Mang theo Siren công chúa Helen, thuyền Man Đà La lại thẳng tiến tới Thâm Lam hải vực của thủy nguyên tố nhân.
Đối với thằng cha cưỡng ép mình phải đi theo này, Helen vẫn một mực không hòa nhã gì. Thật ra thủ phạm cưỡng ép dân nữ lần này hẳn là “thằng” cha vợ kia. Theo lời Augustine Las nói, cho dù ở cảnh giới hiện tại của Trần Duệ, hắn vẫn có thể thu được chút lợi ích từ tiếng ca của ŧıểυ nhân ngư công chúa. Chẳng qua điều kiện kiên quyết phải là nàng đồng ý dùng tâm hồn hát cho hắn nghe mới được.
Nếu như dùng khôi lỗi thuật hay thuật gì gì đó thì lực lượng tâm linh của nàng sẽ mất tác dụng, chỉ khi nàng nguyện ý hát bằng cả tâm hồn mình thì mới được. Đáng tiếc lấy thái độ hiện giờ của Helen đối với Trần Duệ, loại khả năng này cơ bản là bằng không. Lực lượng của nàng tuy yếu, nhưng tính tình lại cương liệt, cho dù là Augustine Las cũng chả có biện pháp nào tốt.
Thủy nguyên tố nhân không xa lạ gì với thuyền Man Đà La, dọc đường Trần Duệ không gặp trở ngại nào, thuận lợi đặt chân lên đảo Thâm Lam.
Thủy nguyên tố quân vương Blue Bobst nhận được báo cáo, liền mang theo thổ nguyên tố quân vương đến cùng nghênh đón.
Tin tức về hành trình của Trần Duệ đối với hai vị nguyên tố quân vương chỉ dừng lại từ mấy tháng trước, là lúc Hegel và hắn tiến vào Hắc Mạc hải vực. Vốn hai người muốn trước tiên hỏi vê tình hình của mảnh vụn Thủy Nguyên nhưng lại nhìn thấy Augustine Las phía sau Trần Duệ nên ánh mắt nhất thời đổ dồn vào ông cha vợ này.
Blue Boblst và Moore kinh ngạc nhìn nhau một cái, rồi làm ra một cái lễ tiết cổ xưa, đồng thanh nói: “Rất vinh hạnh được nhìn thấy người thừa kế Con Mắt Long Thần, hoảng giả Long đảo.”
“Có thể nhận ra khí tức của Con Mắt Long Thần.” Augustine Las trịnh trọng đáp lễ: “Không hổ là phân thân của nguyên tố quân vương, nếu như có cơ hội tiến vào nguyên tố vị diện, ta nhất định sẽ đi bái kiến hai vị quân chủ vĩ đại.”
Phân thân? Nguyên tố vị diện? Quân chủ vĩ đại? Trần Duệ nghĩ lại tới lời Moore nói lúc trước, dường như nhận ra điều gì đó, hắn cười khổ nói: “Mấy người có thể đừng nói những lời cao siêu như thế được hay không? Ta nghe chả hiểu tý nào.”
Lão cha vợ vứt cho con rể một ánh mắt “không có văn hóa” đầy khinh bỉ, rồi tỏ ra lười trả lời.
Moore tới gần chỗ Trần Duệ, mỉm cười nói: “Bằng hữu của ta, xin thứ lỗi, có một số chuyện ta còn chưa nói hết cho ngươi, về sau ngươi tự nhiên sẽ hiểu. Đúng rồi, thực lực của ngươi lại tiến lên một cảnh giới khác, điều này làm ta cảm thấy vô cùng kinh ngạc. Xem ra lần này ngươi đi tới Hắc Mạc hải vực đã đạt được thu hoạch không nhỏ, chỉ là… Vì sao Hegel không đến đây?”
Blue Bobst cũng phát hiện thực lực của Trần Duệ biến hóa, mở miệng nói: "Chúng ta tiến vào cung điện nói chuyện đi, để vị Guile các hạ giảo hoạt này đứng ngoài thì được, nhưng nếu để Long Hoàng bệ hạ đứng bên ngoài thì, người làm chủ nhân như ta thật thất lễ."
Augustine Las hơi kinh ngạc, hắn nhìn ra được đúng y như điều Isabella từng nói: Giao tình của vị thổ nguyên tố quân vương và Trần Duệ khá là thâm hậu. Từ ngôn ngữ đến thái độ đều chứng minh sự thật đó là chính xác. Chỉ là không biết vì sao, ngay cả vị thủy nguyên tố quân vương kia cũng tùy ý với tên nhân loại này như là bằng hữu.
