Trần Duệ chỉ hơi kinh ngạc rồi gật gật đầu: "Thì ra là viên minh châu lóng lánh nhất Lam Diệu đế quốc, công chúa điện hạ tôn quý, thất lễ."
Miệng thì nói thất lễ nhưng ngữ khí lại bình đạm như nước, giống như vị công chúa xinh đẹp nhất thần thánh đế quốc này chỉ là một người qua đường bình thường vậy.
Kỳ thực, thực lực chân chính của vị công chúa này đạt tới C+, cho dù bỏ qua của địa vị thì với tuổi hiện giờ của nàng cũng được tính là thiên tài hiếm có.
Bisi hơi thất thần, lập tức nở nụ cười khổ: "Người không thể tự chọn thân thế, tuy là thành viên hoàng tộc tôn quý nhưng trên thực tế ta cũng giống rất nhiều người khác, bản thân chỉ là cái con rối thân bất do kỷ. Chỉ có điều con rối này được trang trí hoa lệ hơn một ít mà thôi."
Biểu tình trong sáng đáng thương động lòng người khiến nội tâm Trần Duệ sinh ra cảm giác áy náy, may là hắn đã từng trải qua tu hành luyện tâm cho nên đủ sức miễn dịch, rất nhanh khôi phục bình tĩnh. Trần Duệ nhíu mày nói: "Có lẽ vậy! Không biết công chúa điện hạ tới tìm ta là vì chuyện gì?"
Bisi nhận thấy chi tiết này, biểu tình trên mặt dần khôi phục bình tĩnh: "Ta cũng không ưa vòng vèo, vậy nói thẳng, ta hôm nay tới đây là mang tới thành ý tối cao, đại biểu cho phụ thân Lam Diệu đại đế Heikki Longte, mời các hạ gia nhập Thánh Đường của Lam Diệu đế quốc."
"Thánh Đường?"
"Thánh Đường là cơ cấu tiên quân đời thứ mười ba sáng tạo ra. Mỗi một thành viên đều là thánh cấp cường giả. Lam Diệu đế quốc là một trong hai thần thánh đại đế quốc sở hữu quốc lực hùng hậu, có quan hệ đồng minh với Tinh linh tộc. Thành viên Thánh Đường có thể sử dụng một lượng lớn tư liệu chân quý phục vụ cho tu hành mà bên ngoài không thể nào so sánh, có thể duyệt lãm vô số bí tịch hoàng gia, có thể luận bàn với các cường giả đồng cấp... Gia nhập Thánh Đường tương đương với việc trở thành khách quý cao cấp của hoàng tộc, có được đãi ngộ còn hơn xa một thành viên hoàn thất, nɠɵạı trừ Lam Diệu đại đế ra thì sẽ không phải chịu quả chế của bất cứ ai. Bình thường, cường giả của Thánh Đường có thể chuyên tâm tu hành, chỉ khi đế quốc gặp uy hiếp hoặc có tình huống khẩn cấp mới cần ra tay. Mỗi lần như vậy đều có thù lao tương xứng?
Trần Duệ hơi bất ngờ, thì ra Lam Diệu đế quốc còn có loại tổ chức này. Mọi người đều biết Lam Diệu đế quốc không giống Long Hoàng đế quốc. Long Hoàng đế quốc là quân quyền chuyên chế thống trị triệt để, còn Lam Diệu có cơ cấu nghi viện tồn tại. Nghị viện có thể phủ quyết rất nhiều đế vương quyết sách, nắm giữ quyền lực tương đương vua. Trong lịch sử thậm chí còn từng có việc bãi miến quân vương, có đế vương nào lại chịu để một thế lực như thế tồn tại. Thánh Đường có lẽ chính là vương bài của Lam Diệu đại đế, cho dù chỉ nắm trong tay cũng có tác dụng chấn nhiếp cực mạnh đối với nghị viện.
