Đối mặt với sự tiến công của Phong Long quân đoàn, Locker yếu tắc chỉ bày ra vài chục con giác dực thú, bất kể là lực lượng hay số lượng thì những giác dực thú này đều không có cách nào bì nổi với Phong Long quân đoàn. Trên đầu chúng nó đều đội một cái lồng, kỵ binh trên lưng thì mang mặt nạ, sau lưng vác một cái ống đồng lớn.
Ống đồng sau lưng phun ra một làn sương khói dày đặc, giao cắt quấn vào nhau ở trên không trung. Màn khói này dường như có thành phần đặc biệt, chúng ngưng tụ lại không tiêu tán. Rất nhanh, trên khoảng không Locker yếu tắc hình thành một đám khói dày rộng như biển cả, trông như là mây đen, không thể nào nhìn thấy cảnh tượng bên trong.
Phong Long quân đoàn đi tới trước biển khói. Người cầm đầu là quân đoàn trưởng Argon. Hắn nhìn biển khói kia mà trong lòng không tránh khỏi hồ nghi, vội ra lệnh cho quân đội dừng chân tại chỗ. Miệng Argon niệm niệm cái gì đó, một con gió lốc dạng nhỏ hiện ra ở phía trước. Nơi nào gió xoáy đi tới thì màn khói bị xé nứt ra, dồn dập tiêu tán nhưng rồi không lâu sau lại khép lại như cũ. Chỉ là trong màn khói hình như cũng không có mai phục gì, mấy tên giác dực thú kia cũng rời khỏi rồi.
"Bột của cỏ ba âm?” Agron thu một đám vụ khí trong lòng bàn tay ngửi ngửi, trong lòng xác định đây là cỏ ba âm một loại thực vật khá phổ biến, bụi có thể chuyển sang trạng thái trôi nổi trên không trung, cũng có công năng đặc biệt là khuyếch đại âm thanh, thường dùng trong một số loại ma pháp đa͙σ cụ liên lạc, càng quan trọng hơn là, nó không có độc tính.
“Muốn kéo dài thời gian để xử lý bộ binh sao? Thật là một kế nghi binh ngu xuẩn!” Đây là chiến trường, bỏ lỡ chiến cơ chính là trọng tội. Argon lập tức quyết đoán, hạ lệnh cho Phong Long quân đoàn tiếp tục tiến về phía trước. Chẳng qua để cẩn thận, hắn cũng không toàn lực lao lên.
Phong Long quân đoàn tiến vào vụ hải, do đặc tính của cỏ ba âm nên Argon ngược lại có thể cảm nhận được khá rõ tình huống của binh lính gần mình, quả nhiên là không gặp mai phục.
Đúng lúc này, song túc phi long dưới thân hắn đột nhiên phát ra những tiếng “tê tê” dường như đang biểu thị rất lo lắng một điều gì đó, những con song túc phi long khác cũng bắt đầu có tình trạng giống vậy. Trong lòng Argon đột nhiên sinh ra cảm giác nguy hiểm, hắn lớn tiếng ra lệnh cho đội ngũ mình chú ý di chuyển.
Argon vừa dứt lời, thì đột nhiên cảm giác được một cổ khí tức đáng sợ, ngay lập tức hắn liền mơ hồ nhìn thấy một thân ảnh khổng lộ đang dần dần hiện ra. Không đợi hắn làm ra phản ứng tiếp theo, thì một trận sóng trấn động mãnh liệt mà mênh mông lao đến, vụ khí xung quanh bị loại sóng âm đáng sợ này làm cho biến dạng trong chốc lát đã rời rạc hẳn ra, cũng bởi vậy mà thân ảnh khổng lồ kia lại càng trở nên rõ ràng.
Đó là một đầu cự long đáng sợ, cả người bao trùm lân phiến màu vàng nâu, trên đầu lại có một vài chiếc sừng ngắn, hai má mọc ra thứ gì đó giống như vây cá. Cả người hắn được bao bọc bởi một bộ áo giáp đen nhánh, hai cánh khổng lồ phát ra những tiếng đập “phình phịch..” trên không, còn cộng thêm đôi long nhãn phát ra sát khí lạnh thấu xương.
Argon ngưng trệ nhìn trằm trằm vào một màn này. Một giây sau, bỗng dưng trong đầu hắn “oanh” một tiếng, giống như có quả bom đang nổ tung trung đầu hắn vậy. Sau đó hắn không nghe được bất kì thứ gì, thứ duy nhất hắn có thể cảm giác được chính là linh hồn của mình đang bị chấn động kịch liệt.
