Lúc này, Lomond cảm giác cảnh tượng xung quanh xảy ra biến hóa kỳ dị, giống như từ quảng trường di chuyển đến một cái ngõ ngách vắng vẻ nào đó. Với sự quen thuộc với Ám Nguyệt của Lomond, hắn biết đây là ngõ số bảy ở đường nam quảng trường. Đối phương không thi triển lĩnh vực hay ảo thuật, mà là chuyển dịch không gian chân chính.
Trên người Kristina thần bí này vẫn không có khí tức đặc biệt, giống như người thường không có chút sức mạnh nào, nhưng bản năng của Lomond lại cảm nhận được một loại áp bách to lớn. Hiện giờ hắn đã đạt tới ma đế, cảm ứng tinh thần tăng mạnh, càng là như thế, hắn lại càng cảm thấy nữ nhân này đáng sợ.
Loại cảm giác áp bách này còn trên cả Pagliuca, thậm chí là cả Đâu Đâu. Có lẽ chỉ có Lola mới có thể sánh bằng.
Cường địch như vậy thì không đánh lại rồi, chạy trốn là biện pháp tốt nhất. Nhưng Lomond không làm được, là vì Delia, có lẽ hắn dựa vào thiên phú "thiểm linh" là có thể bỏ chạy. Còn bằng thực lực Delia bây giờ, khẳng định không chạy nổi, cho nên phản ứng đầu tiên của hắn là chiến đấu, tranh thủ thời gian giúp Delia chạy trốn.
Trong chớp mắt, quanh người nữ tử thần bí bị vô số lam quang vây lại, giống như một quang võng liên miên. Tốc độ của quang võng cực nhanh, sau khi thành hình thì lập tức xé rách không khí, tiếng rít mất một lúc mới truyền ra.
Rèn luyện ở thế giới thâm uyên, Lomond đúng là xưa đâu bằng nay, một đòn này đúng là sát chiêu "bất quy" cực mạnh của hắn, không chém được kẻ địch tuyệt không quay về. Chiêu này đáng sợ ở chỗ ẩn giấu vô số hậu chiêu, nếu đối phương bất động, sẽ bị lưới đao chém nát, đối phương vừa động, hậu chiêu này sẽ được kích hoạt, mang theo khí thế trước nay chưa từng có, bộc phát ra uy lực đáng sợ hơn, chính bản thân hắn cũng không thể thu về được.
Trong "trò chơi" thâm uyên, một "tiên tử nữ" (tiên = roi chứ không phải thần tiên) cấp ma đế sơ đoạn từng bị cắt thành mấy trăm mảnh vụn, chôn diệt chơi chiêu "bất quy" này.
Bỗng dưng, quang võng màu lam khựng lại, nhanh chóng ảm đạm, bị một bàn tay mềm mại dập tắt. Thân ảnh Lomond hiện ra, lùi lại mấy bước, bàn tay cầm đao không ngừng run rẩy, máu tươi dần chảy ra từ chuôi đao.
Lomond không để ý đau nhức trên tay, kinh sợ nhìn chằm chằm đối phương. Nữ tử này chỉ phất tay một cái đã phá sạch toàn bộ hậu chiêu của hắn, đao khí mạnh mẽ bị bắn ngược trở về, đánh nát hổ khẩu của hắn. Hiển nhiên, đối phương còn chưa xuất toàn lực.
Thực lực chênh lệch quá xa, kết quả này giống như đã được định trước.
Tuy rằng trước đó Lomond mở miệng, nhưng Delia đã thông qua ánh mắt của hắn mà ngầm hiểu, tính toán nhân cơ hội rời đi. Hiện giờ thấy Lomond tan tác trong chốc lát, ngược lại bỏ qua ý nghĩ đó: nếu không trốn thoát thì cùng nhau đối mặt đi.
Chỉ là không ngờ, vị quý nữ vương tộc Âm Ảnh đế quốc trước đây, người kế thừa nữ hoàng trong truyền thuyết này lại có thực lực đáng sợ như thế.
"Ta cũng không có ác ý, Delia." Kristina nhìn thấy tất cả biểu hiện của hai người, thiện ý giải thích, lại bỏ qua cái xưng hô "phu nhân" kia: "Đúng rồi, ta nhớ ngươi là bằng hữu con gái Athena của đệ nhất tướng quân Đọa Thiên Sứ, năm đó còn... hóa ra ngươi luôn ẩn mình ở Ám Nguyệt. Chẳng qua hãy yên tâm, ta không tiết lộ tin tức của ngươi cho ai đâu."
"Tiết lộ thì thế nào?" Lomond hừ lạnh một tiếng, mục đích hắn liều mạng tăng thực lực không chỉ vì bảo hộ Delia, còn là vì đích thân giải quyết tên cầm thú Bạch Lạc. Theo tình báo của cô Isabella, hiện giờ Bạch Lạc tự thân khó bảo toàn, co đầu rút cổ ở cứ điểm Yeca. Hơn nữa Ám Nguyệt có ít nhất ba long tộc cường đại trấn thủ, kể cả biết Delia ở đây thì cũng không dám đến.