Nếu Long Hoàng đại nhân biết Thủy Lan chi quan trên đầu thủy nguyên tố quân vương là do tên nhân loại giảo hoạt kia tặng thì chắc cũng không ngạc nhiên như vậy.
Trong lòng Blue Bobst hiểu rõ, thủy nguyên lực không đáng kể chút nào so với mảnh vụn Thủy Nguyên mà Trần Duệ tặng. Lại nói, hắn còn thiếu Trần Duệ một nhân tình.
Sau khi tiến vào cung điện Thủy Lam Trần Duệ kể lại đại khái truyện hắn và Hegel trải qua khi tiến vào Hắc Mạc hải vực. Đương nhiên, chuyện hạt giống không gian trong cơ thể hắn bị kích hoạt mà phát động ra truyền tống tới thế giới loài người thì chắc chắn không thể nói ra được. Hắn chỉ nói là dùng bí thuật thoát đi, kết quả bị hôn mê sâu rồi ngay sau khi tỉnh lại liền mời Augustine Las tới đây, chính là vì để đối phó với Rodriguez.
“Linh hồn thánh long cấp ngụy thần!” Thủy nguyên tố quân vương và thổ nguyên tố quân vương đồng thời lộ ra ánh mắt kinh ngạc. Bọn họ không nghĩ rằng Hắc Mạc hải vực còn có loại tồn tại như vậy.
“Nói như thế, vậy thì dị động của Tử Vong chi hải gần đây hẳn là đã có một lời giải thích hợp lý.” Blue Bobst chợt hiểu ra, gật gù cái đầu.
Đúng như theo lời Sirens nữ vương nói, Tử Vong chi hải đã phát sinh một chút dị biến, trong đó các chủng tộc sô sát lẫn nhau ngày càng nhiều, phần lớn đều là các chủng tộc không có chút mâu thuẫn nào tấn công lẫn nhau. Những chủng tộc tự nhiên phát động công kích này đều là chủng tộc có trí tuệ khá thấp, tính tình đột nhiên biến hóa thành vô cùng thô bạo, bình thường đánh nhau không chết không thôi. Phạm vi các chủng tộc đánh nhau ngày càng lớn, dần dần biến thành chiến tranh, ngay cả thủy nguyên tố nhân mạnh nhất vùng này cũng bị lọt vào tập kích.
“Hiện giờ chẳng qua chỉ là những sinh vật có trí tuệ khá thấp mất kiểm soát nhưng theo tình trạng hiện giờ thì sức ảnh hưởng của nó sẽ lan ra càng nhiều sinh vật biển, quy mô tàn sát càng lúc càng lớn.” Giọng điệu của Blue Bobst cực kì ngưng trọng: “Mấy ngày này, ta và Moore đều hơi hơi cảm giác được, những sinh mạng chiến đấu này đang dần dần biến mất, dường như là bị một loại lực lượng đặc thù nào đó hấp dẫn. Rất có thể đây là. . ."
“Hiến tế?” Augustine Las chen vào một câu. Lão rồng ngưng trọng nói: “Căn cứ theo phân tích của Trần… Guile, thì linh hồn của thánh long Rodriguez hẳn đã lâm vào ngủ say, mà loại dị biến này rất có thể liên quan tới quốc độ chi lực của hắn đang phục hồi. Năm đó phụ thân ta là Crewe Sie vào lúc đánh bại hắn, thì hắn đã đạt tới cảnh giới ngụy thần. Một quốc độ của ngụy thần… thì uy lực hẳn là cực kỳ khủng bố. Nếu như để hắn thực sự thức tỉnh, sợ rằng hắn chỉ dùng một nửa thực lực thôi, chúng ta cũng không phải là đối thủ của hắn. Đến lúc đó thì… Tử Vong chi hải hay thậm chí là toàn bộ ma giới cũng sẽ rước lấy một tai họa hủy diệt
Trần Duệ âm thầm hoảng sợ. Ban đầu, hắn chiến đấu với Rodriguez là mượn tay Tu La khiến cho hắn ngủ say nhưng cũng không cảm giác được thực lực của hắn lại khủng bố như thế. Hiện giờ chỉ là một phần quốc độ của hắn thôi mà đã có thể ảnh hưởng tới phạm vi lớn như vậy. Nếu như là ngụy thần quốc độ thời kỳ toàn thịnh, thì sẽ có uy lực như thế nào?