Toàn bộ chiến trường đều nghe được trận rống khủng khiếp này, tiếng rống còn mang theo cả tác dụng chấn nhiếp đặc thù nên kéo dài thêm vài phút đồng hồ, cộng thêm sự tăng phúc của cỏ ba âm nên đã lớn lại càng lớn hơn, càng mãnh liệt hơn. Đám binh sĩ phía dưới đều vứt bỏ binh khí, thống khổ mà bưng kín lỗ tai lại, người nào mà thực lực hơi yếu thì bị “stun” ngay tại chỗ.
Trong vụ biển sương mù, song túc phi long và giác dực thú giống như những hạt mưa đá vậy, gần như tất cả đều “tí tách” rơi xuống, rất nhiều binh sĩ xui xẻo bị nên cho bẹp dí, hên thì chỉ đứt gân, gãy xương.
Con song túc phi long biến dị của Argon uốn éo người miễn cưỡng đập cánh, cuối cùng cũng gắng gượng được mà không bị rơi xuống.
May mà các binh sĩ Loker yếu tắc trước khi tung ra vụ khí đều đã chuẩn bị xong nút tai, nhưng mọi người vẫn lộ ra vẻ khó chịu trên mặt. Chỉ có những tham thực đằng là không bị ảnh hưởng chút nào, hơn nữa chúng lại càng điên cuồng mà cắn nuốt những người binh sĩ đang mất đi sức chống cự kia.
Ba kẻ đứng đầu quân Huyết Sát đang ở trấn Hắc Vân theo dõi ma pháp kính đều giật mình kinh hãi: “Rối cuộc là đang có chuyện gì xảy ra?”
Ma pháp kính không thể truyền đạt âm thanh, cho nên ba vị này không thể nghe được tiếng gầm đáng sợ đó. Bọn họ chỉ thấy Phong Long quân đoàn tiến vào sương mù một đoạn rồi không lâu sau tất cả như “thiên nɠɵạı lưu tinh” đột nhiên rơi xuống.
Chỉ một kích, đã đánh cho toàn bộ Phong Long quân đoàn tan tác, tính luôn cả ma đế sơ đoạn Argon bên trong, cho dù là ma đế đỉnh phong, cũng không thể nào làm được điều này, đây rốt cục là vũ khí hay cường giả nào?
Con vịt chết long vừa đại phát thần uy trong bụng đang cực kỳ thoải mái, chiếu thức này chính là “Nộ Long Khiếu” mà lão Augustine Las mới truyền lại cho hắn gần đây. Chiêu này kết hợp giữa long uy và những thanh âm hỗn loạn khác công kích kẻ địch, cộng thêm tác dụng tăng phúc âm thanh của cỏ ba âm, cho nên mới có tác dụng “one hit all down” thế này.
Long tộc vô thanh vô tức mà quay trở về hậu phương, trong lòng hắn đang nghĩ xem về sau chém gió tình cảnh mình “nhất rống phá vạn quân” như thế nào cho hoành tráng.
Vụ khí trên không trung dần dần tản đi, bên trong không còn lại bất kì ai cả, phía dưới tường thành những binh lính Huyết Sát và khí giới công thành đều bị tham thực đằng tấn công không sót lại một mống.
Cuối cùng, hậu phương bên địch cũng thổi lên kèn lệnh rút lui, các binh sĩ cố thủ Locker yếu tắc phát ra những tiếng hò hét vui mừng vang trời.
Âm Ảnh đế quốc, Yeca yếu tắc.
Kiến trúc thành thị nơi đây khác hoàn toàn Locker yếu, Yeca yếu tắc là quan ải quan trọng nhất cho nên đây là một tòa thành khổng lồ, quân doanh và binh lính phân khắp tứ phía phòng ngự nơi này.
Tại bộ chỉ huy cao nhất tòa thành.
“Sao cơ?” Đệ nhất tướng quân Âm Ảnh đế quốc Bạch Lạc sau khi nghe được báo cáo của vệ binh thì vô cùng bất ngờ: “Rocky?”
“Vâng, Rocky tướng quân quay về yếu tắc, đang ở ngoài tòa thành cầu kiến tướng quân.”
Chân mày Bạch Lạc cau lại. Rocky Leviathan, từng là trợ thủ đắc lực nhất của hắn nhưng vào khoảng chừng hai năm về trước, Rocky bỗng dưng biến mất không để lại tung tích nào, không thể tưởng tượng được hôm nay hắn lại trở về yếu tắc.
