Chàng Rể Ma Giới (Ma Giới Đích Nữ Tế)

Chương 707: Lễ vật

Trước Sau

break
Hai vợ chồng Pagliuca và Julia ở trong sân uống rượu cùng với Augustine Las. Đây cũng coi như là một chuyện tốt bởi vì khi Augustine Las cao hứng, hắn thỉnh thoảng sẽ chỉ điểm mọi người mấy câu, thậm chí còn truyền thụ một ít bí thuật của Long tộc.

Lola nhìn Olivia một chút rồi ôm nàng đi tới hướng gian phòng của Isabella. Đi được mấy bước, tiên nữ long ŧıểυ thư quay lại nhìn Trần Duệ: "Đi theo em."

Hai người thông qua thông đa͙σ ở hoa viên tiến vào Thải Hồng sơn cốc.

"Kiện đồ vật kia còn chưa bị phát hiện! Pagliuca khẳng định sẽ không nói ra, chàng nhớ ngàn vạn lần không nên để lộ ra."

Trần Duệ biết vật mà Lola nói là ngân tráp, liền gật gật đầu.

Mấy tháng không thấy, Trần Duệ phát hiện tổng hợp thực lực của Lola không ngờ lại đạt tới S++, có thể thấy việc tiến tới quốc độ hóa chỉ còn một bước nhỏ, không biết việc này có quan hệ với Augustine Las không?

Lúc trước thổ nguyên tố quân vương từng nói qua, mục tiêu của Lola là toàn hệ nguyên tố quốc độ hóa chi lực, trong quốc vực không nơi nào không có nguyên tố. Một khi thành công, nàng sẽ có được quốc độ mang lực lượng mạnh nhất. Nhưng độ khó của con đường này cũng là lớn nhất. Lola ở ma giới, nơi mà quang nguyên tố khan hiếm nhất, vậy mà vẫn có thể lợi dụng năm đại nguyên tố còn lại tạo ra toàn hệ lĩnh vực, cho dù trong mắt thổ nguyên tố quân vương thì nàng cũng là một thiên tài hiếm có. Nhưng mà con đường tu luyện này lại chứa đầy những hung hiểm, càng là cao tầng lại càng như thế. Sở dĩ Lola cường đại như thế này không phải chỉ dựa vào thiên phú và may mắn, nàng còn phải trải qua gian khổ ra gấp mấy lần tu hành giả bình thường. Nguyên tố quốc độ khó hơn nguyên tố lĩnh vực rất nhiều. Mỗi lần tăng thêm một loại nguyên tố, độ khó và nguy hiểm trong lúc tu hành cũng sẽ tăng theo cấp lũy thừa. Một chút không cẩn thận, sẽ bị nguyên tố cắn trả mà hôi phi yên diệt.

Nếu như có nguyên tố chi lực thì cơ hội thành công sẽ được đề thăng lên thật lớn. tính nguy hiểm cũng hạ xuống thấp nhất. Nguyên tố chi lực chỉ có thể lấy được từ trên người nguyên tố quân vương. Dưới sự trợ giúp của Trần Duệ, Lola đã có được hai chủng nguyên tố chi lực thủy hệ và thổ hệ. Lát nữa, nàng còn có thêm một loại nữa.

"Ám nguyên tố quân vương đâu? Lần này, chàng... thất bại?"

"Ám nguyên tố quân vương bởi vì một ít biến cố nên không cách nào đến đây được nhưng ta đã tìm được một phương pháp hóa giải Quang Yên chi ấn khác và không cần phải có hắc long chi lực nữa."

"Ồ." Lola gật gật đầu, cuối cùng thở dài một hơi. Trong khoảng thời gian này, nàng đã thông suốt hết tất cả. Isabella và nàng đã trở thành bằng hữu chân chính, bây giờ nghe được đã có cách chữa trị, tâm lý nàng cũng cảm thấy cao hứng.

(Isabella nếu đã không việc gì, như vậy...)

(Lại nhiều hơn một đối thủ cướp nam nhân này!)

(Không đúng! Còn sắp thêm cả Olivia nữa!)

(Đáng ghét!)

"Tốt rồi, em còn muốn đi nghiên cứu... Đi bồi tiếp Isabella đi."

"Ừ."

Nghe được nam nhân ứng tiếng liền như thế, tiên nữ long ŧıểυ thư quệt quệt môi, dưới chân lại không hề bước.

(Bổn ŧıểυ thư thật sự đi đây!)