Đối với tu hành bình thường thì dù là thánh cấp cường giả, dụ hoặc này cũng tương đối lớn. Quyền thế địa vị còn chưa nói tới nhưng có thể sử dụng tài lực của đế quốc để tu hành, luận bàn với cường giả đồng cấp, còn có thể duyệt lãm điển tịch trân quý, ngần này điều kiện tiện nghi đủ để khiến người ta khó mà cự tuyệt.
Đáng tiếc, mấy thứ này trong mắt Trần Duệ không khác gì mây mù, cho dù có để Lam Diệu đại đế nhường đế vị cho hắn thì hắn cũng chẳng hứng thú. Trần Duệ lắc lắc đầu nói: "Quả nhiên là điều kiến khiến người động tâm, đáng tiếc con người ta đã quen yêu thích tự do tự tại, không thích bị người quản chế."
Bisi thấy hắn nhanh chóng cự tuyệt thì hơi kinh ngạc nhưng rất nhanh thu liễm. Nàng khẽ cười: "Không giấu các hạ. Ta tiếp xúc qua không ít cường giả nhưng cũng là lần đầu tiên thấy được người như Richard các hạ, xem danh lợi quyền thế như vật hư vô. Trên thực tế, ta cũng vô cùng ngưỡng mộ ngươi. Ta là một vị công chúa mà chẳng khác nào con chim trong lồng, con cá trong chậu, thân bất do kỷ. Nếu như có thể thì ta thật muốn trở thành một chú chim nhỏ như ŧıểυ điểu trên vai ngươi kia. Một chú chim có thể tìm được một cánh tay vững trãi, sống một cuộc sống tự do..."
Lời nói của Bisi dường như có ẩn ý. Trần Duệ suy nghĩ một chút nhưng vẫn im lặng không nói.
"Mời chào cường giả kỳ thật là nhiệm vụ mà phụ hoàng giao cho ta để đổi lấy một 'tự do' ngắn ngủi." Bisi không tiếp tục với đề tài "chim nhỏ" nữa, thở dài một tiếng: "Không biết vì sao mà hiện tại khi nghe các hạ cự tuyệt ta ngược lại cảm thấy nhẹ nhõm, không biết Richard các hạ có nguyện ý làm bằng hữu với một trợ lý giáo sư bình thường như ta hay không?"
Sự phóng khoáng của Bisi khiến Trần Duệ có thiện cảm, tự nhiên là sẽ không lạnh lùng xa cách quá đáng. Hắn gật đầu nói: "Đương nhiên, đây chính là vinh hạnh của ta."
"Đa tạ ngươi, Richard, xin cho phép ta xưng hô như vậy. Ta rất nhanh sẽ rời khỏi Phỉ Thúy Lâm Hải. Thời gian tới ngươi có tính toán gì không? Không biết... chúng ta còn có cơ hội gặp lại chăng?"
Dự là không có cơ hội... Trần Duệ nói một câu trong lòng nhưng miệng tự nhiên sẽ không nói thật: "Chưa xác định được mục tiêu là đi nơi nào. Ta vẫn luôn vân du tứ hải để tu hành và theo đuổi cảnh giới sức mạnh cao hơn."
Bisi suy ngẫm: "Thì ra là như thế, ngươi chắc nghe nói qua Tinh Thần chi tháp của Tinh Quang học viện chứ, ba tháng sau nó sẽ mở cửa. Cho dù là đối với thánh cấp cường giả thì nó cũng là một nơi tu hành cực phẩm. Chẳng qua ở đó chỉ cho đệ tử ưu tú trong học viện tham gia thôi, nhưng may là mỗi một vị giáo sư sẽ được tiến cử một người, có thể là người học việc cũng có thể là người ở ngoài. Đây kỳ thực cũng là một trong những con đường chiêu thu đa͙σ sư cho học viện. Nội tình của Tinh Quang học viện tuy không bằng Lam Diệu đế quốc nhưng cũng không giống bình thường. Đương nhiên, lựa chọn thế nào thì do chính bản thân ngươi. Nếu như ngươi có hứng thú với Tinh Thần chi tháp thì có thể gia nhập một ŧıểυ đoàn đội, gọi là Shueisha. Ngươi có thể yên tâm, trong Shueisha không hề có quy định ước thúc gì cả, chỉ là tập hợp của một số bằng hữu cùng chung chí hướng thôi. Thế nào?"