Bạch Lạc nhớ như in, thật ra Rocky được hắn bí mật phái ra ngoài. Vì lúc ấy cha vợ của Bạch Lạc là Fo Luncy lấy lý do thân thể suy nhược, nên hắn muốn đem nhạc phụ và thê tử của mình đến đây phụng dưỡng nhưng thực tế là ép buộc làm con tin. Điều này khiến cho Katherine sợ ném chuột vỡ bình. Katherine lập tức làm ra động thái đáp trả, đem Fei Ni con gái của Rummenigge đại sư gả cho đệ nhất tướng quân Bạch Lạc làm ŧıểυ thiếp.
Bạch Lạc tự nhận mình có tình cảm rất sâu đậm với Meidilu, cho nên từ chối hôn sự của Đại Đế một cách uyển chuyển. Rồi để trợ thủ đắc lực dưới trướng là Rocky thay mặt mình hướng Katherine đại đế cầu hôn Meidilu làm chính thất. Katherine đại đế sau một hồi suy nghĩ đáp ứng thỉnh cầu của Bạch Lạc.
Vụ hôn nhân này nhìn bề ngoài tuy đơn giản nhưng hàm chứa bên trong là cuộc đánh cờ giữa Bạch Lạc và Katherine, Meidilu chẳng qua chỉ là con tốt thí. Nhưng ngoài ý muốn chính là, Meidilu lại bỏ trốn cùng thanh mai trúc mã của mình là Munroe cũng là con trai của đệ tam tướng quân Cafu. Việc này vốn đã trong dự liệu của Bạch Lạc cho nên hắn ngay lập tức bí mật phái Rocky đón đường đuổi giết. Hắn muốn để thi thể Monroe và Meidilu ở Ám Nguyệt lãnh địa, mượn cơ hội này xóa bỏ tay trong của Katherine đồng thời có thể làm ảnh hưởng quan hệ hợp tác giữa Ám Nguyệt và Huyết Kinh Hoa lãnh địa.
Vừa vặn Trần Duệ do tham gia hội chợ thực vật ở trấn Rye, giúp Monroe giết chết phản đồ bên người rồi đánh bại Rocky, cứu đôi vợ chồng son. Monroe cảm kích ân cứu mạng, gia nhập hỗ trợ quân đội Ám Nguyệt.
Rocky bị Trần Duệ dùng Phệ Thần mặt nạ biến thành khôi lỗi khống chế. Tất nhiên, về điểm này thì Bạch Lạc cũng không biết.
Bạch Lạc còn không biết một điều nữa chính là, “đặc sứ” đang ở tít tận Đọa Thiên Sứ đế đô ngồi cùng một chỗ với nữ hoàng bệ hạ, đã bí mật dùng truyền tống trận, đi tới lãnh địa Lôi Đình phía bắc Yeca yếu tắc.
“Rocky có mang người khác trở về hay không?”
“Không có, chỉ có mình Rocky tướng quân quay lại.”
“Dẫn hắn vào thiên sảnh chờ ta.”
Hiện giờ, Đọa Thiên Sứ đế quốc và Huyết Sát đế quốc đang giao chiến, Âm Ảnh đế quốc thì đang tích trữ trọng binh ở phía Đông nam bộ, chuẩn bị tấn công Đọa Thiên Sứ đế quốc. Yeca yếu tắc chính là nơi giao với Huyết Sát đế quốc cho nên hiện giờ là thời kỳ mẫn cảm nhất. Rocky đã biến mất lâu ngày đột ngột xuất hiện, khó khiến cho Bạch Lạc không khỏi không hoài nghi.
Không lâu sau, Bạch Lạc đợi ở thiên sảnh đã thấy Rocky tiến đến.
Rocky vừa thấy Bạch Lạc đã vội vàng thi lễ: “Tướng quân!”
Bạch Lạc liếc nhìn hắn, nhàn nhạt nói: “Ngươi đã trở lại.”
“Dạ vâng, thưa tướng quân.”
Từ lúc Rocky bắt đầu tiến vào, Bạch Lạc vẫn cẩn thận quan sát hắn. Bạch Lạc cảm giác được bất kể thực thực hay động tác thường ngày và ngữ điệu đều không có sơ hở gì, hẳn là Rocky chính mình quen thuộc kia, lập tức gật đầu, nói: “Ta muốn nghe lời giải thích về việc hai năm nay ngươi biến mất.”