(Còn không giữ lại? Chí ít cũng phải hôn một cái chứ.)

(Gia hỏa này, trong lòng chỉ nghĩ đến Isabella sao?)

"Chàng còn không đi?" Nhìn Trần Duệ không động đậy, tiên nữ long ŧıểυ thư không cao hứng nhìn hắn một cái.

(Bổn ŧıểυ thư tức giận! )

Tuy nói tâm nữ nhân như kim đáy biển nhưng Trần Duệ và Lola cũng tính là vợ chồng đã lâu, tự nhiên hiểu rõ tính tình của nàng. Hắn ha ha cười khẽ, ôm nàng vào trong lồng ngực. Ngay sau đó là một nụ hôn sâu khiến tiên nữ long ŧıểυ thư tâm hoa nộ phóng, gần như không thở nổi.

"Lola, có chút chuyện lần sau lại nói, trước hãy nhận lấy lễ vật ta tặng cho nàng đã." Trong tay Trần Duệ đã có nhiều hơn một chồng tinh thạch. "Xem đây là cái gì?"

"Quang nguyên tố thật nồng nặc! Đây là tinh thạch quang nguyên tố cực phẩm!" Hai mắt Lola sáng rực lên, do liên quan tới hoàn cảnh ở ma giới, quang nguyên tố cực kỳ bạc nhược. Mặc dù nàng lấy ngũ đại nguyên tố suy diễn ra quang nguyên tố chi lực nhưng càng lên cao lại càng lực bất tòng tâm, đặc biệt là quốc độ hóa. Trước mắt, quang nguyên tố là uy hiếp lớn nhất của nàng. Không nghĩ tới Trần Duệ lại lấy được nhiều cực phẩm quang hệ tinh thạch như vậy. Thế này thì tỉ lệ lĩnh ngộ quang nguyên tố pháp tắc sẽ tăng lên thật lớn.

"Đây này là... Quang hệ ma pháp quyển trục!"

"Quang hệ ma pháp trượng!"

"Quang hệ pháp bào..."

Trần Duệ xuất ra đồ vật gì đó gần như dọa cho tiên nữ long ŧıểυ thư phải trợn tròn mắt. Có nhiều thứ tốt như vậy, nếu như còn không có biện pháp lĩnh ngộ quang nguyên tố pháp tắc, vậy thì nàng không phải là Lola nữa.

Như vậy cơ sở quốc độ hóa đã không có vấn đề gì nữa, nàng chỉ còn phải từng bước lĩnh ngộ pháp tắc.

Vấn đề là, nam nhân làm sao có được nhiều bảo vật quang hệ như vậy? Chẳng lẽ là đánh cướp ma pháp thương điếm của nhân loại rơi vào ma giới?

"Sau cùng còn có một dạng lễ vật đặc biệt trân quý. Hy vọng bảo bối Lola của ta có thể ưa thích."

"Không, so với những thứ này, không có..." Lời còn chưa nói xong, Lola lập tức cảm giác được không khí trở nên nóng rực vô bì. Một loại hỏa nguyên tố chi lực cực kỳ thuần tịnh tán phát ra.

Đôi mắt tím của tiên nữ long ŧıểυ thư nháy mắt trừng lớn, thất thanh nói: "Hỏa chi nguyên lực!"

Quả nhiên, đây là một lễ vật trân quý nhất, đặc biệt nhất

Lola thu lấy tất cả lễ vật, đôi mắt đột nhiên đỏ lên. Nàng ôm chặt lấy Trần Duệ.

(Không chỉ là bởi vì Hỏa chi nguyên lực hoặc quang hệ bảo vật, mà là, mặc kệ như thế nào, trong lòng hắn vẫn một mực chứa bản ŧıểυ thư...)

"Em thật sự muốn đi nghiên cứu, bằng không thì những tài liệum mới cả dụng cụ này sẽ báo hỏng mất. Chàng mau đến chỗ Isabella đi." Tiên nữ Long ŧıểυ thư hôn lên mặt hắn một cái, lưu luyến rời khỏi vòng tay ấm áp. "Kỳ thực lần này đều nhờ nàng ấy, nếu không chàng chỉ có thể tới Long đảo tìm em."

Trần Duệ gật gật đầu, đưa mắt nhìn theo Lola đi về thực nghiệm thất. Trước khi khuất bóng, tiên nữ long ŧıểυ thư quay đầu lại, đôi mắt tím phía sau kính mắt chảy xuôi xuân ý: "Tối nay không cho phép ŧıểυ yêu nữ Cơ Á kia ăn mảnh một mình!"

