Lanka ngồi bên trong quân trướng, sắc mặt rất khó xem.
Ngày đó, khi hạ lệnh xuất binh, Raizen đã từng mơ hồ lộ ra ý tứ, nếu như lần này có thể thống nhất ma giới, hoàng tử có quân công tối cao sẽ trở thành Huyết Sát đại đế. Đây vốn là cơ hội kiến công lập nghiệp tốt nhất, nếu như có thể nắm bắt được thì sẽ được bước lên đế vị như nguyện ước, trở thành kẻ thống trị tối cao của ma giới.
Hiện nay cuộc chiến tấn công Đọa Thiên Sứ đế quốc vừa mới bắt đầu, hắn liền bị cách chức quan tổng chỉ huy, nhận lệnh phản hồi đế đô. Đây là bằng với việc đem kỳ ngộ khó gặp này nhường cho đối thủ cạnh tranh lớn nhất trước mắt - Tirisfal.
Lấy tài quân sự của Tirisfal, một khi nắm được cơ hội thì hậu quả khó mà tưởng tượng được.
"Đại hoàng huynh." Ngoài cửa quân trướng vang lên thanh âm quen thuộc, là Tirisfal.
Thanh âm này khiến cho ánh mắt của Lanka càng thêm âm trầm, quát: "Leierta!"
"Đại điện hạ." Đội trưởng thân vệ bên ngoài quân trướng lập tức đáp lại.
"Không phải ta đã phân phó, không cho bất cứ ai tiến vào sao?"
Leierta cúi đầu, Tirisfal mở miệng nói: "Đại hoàng huynh chẳng lẽ quên mất năm đó đã ban đặc quyền cho ta sao? Ta tùy thời có thể đi gặp huynh mà không cần phải thông báo."
Từ "ban cho" này vào tới trong tai Lanka khiến cho hắn rất khó chịu: "Leierta, đi xuống đi, sau này bất cứ ai muốn gặp ta đều phải báo cáo trước, nhớ chưa?"
Câu này hiển nhiên là đánh lên mặt Tirisfal, lời nói mang theo ý muốn đuổi khách đi, nhưng Tirisfal vẫn làm như không biết gì, mỉm cười nhìn Lanka.
Lanka nhíu mày nói: "Ngươi có chuyện gì?"
Tirisfal thở dài một hơi: "Đại hoàng huynh, huynh không cảm thấy là chúng ta cần nói chuyện hay sao?"
"Việc này có cần thiết không?" Lanka lạnh nhạt nhìn vị đệ đệ này. "Ta cho đến bây giờ đều xem thường ngươi."
Tirisfal im lặng một lúc: "Chúng ta từng là huynh đệ tốt nhất, bây giờ cũng không trở về được như trước kia sao?"
"Quan hệ hiện tại của chúng ta bấy giờ và sau này chỉ có thể là kẻ địch trên chiến trường, không phải ngươi chết thì là ta. Điểm này ngươi so với ta phải rõ hơn mới đúng chứ, trừ phi ngươi nguyện ý rút lui khỏi trận chiến này." Ánh mắt của Lanka rơi xuống trên mặt Tirisfal.
Tirisfal không trả lời, nhàn nhạt nói: "Huynh hẳn nên biết đệ không phải là một người có dã tâm, nếu đệ nói đệ nguyện ý rút lui huynh có tin không?"
"Không tin." Lanka chậm rãi lắc đầu: "Kỳ thực ngươi luôn hiểu rõ hơn bất cứ ai, cho dù ngươi thật sự rút lui, ta cũng không thể để ngươi sống, ngươi quá giỏi. Tuy hiện tại ngươi không có dã tâm cũng không đại biểu sau này ngươi cũng không có. Biện pháp tốt nhất là tiêu diệt uy hiếp từ trong trứng nước."
"Huynh rất thẳng thắn." Tirisfal hờ hững nói: "Đây chính là điểm mà đệ coi trọng ở huynh, đáng tiếc đây là lần cuối chúng ta nói chuyện như thế này. Huynh trưởng của đệ, nói thật đệ cảm thấy rất tiếc."
"Tiếc? Đã đến bước này ngươi cũng không cần làm bộ." Lanka lạnh nhạt nói: "Tốt rồi, ta rất mệt, nếu như hôm nay ngươi tới đây là vì những lời này, như vậy ngươi đi được rồi."
Mắt của Tirisfal hơi chớp. Hắn lắc đầu, chầm chậm giơ tay lên: "Huynh sai rồi, hoàng huynh. Đệ thương tiếc là bởi vì sinh mạng của huynh sắp kết thúc rồi."
Lanka chấn động, còn tưởng rằng mình nghe lầm.
Trong đám hoàng tử của Huyết Sát thì thực lực của Lanka là mạnh nhất, vũ kỹ được chân truyền của Raizen. Nhiều năm trước, hắn đã đạt đến ma đế, đoạn thời gian trước lại tấn cấp ma đế trung đoạn. Vũ lực chính là ưu thế lớn nhất của hắn, mà Tirisfal bởi vì tư chất đã dừng tại ma hoàng nhiều năm, cho đến khi tiến vào Ám Hắc hồng lô mới phát sinh dị biến mà tiến vào ma đế. Vô luận là thực lực hay kinh nghiệm chiến đấu đều không thể so sánh.