Rocky hơi liếc nhìn sang hai phía. Bạch Lạc vung tay lên, đám vệ binh cũng lui xuống.
Rocky lúc này mới mở miệng: “Lúc đầu ta phụng mệnh đại nhân chặn đường Monroe và Meidilu nhưng kết quả lại đụng phải một tên long tộc đáng sợ ở Ám Nguyệt. Ta liều chết mới trốn được, sau đó lại âm thầm tìm cơ hội xuất thủ nhưng không ngờ rằng Monroe lại gia nhập Ám Nguyệt. Sau một lần tập kích thất bại, suýt nữa bỏ mạng, ta chỉ đành phải chạy trốn thật xa. Về sau, ta bị một người giam cầm, hắn ép ta gia nhập vào một tổ chức bí mật, cho nên không thể nào thoát thân… cho mãi đến tận bây giờ.”
Chân mày Bạch Lạc nhướng lên: “Tổ chức bí mật?”
“Thực may mắn rằng đó một vị tướng quân trong đó là đồng đảng với chúng ta…” Vẻ mặt của Rocky rơi vào trong mắt Bạch Lạc: “Vì người bắt giữ ta vào chính là Azgalor! Azgalor Beelzebub.”
“Beelzebub vương tộc?” Mắt Bạch Lạc híp lại: “Ta không hiểu ý ngươi nói gì, xem ra ngươi hãy đem những kinh nghiệm này viết thành một bản báo cáo sau đó trình lên nữ hoàng bệ hạ.”
Rocky lắc đầu, không nán lại ở vấn đề này nữa: “Bất kể thế nào ta cũng là Leviathan vương tộc, cũng là trợ thủ đắc lực của tướng quân, ta sẽ toàn lực trợ giúp và ủng hộ ngài.”
“Vậy sao?” Lời Bạch Lạc bỗng dưng lạnh hẳn xuống, một cổ băng hàn chi khí dần dần tỏa ra, nhiệt độ cả gian phòng nhanh chóng giảm xuống, rồi bắt đầu kết thành băng.
Rocky không ngờ rằng mình đã giải thích vậy rồi, mà Bạch Lạc còn đột nhiên làm khó mình. Bàn tay hắn đã xuất hiện một chiếc bao tay, toàn thân nó tản mát ra quang mang lam sắc nhàn nhạt, hắn cố gắng hết sức loại bỏ khí tức băng hàn này ra khỏi thân thể nhưng bắt đầu không chống cự nổi mà cứng ngắc lại, hai chân đông thành băng, rồi dần dần lan lên phía trên cơ thể.
Rocky nghiến răng, con ngươi mắt phải đột nhiên từ màu đen truyển sang màu trắng, một cổ quỷ dị lực lượng lan ra, tốc độ kết băng lập tức chậm hẳn lên.
Bạch Lạc cười lạnh, hai con mắt cũng biến thành màu đen. Rocky kêu thảm một tiếng, mắt phải chảy ra máu tươi. Đều là Mộng Yểm chi đồng nhưng bất kể là chất hay là lượng, Rocky cũng đều không cùng một cấp bậc với Bạch Lạc
Mắt thấy mạng như chỉ treo chuông, cổ họng Rocky cố hết sức rống lên hai chữ: “Huyễn Ma thuẫn!”
Lực lượng Bạch Lạc bỗng tạm thời ngừng lại, con ngươi trong chốc lát khôi phục lại thành màu lam sắc vốn có, băng cứng trên người Rocky cũng chậm rãi hòa tan.
“Thăm dò đã kết thúc rồi chứ, tướng quân.” Rocky lau đi vết máu trên mắt phải, nhàn nhạt nói: “Về phần những vấn đề khác… Ta hơi mệt một chút, thưa tướng quân.”
“Mộng Yểm chi đồng, thủy hệ tinh thông, hai loại thiên phú hẳn là không làm giả được, ngươi quả nhiên là Rocky.” Khuôn mặt tăm tối lúc đầu của Bạch lạc đã thay bẳng vẻ tươi cười, giống như đòn sát thủ vừa rồi chỉ là dò xét thân phận mà thôi: “Rất tốt, ngươi đi nghỉ trước đi, Rocky tướng quân.”
Rocky khẽ khom lưng, rồi xoay người rời đi.
Nhìn bóng lưng Rocky, ánh mắt Bạch Lạc trở nên lạnh lẽo vô cùng.