Lomond vừa nói xong, bỗng dưng nhớ tới hai người mình căn bản không phải đối thủ của Kristina này. Mạng còn nằm trong tay người ta, không khỏi ỉu xìu.
"Delia, ngươi đã là bằng hữu của lãnh chủ Athena, vậy thì tốt rồi. Ta muốn gặp người thương của lãnh chủ, vị tài chính quan nhân loại Trần Duệ nổi tiếng kia, có thể tiến cử giúp ta hay không?"
"Kristina ŧıểυ thư." Delia hít sâu một hơi, khôi phục lại bình tĩnh: "Nếu ta đoán không sai, ngươi hẳn là phụng mệnh của Katherine đại đế tới đây. Chỉ sợ cố gắng của ngươi uổng phí rồi, theo ta được biết, Trần Duệ không có khả năng rời khỏi Ám Nguyệt. Nếu như vậy, ngươi có thể dùng thủ đoạn khác với hắn hay không? Ví như... nếu không để ta sử dụng, vậy thì người khác cũng đừng hòng chấm mυ"ŧ?"
"Ngươi đa tâm rồi, ta chỉ muốn thỉnh giáo hắn vài vấn đề mà thôi." Kristina liếc Delia một cái: "Delia, lâu lắm rồi ta không đi dạo phố, có thể dẫn đường giúp ta không? Còn về vị các hạ này... ta ở phòng khách quý số một lữ quán Hồng Quả, chờ chúng ta đi dạo xong, ngươi lại đến đón Delia được chứ? Chẳng qua, ta hy vọng lúc trở lại, người chiêu đãi ta không phải vài vị long tộc."
Lomond nhướng mày: "Đây là uy hiếp?"
"Ngươi có thể lý giải là thỉnh cầu của một vị nữ sĩ." Khuôn mặt đằng sau khăn che mặt của Kristina mỉm cười: "Chúng ta đi thôi, Delia."
Delia nghĩ nghĩ, đi tới bên cạnh Kristina, Lomond hừ lạnh một tiếng, giậm chân, biến mất tại chỗ.
"Tốc độ thật nhanh, thiên phú 'thiểm linh' quả nhiên danh bất hư truyền." Ngữ khí Kristina có chút cảm khái: "Ta thật kinh ngạc, ngươi thân là Leviathan vương tộc, không ngờ lại làm bạn với một vị Bailey vương tộc. Chẳng qua từ vài chi tiết là thấy được, tình cảm của các ngươi rất sâu đậm, thậm chí không tiếc hy sinh vì đối phương, thật làm cho người ta hâm mộ."
"Đường đường quý nữ của Âm Ảnh cũng đi hâm mộ mấy thứ này sao?" Delia lắc đầu, bỗng nhiên mỉm cười: "Ta biết ŧıểυ thư trí tuệ hơn người, chẳng qua chắc ngươi cũng không theo ta nói nhảm. Nếu là đi dạo phố, chúng ta vui vẻ đi dạo thôi."
"Tình yêu thật sự sẽ thay đổi một người, nụ cười này không thuộc về Độc Chu phu nhân mà ta biết." Kristina liếc Delia một cái thật sâu: "Kỳ thật ngươi đã nói cho ta rất nhiều thứ, ví như... loại tín nhiệm sâu sắc với đồng bạn kia. Ta thật kinh ngạc, loại tín nhiệm này có được khi tiếp xúc với nhân loại kia..."
Ánh mắt của Delia hơi ngưng trệ, lập tức lắc đầu: "Quả nhiên vẫn là vị quý nữ trong lời đồn, chỉ riêng trí tuệ và sức quan sát đã làm người ta khiếp sợ. Chẳng qua, đôi khi nữ nhân nên ngu ngơ một chút mới tốt, bằng không cũng mệt chết, nhất là ở trước mặt nam nhân."
"Có lẽ đúng với ngươi thôi, Delia." Kristina nở nụ cười: "Thật lâu lắm rồi ta không đi dạo phố, phương diện này cũng không có chuyên môn. Ta nghĩ, lát nữa ngươi có rất nhiều cơ hội trả đũa ta."
Hai nàng tay trong tay, vẻ ngoài thân mật đi trên đường. Delia giống như đã quên thân phận "con tin" của mình, giới thiệu với Kristina đủ loại cửa hàng và phương tiện, còn cùng chọn mua quần áo. Quả thật Kristina có bộ dạng không thường xuyên đi dạo phố, tò mò đưa ra đủ loại vấn đề, không ngừng tán thưởng Ám Nguyệt phồn hoa.
"Thật sự khó mà tin được, thành thị này mấy năm trước là một nơi rách nát tiêu điều, hiện giờ đã trở thành nơi phồn hoa nhất ma giới, cho dù đứng trên hạng ba cũng chưa đủ." Kristina cảm khái: "Nhân loại kia thật sự rất giỏi, ta đoán, đằng sau đủ loại cải cách của Đọa Thiên Sứ đế quốc đều có bàn tay của hắn. Chỉ riêng từ ngữ như "hóa hủ bại thành thần kỳ" cũng không đủ để hình dung năng lực của hắn."