Bây giờ, Tirisfal không biết tự lượng sức mà muốn giết mình, không nói đến vũ lực sai biệt, dạng trắng trợn xuống tay giết huynh trưởng cho dù là thành công, Raizen cũng không bỏ qua cho Tirisfal.
Chẳng lẽ đệ đệ thiên tài này bị thần kinh?
Nhìn thấy khuôn mặt đạm nhã như cũ của Tirisfal, trong lòng Lanka chấn động, không phải ảo giác! Tirisfal thật sự muốn hạ sát thủ!
Tại chỗ này? Ngay bây giờ?
Hắn điên rồi sao?
Lanka tuy kinh ngạc, lại không có chậm trễ, hai nắm đấm mơ hồ lóe ra thanh sắc quang mang.
Vô luận thế nào, trước chế ngự Tirisfal rồi mới nói, có lẽ đây là cơ hội lật ngược tình thế.
Bỗng dưng sắc mặt Lanka đại biến, bởi vì một cổ lực lượng đáng sợ vô thanh vô tức bao vây hắn lại, nhất thời không động đậy được.
Loại khí tức này xa xa vượt qua tầng thứ ma đế trung đoạn của Lanka, mà căn nguyên của lực lượng này lại là Tirisfal!
"Ngươi…" Lanka không tin nhìn mà Tirisfal.
Cái này có phải là tên đệ đệ chỉ hiểu mưu lược? Vị hoàng tử với tư chất tu hành bị cho là tiếc nuối lớn nhất?
"Có một câu huynh nói không sai, cho đến giờ huynh đều xem thường đệ, kể cả Raizen, tất cả đều xem thường đệ." Tirisfal hờ hững nói: "Huynh tự cho là thông minh, muốn đoạt hoàng vị? Như vậy đệ liền biến huynh thành quân cờ để ȶᏂασ túng. Huynh chẳng qua chỉ là một quân cờ mặc người chi phối và có lẽ cả Raizen, Katherine, Mejia… đều là quân cờ."
Câu nói cuối cùng đã tính cả ba vị đế vương ma giới vào. Lanka kinh hãi, lộ ra thần sắc không dám tin.
"Có phải huynh muốn nói 'chém gió không ngượng mồm' hoặc 'không biết tự lượng sức mình' hay không?" Ý cười trên mặt Tirisfal càng đậm. "Lúc đệ nói muốn giết huynh hẳn huynh cũng nghĩ như thế, bây giờ thì sao? Đệ cũng không phải là không có dã tâm, chỉ là không biểu lộ tại trước mặt các huynh mà thôi, một ma khuyển khi đã thỏa mãn cúi đầu gặm xương thì làm sao nhìn được cự long bay tại bầu trời? Quân cờ như huynh đã phát huy ra toàn bộ giá trị rồi, giá trị cuối cùng của huynh hiện tại chính là tử vong."
Đây mới thật sự là Tirisfal? Lanka cảm giác trong lòng sinh ra một cổ hàn khí. Hắn quát to: "Leierta!"
Kỳ quái là Leierta dường như không nghe thấy, tất cả thân vệ đều không một ai xuất hiện.
Tirisfal khẽ thở dài một tiếng: "Không cần phí sức vô ích! Nói cho huynh biết, ba mươi sáu thân vệ mà huynh tín nhiệm nhất bao gồm cả Leierta đều là người của đệ."
Lanka chấn động. Ba mươi sáu thân vệ, không ngờ toàn bộ đều là người của Tirisfal, chỉ riêng điểm này, liền cho thấy hắn có bao nhiêu tâm kế! Tirisfal nói không sai, ai cũng đều xem thường hắn.
"Đệ sẽ cho huynh một cái chết không chút thống khổ, sau đó tự thân đưa thi thể của huynh về đế đô, hoàng huynh của đệ."
Lanka biết đây là thời khắc sinh tử quan đầu, lực lượng tích súc nãy giờ đều bộc phát ra hết. Toàn thân dâng lên thanh sắc quang diễm nhưng Tirisfal chỉ nhẹ vung tay một cái, quang diễm kia giống như ngọn nến trước gió, khẽ thổi liền tắt, thật giống như sinh mạng của Lanka vậy.
Trong lúc hấp hối, Lanka bỗng nhớ đến tình cảnh khi còn nhỏ.
Trong ngự hoa viên, một bạch y phu nhân đang mỉm cười nhìn vào đám thiếu niên đang nô đùa ầm ĩ.
Khi đó, mẫu thân còn sống.
Khi đó, Edmond còn là ca ca của bọn hắn, mang theo bọn hắn cả ngày đi gây họa.
Khi đó, Tirisfal còn là một ŧıểυ hài tử cả ngày đi theo sau mọi người, động một tí là khóc nhè.
Mấy năm nay quả nhiên rất mệt.
Biểu tình của Lanka dần dần hòa hoãn xuống, ý thức sa vào vô tận hắc ám.
