắc ngươi cũng đã đạt đến cảnh giới tông sư giống Tetema. Tạo nghệ của ta ở lĩnh vực này hơn xa chế khí thuật, ta sẽ không cho ngươi bất cứ cơ hội nào, sinh mệnh lực mới mất đi khi nãy ta sẽ thu hồi lại ngay thôi!"
Kỳ thật rất nhiều người đều đã đoán được, "Arthur" không chỉ là chế khí tông sư mà còn là dược tề tông sư. Toàn hệ tông sư, vài chục vạn năm mới có thể có một người, vậy mà hiện tại thoáng cái đã có ba người, hơn nữa lại còn có quan hệ thầy trò và tử thù, lại còn đang quyết đấu sinh tử. Cho dù kết quả có thế nào đi nữa thì đều có thể lưu danh trong sử sách ma giới.
Lạc ấn không gian cung cấp rất nhiều tài liệu, song phương có thể tự mình lựa chọn cách điều phối, cách điều chế dược tề cũng không phải là không thể thay đổi, ngoại trừ một vài bước căn bản thì rất nhiều công đoạn khác đều có thể có sự khác biệt và cải tiến, đây cũng là nguyên nhân dẫn đến sự bất đồng trong độ tinh khiết của dược tề. Cùng một loại dược tề nhưng do những dược tề sư khác nhau phối trí thì cách điều chế cũng sẽ thay đổi, hắc sắc dược tề cũng như vậy, điểm mấu chốt là hiệu quả của thành phẩm mà thôi.
Lần tỷ thí này khác với tinh luyện. Tinh luyện là đem tài liệu mà không gian cung cấp vào siêu cấp hệ thống để xử lý, còn lần này nếu không sử dụng tài liệu của không gian lạc ấn mà trực tiếp đổi ra dược tề, rất có thể sẽ không được quy tắc của không gian thừa nhận. Huống hồ Trần Duệ cũng có chút tâm đắc về vĩnh hằng hệ dược tề, tâm niệm thay đổi thật nhanh, hai tay cũng bắt đầu phối thuốc.
Dược tề tông sư coi trọng một chữ "cảnh", khi toàn bộ dược tề hòa trộn với nhau giống nhau nó vốn được tạo ra như thế, chỉ là do dược tề sư tự tay vạch trần từng chút một chiếc khăn che phủ lên nó. Khi Trần Duệ tỉnh lại từ trong cảnh giới đó, "Vĩnh hằng lực" cũng đã hoàn thành, thế nhưng hắn lại phát hiện Salman ở bên kia không ngờ sớm đã kết thúc.
Dược tề chiến ván đầu tiên, "Arthur" bại!
Từ thời gian mà không gian cung cấp, tốc độ của Salman nhanh gấp đôi hắn, nói cách khác khi Trần Duệ mới làm được một nửa, Salman đã xong việc.