"Đương nhiên." Delia sinh ra một loại cảm giác tự hào, bởi Trần Duệ là bằng hữu chân chính của nàng và Lomond, bằng hữu sinh tử.
"Ta thật thấu hiểu sự tín nhiệm và bảo hộ với bằng hữu của ngươi, nhưng ngươi sợ ta đối phó hắn như vậy sao?" Kristina thở dài một hơi: "Vừa rồi chúng ta cùng đi, ta biết, ngươi đã để lại mười ba loại ám ký, có chín loại đến chính ta cũng không hiểu được, hẳn là thủ pháp của ngành tình báo đặc thù. Nếu ta đoán đúng, trong 'Ám Ma' của Ám Nguyệt nhất định có chỗ của ngươi. Chẳng qua, ngươi lo lắng thừa rồi, nếu ta thật sự có hành động gì, kể cả mấy vị long tộc Ám Nguyệt kia cũng chưa chắc ngăn được ta."
Delia cũng không giải thích, cười mà không nói, nhưng trong lòng âm thầm kinh sợ. Quý nữ này quả thật đáng sợ, cũng không biết đội trưởng có ứng phó được không. Chẳng qua dù Kristina thông minh, cũng không biết được long tộc ở Ám Nguyệt kỳ thật có sáu vị, còn có một Đâu Đâu, chỉ cần căn cứ vào những ám ký này, có thể thoải mái mà bắt vị quý nữ này.
"Thực xin lỗi, Delia. Xem ra ta có chỗ hiểu lầm." Bỗng nhiên Kristina xin lỗi một câu, làm Delia sửng sốt. Thấy phía trước xuất hiện hai bóng người quen thuộc: Trần Duệ và Isabella.
Sự tình là vậy, Lomond vừa mới quay về nơi ở muốn bọn Pagliuca hỗ trợ đối phó Kristina, vừa lúc Trần Duệ và Isabella trở về bằng thông đa͙σ Thải Hồng sơn cốc.
Nghe tên "Kristina", trong lòng Trần Duệ không khỏi chấn động, hắn biết thân phận chân chính của vị quý nữ này. Nếu ban đầu ở U Dạ thấp địa còn ngây thơ không biết, vậy thì trong Thủy Tinh sơn cốc, thân phận chân chính của Kristina đã được miêu tả sinh động. Chỉ là không ngờ, hắn vừa mới dùng "độc vũ dưới ánh trăng" ở hội diễn xướng nhằm ném đá dò đường, ra chiêu với người ta, vị nữ hoàng bệ hạ này đã xuất kỳ bất ý mà phản kích. Đã thế còn dùng thân phận Kristina đích thân tới Ám Nguyệt, hơn nữa chỉ mặt gọi tên " Trần Duệ". Không đúng, nàng hẳn cần tìm Richard mới đúng, chẳng lẽ lộ rồi? Từ khi nào...
Sự kinh ngạc của Trần Duệ không thể gạt được Isabella bên người. Cô mụ đại nhân suy nghĩ trước sau chu toàn, "khứu giác" mẫn tuệ, còn hơn cả ŧıểυ thị nữ, lập tức cảm thấy nữ nhân này "có vấn đề". Cho nên, cô mụ đại nhân khăng khăng cùng đi, cũng là do có nàng, cho nên nhanh chóng lợi dụng được những ám ký để lại này.
Trong nháy mắt thấy Kristina, Trần Duệ cảm thấy hai con ngươi đen nhánh như bầu trời sao kia đã xuyên thấu qua khăn che mặt, nhìn vào chính mình, nhất thời không khỏi hơi thất thần.
Isabella bên này chủ động mở miệng hỏi: "Kristina ŧıểυ thư?"
Quả nhiên quý nữ nhìn về phía cô mụ đại nhân: "Đúng, ngươi là..."
Isa ŧıểυ thư không để ý, chỉ thân thiết kéo lấy Trần Duệ, dán chặt bộ ngực đầy đặn lên cánh tay: "Chàng biết nàng ta sao?"
Đằng sau động tác này mơ hồ có con dao chọc tiết, làm Trần Duệ rùng mình một cái. Hắn rất muốn nói không chỉ biết, còn đặt con nhà người ta dưới thân mà hưởng thụ qua. Nhưng lúc này cũng chỉ có thể giả ngu: "Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy vị ŧıểυ thư này, xin hỏi có chuyện gì?"
Kristina nhìn nhìn Isabella, ánh mắt đằng sau khăn che mặt vô cùng bình thản.
Bằng sự mẫn tuệ của Isabella, nàng cảm nhận được, đằng sau sự bình thản này là tự tin mãnh liệt, giống như đối thủ trước mặt không cùng một đẳng cấp. Điều này làm cô mụ đại nhân âm thầm kinh sợ, đồng thời rất khó chịu. Trong lúc nhất thời, giữa hai mỹ nữ đeo khăn che mặt mơ hồi nổi lên điện hoa lèo xèo loẹt xoẹt bay tứ tung, tơi bời hoa lá.