Âm Ảnh đế quốc, Yeca yếu tắc.
"Lomond đại nhân, thương thế của ngài còn chưa phục hồi, không được loạn động, ta tới giúp ngươi đổi thuốc."
Nói chuyện là một nữ nhân mang mạng che mặt, tóc đen mắt đen. Sau diện sa mơ hồ hiện ra ngũ quan mỹ lệ, trong tay cầm lấy rương thuốc.
"Meidilu ŧıểυ thư, còn chưa có tin tức về bằng hữu của ta sao?"
"Không có tin tức mới." Meidilu lắc đầu. "Chúng ta đã phái ra thám báo ưu tú nhất. Từ bị trạng của ŧıểυ bình nguyên cho thấy nơi đó đã phát sinh chiến đấu vô cùng kịch liệt."
Lomond cũng không biết sự tình của Katherine nhưng lúc trước hắn và Trần Duệ lẩn vào Yeca yếu tắc, hắn nhận ra đồng hành là Azgalor.
Azgalor từng lẩn vào Ám Nguyệt. Lúc đó phong ấn của Pagliuca còn chưa giải khai, không phải là đối thủ hắn, sau lại phải nhờ "Isis" ra tay. Lomond biết Azgalor là cường giả ma đế đỉnh phong nhưng mà lúc Azgalor gần đến Yeca yếu tắc không ngờ lại bạo thể mà vong, có thể thấy hắn tao ngộ đối thủ đáng sợ cỡ nào.
Cường giả quốc độ cấp?
Như vậy Trần Duệ đuổi theo Bạch Lạc…
Ánh mắt Lomond hiện ra vẻ âm u, Trần Duệ là hảo bằng hữu tốt nhất của hắn, nếu như hắn xảy ra chuyện vậy khi về hắn làm sao đối mặt với đám người Athena và Isabella?
"Lomond đại nhân không cần lo lắng, ta tin tưởng bằng hữu của ngài hẳn là không có việc gì." Meidilu lấy ra dược vật chữa thương và băng gạt từ rương thuốc, bắt đầu cẩn thận thay thuốc giúp hắn. "Có một việc ta muốn nói cho đại nhân biết, Bạch Lạc chắc là đã chết rồi."
Tinh thần Lomond khẽ run: "Phát hiện ra thi thể của hắn?"
Meidilu lắc đầu, ngập ngừng nói: "Chẳng qua, từ mấy ngày trước, tâm linh gông xiềng của ta giống như đã tan biến, không thấy phát tác lại nữa."
Thì ra, Meidilu chính là thê tử của Bạch Lạc, biểu muội của Katherine. Phụ thân của nàng là hoàng thúc Fo Luncy.
Fo Luncy là người có thực lực nhất trong số những kẻ ủng hộ Katherine, từng là đệ nhất nhân của Ảnh Ma quân đoàn. Lão từng trợ giúp Katherine bình định nội loạn, đáng tiếc không có mắt nhìn được người, gả nữ nhi cho Bạch Lạc từng có ân cứu mạng chính mình. Bạch Lạc dựa vào tầng quan hệ này từng bước trở thành đế quốc đệ nhất tướng quân.
Lúc đầu Bạch Lạc còn thể hiện vẻ ân ái với Meidilu nhưng sau này liền lộ ra mặt độc ác, dùng tâm linh gông xiềng khống chế Meidilu, thường hay giày vò ngược đãi, đặc biệt là sau khi Bạch Lạc mất đi nửa người không thể làm chuyện đó lại càng thêm ác độc.
Bạch Lạc từng lấy lý do thân thể Fo Luncy không tốt, đưa nhạc phụ đại nhân và thê tử đến Yeca yếu tắc, trên thực tế lại cầm tù hai người, dùng để uy hiếp nữ hoàng Katherine. Fo Luncy hối hận không kịp, chửi mắng Bạch Lạc không ngừng, cuối cùng lại bi Bạch Lạc tàn nhẫn móc mắt ra ngay trước mặt Meidilu. Mei Dilu hận Bạch Lạc đến thấu xương.
Do tồn tại tâm linh xiềng xích, Meidilu cầu sinh không được cầu tử không xong, chịu đủ giày vò, cho đến khi Lomond xuất hiện giải cứu nàng và phụ thân, cho nên nàng xem Lomond là ân nhân.
Fo Luncy tuy đã bị mù nhưng lấy tư lịch và uy vọng của hắn, thêm vào bố trí của Katherine lúc trước, hỗn loạn ở Yeca yếu tắc rất nhanh liền ổn định được.
Lời của Meidilu khiến mắt Lomond sáng rực lên. Nếu Bạch Lạc đã chết, như vậy tâm linh gông xiềng trên người Delia cũng sẽ được giải trừ! Ác mộng vây khốn Delia nhiều năm cuối cùng có thể tan biến!
Hiện tại khiến người lo lắng cũng chỉ có tên gia hỏa đội trưởng kia…
Người tốt mạng không dài, người xấu họa ngàn năm.
Đội trưởng, loại tai họa như ngươi nhất định phải còn sống.