Ngụy thần đã như vậy rồi, thì thần linh thực sự sẽ thế nào đây?
Lời của Augustine khiến Blue Bobst gật đầu, trừ phi mang theo thủy nguyên tố nhân rời đi nếu không một khi thánh long thực sự khôi phục, Thâm Lam hải vực khẳng định sẽ không thể nào thoát khỏi ảnh hưởng.
“Không sai, hiện giờ chúng ta phải nắm chắc thời gian, tiến đến phía Hắc Mạc hải vực, lấy năng lực cảm ức thủy nguyên tố của ta, hẳn là có thể tìm được Căm Hận chi địa đang ẩn núp sâu dưới biển kia.”
“Nếu vậy, mọi người cùng nhau đi đi.” Moore cũng mở lời, nhìn sang phía Trần Duệ khẽ cười.
Rất nhanh, thuyền Man Đà La lại có thêm hai vị khách nguyên tố quân vương. Blue Bobst không mang theo thủy nguyên tố nhân tinh anh. Bởi vì quan hệ đến dị biến, Thâm Lam hải vực cần có lực lượng thủ vệ, huống chi lần đi đến Căm Hận chi địa, cường giả có thực lực bình thường vốn không có đất dụng võ.
ŧıểυ nhân ngư công chúa Helen dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn vào Blue Bobst và Moore. Thổ nguyên tố quân vương thì thôi, nhưng vị cường giả quyền uy chí cao vô thượng nhất một vùng hải vực - Blue Bobst này không ngờ lại nói nói cười cười cùng với tên “Guile”. Cái tên giảo hoạt chết tiệt kia, không biết hắn lại dùng thủ đoạn nào rồi! Đúng rồi, còn cái thằng cha kia muốn nàng hát cho nữ nhi của hắn cũng rất đáng ghét.
Trần Duệ thu hết thần sắc kinh ngạc của nàng trong mắt. Trong mấy ngày ở chung, hắn có thể hiểu vài phần về suy nghĩ của nàng. Không biết nếu hắn nói “thằng cha đáng ghét” trong miệng nàng là vua của Long tộc và còn là bán thần cường giả thì không biết nàng còn dũng khí châm chọc với khiêu kích như bình thường hay không?
Nhìn đôi mắt màu vàng óng ánh lộ ra vẻ quật cường kia mà xem, chậc chậc…chắc là có rồi.
Blue Bobst dùng thủy nguyên tố chi lực đẩy thuyền Man Đà La làm cho thuyền tăng nhanh tốc độ gấp mấy lần bình thường. Rất nhanh, đám người đã ở quần đảo Razer bên ngoài Hắc Mạc hải vực, nơi này chính là lãnh địa của tộc Naga.
Lúc tiến vào quần đảo Razer, thuyền Man Đà La đã bị hải xà xuất hiện từ bốn phương tám hướng bao vây. Ngay sau đó, vài chục chiếc thuyền lớn liền xuất hiện ngay phía trước họ. Trên thuyền đứng đầy chiến sĩ naga tay cầm loan đao, rất nhiều tên có bốn tay, cũng có naga sáu tay!
Cầm đầu bọn họ là một kẻ trên chiếc thuyền lớn, đầu đội hợp quan, chính là Naga nữ vương Modaisti. Trong mấy tháng vừa qua, tộc Naga lọt vào không ít trận tập kích ngoài ý muốn. Ngay cả cự đại hải xà bị Naga thuần phục cũng có không ít con bắt đầu bật lại chủ nhân. Modaisiti quyết đoán rất nhanh, lập tức hạ lệnh giết chết rất nhiều hải xà làm loạn, cũng hao phí một lượng lớn bí dược khống chế số hải xà còn lại một cách chặt chẽ. Nàng còn ra lệnh tiêu diệt một lượng lớn hải thú xâm phạm lãnh thổ.
Vì phòng ngừa gặp tập kích, Modaisiti tự mình dẫn dắt đại quân, bố trí phòng hộ trùng trùng điệp điệp tại quần đảo Razer.
Hiện giờ đối mặt với những thuyền bè xâm nhập địa bàn của Naga này, tất cả các naga đều sôi sục nắm chặt loan đao trong tay, chỉ đợi nữ vương hô một tiếng, liền xông về phía trước đập nát con thuyền kia.