Câu nói này có ý rằng cuộc sống vợ chồng sắp sửa đến. Trần Duệ hắc hắc khẽ cười, bước nhanh mà đi.

Một gian phòng trên lầu hai, Isabella đang ngồi ở bên giường, nhè nhẹ vỗ về đầu Olivia.

Mặc dù hắc long ŧıểυ thư vẫn luôn không có khuôn phép nhưng cảm giác ỷ lại này là phát ra từ nội tâm. Loại này ỷ lại dường như phải quay lại khoảng thời gian đầu khi cùng Hắc Diệu quyết chiến ở trấn Juarez. Chính Isabella cũng cảm thấy khó mà hiểu nổi. Hắc long ŧıểυ thư gọi nàng là "tỷ tỷ" nhưng trong lòng khẳng định là gọi "mama". Thật giống như lúc trước khi hôn mê vậy, đây cũng là nguyên nhân căn bản vì sao Isabella có thể trấn an Olivia lúc đang bạo tẩu.

"Chàng đến rồi?" Isabella nhìn vào ánh mắt có chút kỳ dị của Trần Duệ. "Em còn tưởng là chàng chí ít phải mấy giờ sau mới có thể tới."

"A?"

Nhìn vào bộ dáng giả ngốc của tên gia hỏa nào đó, Isabella cười lên ha hả. Tuy che diện sa nhưng đôi mắt như nước mùa thu kia vẫn toát ra sự quyến rũ không nói lên lời: "Trước khi tới đây, Lola vẫn còn chưa ép khô chàng ra sao?"

Trần Duệ cười mỉa hai tiếng, lại nghe Isabella nói thêm: "Diễm phúc của chàng thật không cạn nhỉ. Olivia bị đưa đến tay rồi, tiếp theo lại là ai đây?"

"Ma thần lão nhân gia tại thượng, ta thật là không có bất cứ tư tưởng dư thừa đối với Olivia." Trần Duệ dày mặt nói một câu: "Nhưng nếu là với một vị tỷ tỷ nào đó thì ta có rất là nhiều."

"Ồ? Tỷ tỷ sao? Vậy nữ hoàng bệ hạ của chúng ta cũng nên cẩn thận. Hơn nữa, không chỉ là tỷ tỷ, dường như cả muội muội đáng yêu kia đều chạy không thoát khỏi lòng bàn tay của chàng đâu. Tỷ muội song thu, tên nam nhân nào đó thật tà ác..."

Trần Duệ nhất thời bại trận. Hắn lại nhìn thấy Isabella chầm chậm đi tới. Diện sa trên mặt không biết đã lấy xuống từ lúc nào, để lộ ra khuôn mặt vũ mị chúng sinh. Không có bất cứ biểu tình xấu hổ gì, chỉ vô cùng tự nhiên tựa trên bả vai của Trần Duệ, hai bầu ngực to lớn nhuyễn ngọc dán trước ngực của hắn, làm cho người nào đó khó tránh khỏi một trận tâm viên ý mãn.

Nhưng là rất nhanh, ý nghĩa kỳ quái liền bị một loại cảm giác yên tĩnh thay thế. Nhịp đập của hai trái tim chậm rãi đan vào cùng một chỗ.

"Chàng đi thật lâu, em mỗi ngày đều nhớ chàng."

Trần Duệ nhè nhẹ vỗ về lưng nàng: "Ta cũng rất nhớ nàng, vô cùng vô cùng nhớ."

"Em nhớ nhiều hơn bởi vì chàng có rất nhiều người để nhớ. Còn em thì chỉ có một mình chàng mà thôi."

Trần Duệ im lặng một lúc: "Xin lỗi."

"Người nói câu này phải là em mới đúng. Nếu không phải vì em thì chàng chắc hẳn là sẽ thoải mại hơn nhiều lắm..." Isabella nhè nhẹ nói một câu: "Còn nhớ câu nói em nói cho chàng trước khi chàng rời đi không? Hiện tại, chàng đã có thể bình an trở về, nó trọng yếu hơn tất cả mọi thứ."

Trần Duệ tới Tử Vong chi hải là đi tìm ám nguyên tố quân vương, nhưng lần lần này hắn trở về một mình cho nên Isabella nghĩ rằng hắn đã thất bại.