(Shueisha, Inc. (Nhật: 株式会社集英社 (Châu thức hội xã Tập Anh xã) Kabushiki Kaisha Shūeisha?, lit. "Shueisha Publishing Co., Ltd.", Công ti Cổ phần Shueisha) là một công ty xuất bản ở Nhật Bản, trụ sở ở Tokyo. Công ty được lập năm 1925 ban đầu là một ban liên quan đến giải trí của công ty xuất bản Shogakukan. Năm sau, Shueisha trở thành công ty riêng độc lập. Các tạp chí xuất bản bởi Shueisha gồm có Weekly Shōnen Jump, Weekly Young Jump, Non-no, và Ultra Jump. Shueisha, cùng với Shogakukan và Hakusensha, sở hữu Viz Media, một đơn vị xuất bản manga từ hai công ty ở Hoa Kỳ.)
Shueisha? Danh từ có điểm quen thuộc, hình như là tập đoàn xuất bản nào đó của bọn đảo quốc ở tiền thế?
Từng có kinh nghiệm lịch duyệt ma giới, Trần Duệ đã sớm không phải tên trạch nam không rành thế sự như trước kia, càng không phải cái tên Arthur nhu nhược. Bản năng nói cho hắn biết, vị hôn thê này tuyệt không phải kẻ đơn giản.
Nếu như thủ đoạn lúc trước là lấy lợi ra dụ thì hiện tại là lấy tình ra cảm. Có một điểm cần lưu ý, trước đó nàng nói là đại biểu cho Lam Diệu đại đế mà hiện tại dường như lại là cho chính bản thân mình...
Bisi khiến Trần Duệ nhớ tới một người quen tại ma giới, Celine. Nhưng nếu so ra thì Bisi có tay nghề cao hơn nhiều lắm, trước sau đều khiến người khác khó có thể cự tuyệt được lời nói của mình. Đáng tiếc nó vô dụng với Trần Duệ: "Ta không có hứng thú với Tinh Thần chi pháp, còn về Shueisha thì thật xin lỗi, phụ lòng tốt của công chúa điện hạ rồi."
Bisi kinh ngạc, nàng lần đầu tiên nhìn thấy một người cả nóng lạnh đều không ưa thế này. Mị lực chưa bao giờ thất bại trước nam nhân của nàng thế nhưng lại không một chút tác dụng trước mặt người này. Nếu như chỉ là thiên tài bình thường thì không nói, nhưng người này không chỉ là cường giả thánh cấp đỉnh phong có lực lượng cường đại, rất có khả năng hắn còn là bậc thầy về chế tạo vũ khí và ma pháp trận. Một nhân vật tài năng xuất chúng như vậy quả là hiếm thấy. So với người chỉ có được ít vũ lực thì hắn có giá trị lợi dụng cao hơn nhiều.
"Xin lỗi, là ta đường đột." Bisi đột nhiên đứng thẳng người lên hỏi một câu: "Ta rất hiếu kì! Danh lợi, quyền thế, lực lượng, hữu tình, ngươi đều không để trong mắt, chẳng lẽ ngươi thật sự không hề sở cầu sao?"
"Không, lời ấy của điện hạ sai rồi, ta thật ra rất tham lam." Trần Duệ lắc đầu cố ý hỏi một câu: "Nếu như điều kiện gia nhập của ta chính là có được công chúa điện hạ ngươi thì sao?"
"Ta? Điều kiện này thật bất ngờ. Xem những biểu hiện trước đó, ta còn tưởng ta không lọt vào được mắt xanh của ngươi cơ nhưng nếu như ngươi muốn điều kiện này... cũng chưa chắc là không thể!"