Đúng lúc này, sắc mặt Modaisiti biến đổi, con mắt mới vừa rồi còn sáng ngời như bầu trời bao la liền ảm đạm xuống. Cảm giác bị đè nén bấy lâu bỗng nhiên bốc lên, trong lòng mỗi một người trong tộc Naga đều có thể cảm giác được một cổ uy áp kinh khủng đến từ chiến thuyền “địch nhân” tỏa ra. Dòng nước chảy xiết bỗng ngưng lại, tất cả naga kể cả Modaisiti, đều đồng thời mất đi lực hành động, điều duy nhất có thể làm là, run rẩy dưới sự áp bách này.
Một tiếng hừ lạnh truyền ra từ phía thuyền Man Đà La. Một cổ lực lượng mạnh mẽ vô bì chấn động lan ra, thuyền bè và hải xà bao vây tan thành bọt nước bằng tốc độ mắt thường có thể thấy. nɠɵạı trừ nước biển ra thì tất cả mọi vật đều bị tiêu diệt trong nháy mắt, ngay cả thuyền bè kiên cố của naga cũng không nɠɵạı lệ.
Các naga đều cảm giác được sự uy hiếp của tử vong, bọn họ một mực không thể động đậy, chỉ có thể trơ mắt mà nhìn tử vong đang cận kề.
Trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, một âm thanh từ đâu đó vang lên từ trên chiếc thuyền: “Khoan đã.”
Cỗ lực lượng chôn diệt (chôn vùi) kia lập tức ngưng lại, ngay cả uy áp trói buộc naga cũng dần dần biến mất. Các naga đều khôi phục lại năng lực hành động, nhưng cũng không dám làm liều. Tuy bọn họ không biết rõ trên con thuyền kia tồn tại cái gì nhưng rất hiển nhiên, đây là một cổ lực lượng mà các nàng không thể nào đối kháng nổi. Chỉ cần không cẩn thận một chút thôi, rất có thể tộc Naga sẽ rơi vào nguy hiểm diệt tộc.
Modaisiti chậm rãi từ từ ngoi lên, đi gần về phía thuyền Man Đà La, hai tay giao trước ngực, rồi cung kính hành lễ với thuyền Man Đà La.
“Cường giả tôn kính, ta là nữ vương Modaisiti của tộc Naga, xin cho phép ta biểu lộ lời xin lỗi chân thành nhất. Gần đây chúng ta bị vô số lần tập kích không rõ ràng bởi địch nhân, cho nên lần này mới vô tri mạo phạm, xin đại nhân tha thứ.”
“Nữ vương điện hạ, người còn nhớ ta không?” Thân ảnh Trần Duệ xuất hiện phía trước Modaisiti.
“Ngươi…” Modaisiti nhìn kĩ mặt Trần Duệ, giật mình thất thanh nói: "Ngươi là tên bị đưa làm hải tế. Guile! Ngươi không đi…"
Sự tình mấy tháng trước đối với Modaisiti vẫn còn rất mới mẻ. Lần đó, nàng vốn đã cắn răng chuẩn bị tâm lý để mất đi một người con gái tốt nhưng mà cuối cùng lại mất đi hai người, cũng mất đi nữ vương tương lai của tộc Naga.
Chuyện này khiến cho lòng nữ vương đã đau nay lại càng thêm đau, các thuộc hạ của nàng cũng cảm giác được, vẻ lo lắng trong mắt nữ vương bệ hạ ngày càng nhiều, lại càng thêm hỉ nộ vô thường.
Hiện giờ nàng nhìn thấy tên tế phẩm “ma tộc” này vẫn sống sờ sờ xuất hiện trước mắt nàng, tuy trước nay Modaisiti không biểu lộ ra hỉ nộ, nhưng cũng dường như mất đi vẻ lạnh lùng.
“Nữ vương điện hạ, lên thuyền rồi nói chuyện. Ta cần phải hiệu rõ tình huống Hắc Mạc hải vực. Ta và đồng bạn của ta sẽ trên đường cứu Shi Cuinuo và Adeline.” Trần Duệ bỏ lại một câu nói, rồi xoay người từ từ bay đi.
Modaisti chấn động, ngay lập tức theo Trần Duệ bay về phía thuyền Man Đà La, trong đôi mắt lạnh lùng của nàng lại rớt xuống một giọt diễm lệ.
Tốt quá rồi, còn sống là tốt rồi! Hai con gái của ta!