"Ta quả thật không thể mang ám nguyên tố quân vương về, kỳ thật lần này..."

"Không sao, em biết! Chàng ở Tử Vong chi hải nhất định trải qua rất nhiều hung hiểm. Em mỗi ngày đều cầu nguyện trước ma thần mong chàng trở về bình an." Isabella nở nụ cười: "Hơn nữa, có lực lượng của Augustine Las, em có thể tiếp tục làm bạn với chàng bảy mươi năm. Đây quả thật là ân tứ của ma thần, sinh mạng của em đã không còn gì nuối tiếc nữa."

"Bảy mươi năm... Không đủ! Bảy trăm năm vẫn không đủ." Trần Duệ hôn lên tóc của nàng, trong tay hắn hiện ra một đóa hoa lớn bằng nắm tay. Đóa hoa này trong suốt sáng óng ánh, tán phát ra thần thánh mà ấm áp khí tức, cả gian phòng dường như sáng hẳn lên.

Đóa hoa này ẩn chứa lực lượng cường đại mà ôn hòa. Quan trọng nhất là khí tức quang hệ thuần tịnh vô cùng kia, thực vật ma giới không thể nào có được loại khí tức này.

Isabella chấn động, hai mắt tràn ngập cảm giác khó mà tin tưởng. Hô hấp cũng rối loạn hẳn lên: "Đây là..."

"Còn nhớ rõ lời hứa hẹn của một tên 'lừa đảo' nào đó không? Cuối cùng thì nó cũng thành hiện thực rồi." Trần Duệ nhè nhàng đặt đóa hoa màu trắng vào trong tay nàng: "Nữ nhân ngốc, bảy trăm năm thật sự không đủ. Tin ta đi, chúng ta sẽ nắm tay nhau đi tới điểm cuối của sinh mạng."

Bàn tay Isabella run lên nhè nhẹ, nắm chặt đóa hoa kia. Từng ký ức ngày xưa hiện lên trong đầu.

"Nếu như ta muốn là một đóa tuyết đạt lai trên đỉnh Quang Minh Thánh Sơn?"

"Ta chưa đi Quang Minh Thánh Sơn bao giờ..."

"Ta sẽ tự tay hái đóa hoa kia tặng cho nàng, cho nên nàng không thể rời đi..."

"Có lẽ có một ngày, chúng ta còn có thể gặp lại. Có lẽ có một ngày, ta sẽ đích thân mang đến một đóa tuyết đạt lai tặng cho nàng. Nhưng nó cũng chỉ là có lẽ mà thôi bởi vì ta là một kẻ lừa đảo, một kẻ lừa đảo thuần thúy. Đừng tin tưởng ta quá mức..."

Đôi mắt màu lục bích chảy ra từng giọt châu lệ.

Đóa hoa thần thánh, tuyết đạt lai.

Nơi sinh trưởng duy nhất là Quang Minh Thánh Sơn ở thế giới nhân loại.

Nàng vốn rằng nam tử này đã vì nàng mà trả giá rất nhiều, lại không nghĩ tới thì ra nó còn nhiều hơn trong tưởng tượng của nàng lắm.

Trước không nói đến khó khăn khi hái tuyết đạt lai, riêng việc đi về giữa ma giới cùng thế giới nhân loại, có thể khẳng định có phong hiểm rất lớn.

Kỳ thực Isabella đã đoán sai rồi, có Tinh Không chi môn thì loại nguy hiểm này không còn tồn tại nữa. Nhưng để gom đủ kết tinh tín ngưỡng và hái tuyết đạt lai xác thực là Trần Duệ đã phải trải qua rất nhiều hung hiểm, sau cùng thậm chí còn liều mạng với cường giả quốc độ hóa.

"Ừm..." Đôi mắt bích lục chớp chớp, tràn đầy hạnh phúc. Trái tim băng giá vẫn luôn đóng chặt nay được cái ôm ấm áp kia hoàn tan triệt để: Đúng thế, vĩnh viễn ở cùng một chỗ, bất luận sinh tử.
break
Cô Nàng Livestream Web Người Lớn
Ngôn tình Sắc, Sủng
Cố Ý Mê Hoặc (Sắc)
Ngôn tình Sắc, Sủng, Đô Thị
[H++] Đụng Chạm Da Thịt
Ngôn tình Sắc, Sủng, Tổng Tài
Trước Sau

Báo lỗi chương

Ngôn tình sắc Đam mỹ sắc