Ánh mắt Bisi tỏa sáng chớp động: "Vị hôn phu của ta là nhị hoàng tử Arthur Roland của Long Hoàng đế quốc, hắn đã mất tích mấy năm nay. Rex đại đế lại khăng khăng hắn vẫn còn sống, mà cuộc hôn nhân này lại có lợi ích lớn đối với phụ thân cho nên người không phản đối. Đối với ta, cuộc hôn nhân chính trị buồn cười này lại chính là gông xiềng trói buộc, đến nay vẫn còn hiệu lực. Chuyện này rất nổi tiếng ở thế giới nhân loại, chắc hẳn ngươi cũng biết. Nếu ngươi nắm giữ lực lượng lớn vượt qua cả hai đại đế quốc, dùng hết sức trợ giúp ta gạt bỏ này gông xiềng thì ta mới có thể trở thành nữ nhân của ngươi... Ngươi có được lực lượng như thế sao?
Trần Duệ cười khổ nói: "Nếu như có được lực lượng như thế thì ta sẽ không phải lang bạc tứ phương."
Bisi nở nụ cười động lòng người: "Vậy nghĩ cách khác, nếu như ngươi có trợ giúp ta, để ta có được thực lực cường đại, từng bước nắm vận mệnh bản thân trong tay. Chúng ta cùng nhau vui vẻ trợ giúp lẫn nhau, đồng cam cộng khổ kết thành một đôi tình lữ. Vậy thì, mấu chốt chính là phụ thuộc vào ngươi, ngươi có đủ dũng khí và quyết tâm đó sao?"
Trần Duệ lắc lắc đầu, không nhìn ánh mắt chờ mong của Bisi: "Ta có thể khẳng định với ngươi rằng, ta không có."
"Đến ái tình cũng không thể làm ngươi dao động sao? Ngươi là nam nhân đầu tiên ta biết có được tâm địa sắt đá như vậy." Bisi nhìn Trần Duệ thở dài: "Xin lỗi ta đã làm phiền, xin cáo từ trước, có cơ hội thì lần sau gặp lại."
Lúc Bisi xoay người rời đi, Trần Duệ mở miệng: "Thế sự khó đoán, nói không chừng sẽ có một ngày phị hôn phu của ngươi đột nhiên xuất hiện để giải trừ hôn ước."
"Thế thì đã sao, nếu như không có cuộc hôn nhân này thì với một nữ tử sinh tại hoàng thất như ta, hôn nhân, thân thể... tương lai đều bị sắp đặt vì lợi thế chính trị, vĩnh viễn chỉ có thể như một con rối mặc cho người điều khiển." Bisi trầm giọng nói: "Ta chỉ muốn có thể tự tay nắm lấy chính vận mệnh của mình."
Trần Duệ im lặng một chút, mở miệng nói: "Ta không có ý chí và mục tiêu giống ngươi nhưng mà ái tình không phải là thứ dùng để đổi lấy lợi ích. Ta không ủng hộ loại giao dịch như thế này cho nên chỉ có thể chúc phúc cho ngươi, Bisi điện hạ."
Bisi không quay đầu lại, nói: "Phía đông địa khu gần đây rất không an toàn, Quang Minh giáo hội phong tỏa mấy truyền tống trận quốc gia, tinh anh trong giáo hội đã gần như điều động toàn bộ, lùng sục khắp mọi nơi. Họ còn phái sứ giả đi tới Lam Diệu đế quốc yêu cầu giúp đỡ. Ta không về nước nhưng biết được chút ít tình báo, họ đặc biệt tìm một kẻ có hai cái tên Simon, Richard... Đoạn thời gian này ngươi phải cẩn thận! Nếu muốn thay đổi chủ kiến, lúc nào ngươi cũng có thể tới Tinh Quang học viện hoặc Lam Diệu đế quốc tìm ta, đối với bằng hữu gặp nạn ta tuyệt đối tận lực giúp đỡ."
Lời nói này khiến Trần Duệ chấn động. Ngoài ý muốn nghe được một câu nói này, trong mắt hiện lên ánh sáng chớp động. Hắn đột nhiên cười nói: "Nếu như không còn chuyện gì, điện hạ không cần tới phiền ta."
Bisi nắm tay xiết chặt, trong lòng sinh ra cảm giác thất bại mãnh liệt, không quay đầu lại mà nhanh chóng rời đi.